LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 753

Anh ta nghĩ chỉ những người thành công như anh ta mới có thể xứng đôi với Đường Sở Sở.

Bây giờ Đường Sở Sở gặp nạn, anh ta cũng phải cố gắng biểu hiện một chút, tranh thủ buổi họp lớp này theo đuổi được Đường Sở Sở.

Anh ta đi tới, nói một cách thân thiện: “Cậu Hứa, Đường Sở Sở là cô gái tôi xem trọng, mong anh nể mặt Ngô Tử Thông tôi.”

“Con mẹ nó, mày là thằng đéo nào?”

Hứa Khung đưa tay tát một cái.

Dám đánh người phụ nữ của anh ta, dù là bố con thằng nào thì cũng phải trả giá đắt.

Ngô Tử Thông bị đánh đến đứng hình, phải vài giây sau mới kịp phản ứng: “Cậu Hứa, tôi là người sáng lập công ty Tia Sáng.”

“Cút….”

Hứa Khung nhấc chân đá cho anh ta một phát.

Toàn cảnh diễn ra dưới sự chứng kiến của nhiều người.

Đặc biệt là người lớp A, ai nấy cũng nín nghẹn, muốn cười thật to nhưng vẫn cố nhịn.

Ngô Tử Thông này cố ý khoe khoang nhưng Hứa Khung lại không cho cậu ta chút mặt mũi nào.

Kim Tĩnh Ân đã đứng dậy, tất chân của cô bị rách, da đùi cũng bị trầy xướt, mặt đều sưng đỏ, khóe miệng còn vết máu, vẻ mặt cô ta dữ tợn đáng sợ, giống như một người người đàn bà chanh chua.

“Đường Sở Sở, tao cho mày biết, mày tiêu rồi, thằng chồng rác rưởi của mày cũng tiêu rồi”

Đường Sở Sở xin lỗi: “Tĩnh Ân, xin lỗi cô, đây là hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm, mong cô niệm chút tình cảm xưa, xin đừng truy cứu”

“Tình cảm?”

Kim Tĩnh Ân lạnh lùng nói: “Tôi với cô thì có cái gì mà tình cảm”

Nói xong, cô ta oà khóc nhìn Hứa Khung: “Anh Khung, anh phải xả giận cho em”

Hứa Khung lập tức nghe theo: “Đánh gãy hai chân nó.”

“Vâng thưa cậu Hứa”

Bốn vệ sĩ nhìn Giang Thần, từng khối thịt dày dặn của chúng run lên, chúng nắm chặt tay, khớp xương kêu rắc rắc.

Tất cả mọi người đều cho rằng Giang Thần sắp tiêu rồi.

“Làm gì vậy hả?”

Một tiếng quát lạnh lùng vang lên.

Mọi người nghe vậy thì quay sang và thấy Hứa Tinh mặc đồ màu đỏ, vô cùng gợi cảm xinh đẹp đi tới.

“Tình Tình”

Kim Tĩnh Ân khóc lóc kể lể: “Thằng chồng râc rười của Đường Sở đánh mình, cậu xem này, Cậu mời loại người gì tới vậy?”

Hứa Tinh nhìn chằm chằm Giang Thần, từ sâu ánh mắt lộ rõ vẻ chán ghét, cô ta lạnh lùng quát: “Giang Thần, anh lập tức xin lỗi Tĩnh Ân, ngay.”

“Tôi thật lòng xin lỗi cậu” Đường Sở Sở vội vàng xin lỗi thay Giang Thần.

“Mình muốn anh ta quỳ xuống, đánh gãy hai chân của anh ta, lúc đó mới bỏ qua chuyện anh ta tát mình” Kim Tĩnh Ân ngẩng đầu lên, vẻ mặt uất hận, sau đó xoay người nhìn Hứa Tinh: “Tinh Tinh, không phải mình không nể mặt cậu, cậu nhìn mình đi, chân của mình đã bị xước hết rồi, mặt của mình thì bị đánh sưng lên, răng cũng rụng mất mấy cái.”

Cô ta há miệng, trong miệng còn có máu tràn ra. Cô ta cầm khăn tay, không ngừng lau máu chảy ra từ miệng

Hứa Tinh nhíu mày, cô không ngờ Giang Thần lại ra tay độc ác như vậy, ngay cả phụ nữ cũng không tha.

“Đứng đờ ra đó làm gì, đánh cho tao” Hứa Khung lên tiếng.

Vài vệ sĩ vung nắm đấm về phía Giang Thần.

“Đừng…”

Đường Sở Sở đứng ra chắn trước người Giang Thần.

Ngay lúc cô chắn trước người Giang Thần, những nắm đấm đó đã tiếng tới gần sát.

Cô nhíu chặt lông mày, từ từ nhắm hai mắt lại, nhưng vài giây trôi qua, nắm đấm đó cũng chưa nện xuống người cô, cô trợn mắt há hốc mồm.

Nắm đấm của mấy gã vệ sĩ đã bị Giang Thần đỡ lấy.

Giang Thần đã đỡ được nắm đấm của một tên vệ sĩ, anh thản nhiên nói: “Nể mặt Sở Sở, tôi sẽ không làm khó dễ các người, lập tức cút, nếu không đừng trách tôi không khách khí”

“Được, để tao coi coi mày không khách khí là không khách khí thế nào, đánh chết mẹ nó cho tao.” Kim Tĩnh Ân lên giọng, cơn tức sục sôi lên não, nhưng tự hỏi tới giờ mà cô ta vẫn còn thể hiện?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi