MẶC DAO ĐỘC PHI!


Thiên Hình không điều tra cái chết rõ ràng chính là không muốn người ngoài nào biết chuyện mất mặt này của ông ta.

Dù sao thì thời gian đầu, Thiên Hình quả thực có tình cảm với Tống Ninh Hinh.

Hình ảnh một người mẹ ôn nhu trong mắt Thiên Quân Dao lúc này như lung lay.

Nàng ngàn lần vạn lần không thể tin được chuyện mẹ nàng là có người tình riêng rồi mất mạng vì kẻ đó
Mọi người cứ luôn bảo nhau rằng "Tống Ninh Hinh chỉ là một kỹ nữ, chắc chắn không trong sạch".

Nhưng trong mắt Thiên Quân Dao, mẹ luôn là người phụ nữ xinh đẹp nhất, hiền hậu nhất.

Hơn mười mấy năm điều tra về cái chết khó hiểu của mẹ.

Thế mà bây giờ câu trả lời lại như tát vào mặt nàng một cái thật mạnh.

Cảm xúc Thiên Quân Dao lúc này rối bời, phần nhiều là sự thất vọng.

Trở về trước cửa lớn Mặc Vương phủ là Cố Lạc Miên cùng thị nữ Tiểu Ngọc đang chờ.

Âu Dương Vũ Dịch trong lòng nghĩ chắc chắn vị Công chúa kia sẽ gây khó dễ cho Thiên Quân Dao, hắn cố ý nán lại thêm một chút.

"Vũ Dịch bái kiến Cố Công chúa"
Nhưng người mà Cố Lạc Miên vốn quan tâm là đại ca của hắn, chứ không phải là hắn.


Nàng ta bây giờ chính là nhân cơ hội này để kiếm chuyện.

"Dù sao thân cũng là Mặc Vương phi, lại thân thiết cùng Dịch Vương xuất ngoại như thế.

Người không cảm thấy không phù hợp sao?"
Tin tức từ Thanh Quý phi đưa đến, Thiên Quân Dao cùng Vũ Dịch đến Thiên Lao rồi xuất ngoại đến Thiên Gia.

Cố Lạc Miên sao có thể để vụt mất cơ hội này?
Nàng ta đắc ý.

Thiên Quân Dao lúc này trong đầu không còn chuyện gì khác ngoại trừ chuyện của mẹ mình.

Nàng căn bản không nghe thấy Cố Lạc Miên đang nói gì.

Vũ Dịch hiểu chuyện, biết Cố Lạc Miên là cố ý nhằm vào Thiên Quân Dao.

"Công chúa, vậy người không phải nên gọi tẩu ấy một tiếng Mặc Vương phi sao?"
Đúng là Cố Lạc Miên cố ý không công nhận thân phận của Thiên Quân Dao.

Không ngờ Vũ Dịch lại lấy điều này ra để bắt bẻ nàng ta.

"Dịch Vương, ta nghe nói Quý phi nương nương vẫn còn ở Cảnh Lam Cung đợi ngài đấy.

Ngài không vội vàng hồi cung sao?"
"Mẫu thân, ta sẽ nói lại cho bà ấy biết.


Nhưng mà Công chúa à, người ở Mặc Vương phủ, lại biết rõ mẫu thân ta ở trong cung như thế nào, không phải là mới kỳ lạ hay sao?"
Không thể thừa nhận đằng sau còn có Thanh Quý phi là Âu Dương Hoàng Thái hậu, Cố Lạc Miên đành tránh trả lời Vũ Dịch.

"Là Cố Khinh Ưu vào cung gặp Trịnh đại nhân nên tình cờ biết được, nhỉ?"
Cố Lạc Miên liếc mắt về đằng sau, chính là ra hiệu cho Cố Khinh Ưu.

Cố Khinh Ưu là một người câm, lại là người của Cố Lạc Miên, tất nhiên cũng không sợ bất cẩn trong lời nói rồi.

Tên vệ sĩ cẩn thận gật đầu ngay sau khi chủ tử vừa hỏi.

Vũ Dịch tuy đoán được bảy, tám phần nhưng không có bằng chứng để nói lại.

Bên trong, tiếng chân của Âu Dương Vũ Mặc bước đến.

"Dao nhi"
Hắn đi ra cùng với Tử Trạch.

Nhìn thấy đại ca, Vũ Dịch cũng vui mừng:
"Đại ca"
Vẫn như thế, Vũ Mặc không trả lời lại.

Ánh mắt chỉ hướng đến Thiên Quân Dao.

Chuyện hôm nay của nàng và đệ đê đã đến tai hắn rồi.

Hắn chính là đang đợi lời giải thích từ nàng.

"Nàng không cảm thấy nên nói gì với bản vương sao?"
Thiên Quân Dao ngẩng đầu lên, nhìn Vũ Mặc ngơ ngác.

Đang bận suy nghĩ về chuyện của mẹ, sao đột nhiên chàng ấy lại xuất hiện rồi nói những lời này chứ?.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi