LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 754

Cô ta hận Đường Sở Sở đã lâu.

Chính vì ả đàn bà khốn kiếp như Đường Sở Sở mà nhà họ Hứa mới phải gặp biết bao nhiêu phiền phức rắc rối. Bây giờ, chồng ả khốn đó còn dám đánh mình. Đúng là chán sống.

Gã vệ sĩ thu nắm đấm về, sau đó lại vung tay đấm về phía ngực Giang Thần.

Cú đấm này rất mạnh và vô cùng khí thế, chuyển động của nó kéo theo âm thanh vù vù như gió xé, cho dù là một cái đầu trâu, thì khi đối mặt chỉ sợ cũng phải chịu ngã.

Giang Thần không né tránh mà trực tiếp đón lấy.

Hai quả đấm va chạm vào nhau.

Rắc!

Âm thanh gãy rời của xương cốt vang lên.

Vệ sĩ của Hứa Khung đau đớn gào to, vội vàng rút tay về, vẫy vẫy bàn tay, đứng tại chỗ la hét.

Khung cảnh vừa rồi khiến nhiều người hết hồn, choáng váng.

Mà Giang Thần vội vàng ra tay, chỉ vài chiêu đã đánh bại ba gã vệ sĩ còn lại, đánh cho bọn họ nằm đo đất, rên đau thảm thiết.

Giang Thần nhìn Đường Sở Sở với vẻ mặt đắc ý: “Vợ này, không làm mất mặt em chứ? Chồng của em xuất thân là quân nhân, mấy tên võ mèo này sao có thể là đối thủ của anh được?”

Giang Thần đang trông mong lời khen của Đường Sở Sở.

Nhưng Đường Sở Sở lại xụ mặt, cô đã nhắc nhở Giang Thần, bảo anh đừng ra tay.

“Anh giỏi quá ha? Không phải em đã nhắc nhở anh đừng ra tay rồi sao, anh còn muốn gây bao nhiêu phiền phức, kéo bao nhiêu thù cho nhà họ Đường nữa đây?”

“Hả?”

Giang Thần ngây ngẩn cả người.

Kẻ thù?

Nhà họ Hứa ấy hả?

Anh vốn chẳng xem nhà họ Hứa ra gì.

Hứa Khung thấy đám vệ sĩ của mình bị hạ đo đất, anh ta khó thở, giận dữ, rồi chỉ vào Giang Thần: “Thằng khốn, mày tiêu rồi, Đường Sở Sở, nhà họ Đường cô tiêu rồi”

Hứa Tinh đứng ra hoà giải: “Nể mặt mình chút đi mà, tới đây bỏ qua nha.”

Hứa Khung quát: “Hứa Tinh, cô bớt ỷ chút tuổi đầu mà lên mặt làm bà cố nội người ta đi nha, cả nhà cô đã bị trục xuất khỏi nhà họ Hứa từ khuya rồi, cô mà có mặt mũi gì?”

Kim Tĩnh Ân cũng góp lời: “Tình Tình, không phải mình không nể mặt cậu, mà là Đường Sở Sở và thằng rác Giang Thần này rất đáng ghét, chuyện này tốt nhất cậu đừng xen vào, nếu không tình cảm chị chị em em của chúng ta chấm dứt từ đây.”

Hứa Tinh nhíu mày.

Cô cũng không ngờ mọi chuyện lại thành ra như này.

Cô tức giận quát: “Giang Thần, còn không may quỳ xuống xin lỗi cậu Hứa, xin lỗi Tĩnh Ân!”

“Quỳ xuống xin lỗi? Chúng cũng xứng hả?” Giang Thần lạnh giọng cất tiếng: “Không giết chúng đã là nể mặt Sở Sở lắm rồi”

Ở phía xa xa, đám bạn lớp A đều giơ ngón cái lên.

“Thằng nhóc này khá…”

“Ngay cả người nhà họ Hứa cũng không coi ra gì”

“Chẳng phải người ta đồn chồng của Đường Sở Sở là một tên phế vật sao, thế sao lại mạnh vậy được? Ảo thật đấy!”

“Đúng đó, đánh ngã bốn tên vệ sĩ ác đạn to như cái lu dễ dàng vậy mà, sao có thể là phế vật được chứ?”

Người lớp A bàn tán xì xào.

“Giang Thần, anh bớt nói vài câu đi” Đường Sở Sở thật sự không muốn làm lớn chuyện lên nữa.

Cô kéo Giang Thần ra phía sau rồi bước lên phía trước, rồi kính cẩn cúi đầu xin lỗi: “Cậu Hứa, Tĩnh Ân, tôi thành thật xin lỗi, việc này là lỗi của tôi, là lỗi của Giang Thần, tôi thay anh ấy xin lỗi hai người, nếu hai người vẫn còn tức giận, thì cứ đánh tôi đi.”

“Được, Đường Sở Sở, là cô tự nói đấy nhé, đừng trách tôi không niềm tình cảm chị em xưa.”

Sắc mặt Kim Tĩnh Ân sầm xuống, cô ta móc một con dao sắc nhọn từ trong túi xách ra, rồi lạnh lùng nói: “Để tôi rạch mặt cô hai nhát, việc này coi như xóa bỏ”

Đường Sở Sở sợ hãi lùi lại.

Hứa Tinh cũng không nhịn được nữa: “Tĩnh Ân, cô đừng có được nước làm tới”

Giang Thần bước lên, bất lực nói: “Muốn gì cứ nhắm vào tôi, tôi thay Sở Sở chịu hai nhát dao của cô.”

Giang Thần suy yới nghĩ lui, cuối cùng cảm thấy tốt là không nên làm lớn chuyện.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi