MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Nếu bọn họ đoạt đích thành công, trở thành tân đế, lại là cổ đông của tòa soạn báo, vậy tòa soạn báo này sẽ chỉ thuộc về một người!

Nếu thành công sẽ sở hữu tòa soạn báo, nếu thất bại vẫn sẽ lưu lại dấu vết.

Không thể không nói, Dung Chiêu rất dễ dàng nắm được tâm tư bọn họ, khiến cho bọn họ động tâm với vụ làm ăn này.

Cho dù có nguy hiểm.

Nhưng chỉ cần đáng giá, nguy hiểm mấy cũng không sợ.

Thế gian này vốn không có bất kỳ chuyện gì là không có nguy hiểm, bọn họ dám đoạt đích đã là nguy hiểm lớn nhất, đạp lên đầu vô số người phía sau!

Hơn nữa, sau khi thật sự tham dự, chưa chắc không thể khiến cho việc làm ăn này nghiêng về phía mình.

Đương nhiên, chần chờ vẫn là thật.

Dù sao chuyện này ảnh hưởng trọng đại, hơn nữa còn hợp tác cùng hai huynh đệ đang tranh đấu...

Việc này không giống việc tứ đại thân vương lúc trước hợp tác với nhau, ba người bọn họ chính là trung tâm của mâu thuẫn, là căn nguyên của vấn đề.

Mấy người chậm rãi nhận lấy thịt nướng, vừa suy nghĩ sâu xa vừa im lặng ăn.

Mùi vị thịt nướng lan tỏa trong miệng, bọn họ lại thưởng thức không ra bao nhiêu mỹ vị, tâm tư trăm chuyển ngàn hồi.

Dung Chiêu ăn thịt nướng, nhẹ nhàng cười nói: "Ba vị điện hạ, không vội, chuyện này có thể trở về từ từ suy nghĩ, đồng ý hay không Dung Chiêu cũng sẽ không để ý."

Dừng một chút, cô nghiêng đầu, chớp chớp mắt, vô tội nói: "Chỉ là ta đã nói, ta nhất định phải làm tờ báo này. Ba vị điện hạ nếu không muốn hợp tác với Chiêu, ta đây cũng chỉ có thể hợp tác với Hoàng thượng. Sau khi hợp tác với Hoàng thượng, tờ báo này sẽ có thiên hướng gì, khó mà nói..."

Sau khi công kích nội tâm thì vẽ bánh, vẽ bánh xong, đến lúc... uy h.i.ế.p rồi.

Ba liều hạ xuống, không tin không nắm được bọn họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-282.html.]

Ba người cả kinh mãnh liệt nhìn về phía cô. vẻ mặt không thể tin. Lời này của Dung Chiêu là uy h.i.ế.p trần trụi!

Ba người bọn họ hợp tác, trên nhật báo sẽ không thiên về bên nào, dù sao bọn họ đều là cổ đông, sẽ kiểm chế lẫn nhau, nhiều nhất chính là ai nấy tự khen mình, nếu muốn trợ giúp bản thân đoạt đích, hai người khác tuyệt đối sẽ không đồng ý.

Nhật báo vô ích cũng vô hại.

Nhưng nếu cùng Hoàng thượng hợp tác, Hoàng đế lớn tuổi, quả thật không quan tâm nhiều như vậy, tòa soạn báo cơ bản sẽ là Dung Chiêu phụ trách, toàn quyền giao cho Dung Chiêu.

Dung Chiêu bây giờ không có chỗ đứng còn tốt, nếu hắn lựa chọn vị hoàng tử nào đó...

Tòa soạn báo này còn có thể không thiên vị sao?

Tòa soạn báo không giống Phúc Lộc Hiên và Phúc Lộc Trang, địa vị xã hội của nó càng quan trọng hơn.

Là giai cấp thống trị, bọn họ đều hiểu rõ cho tới bây giờ văn hóa và tư tưởng truyền bá là đáng sợ nhất.

Dư luận có sức mạnh ghê gớm, nếu Dung Chiêu nghiêng về phía đối thủ, đến lúc đó mượn nhật báo hạ thấp mình, giẫm lên cánh tay của mình, hủy diệt từng trợ thủ của mình...

Khi đó thế lực của bọn họ gặp khó khăn, thanh danh hỗn độn, làm sao còn có thể cướp đoạt ngôi vị Hoàng đế?

Chính vì biết nhật báo này tuyệt đối không thể rơi vào trên tay huynh đệ, ngay từ đầu bọn họ mới kiên định tỏ vẻ... chuyện làm ăn này làm không được.

Dung Chiêu là dùng chính hắn để uy h.i.ế.p bọn họ, đây là uy h.i.ế.p trí mạng!

Nhất thời, thịt nướng trong miệng không còn ngon nữa, sắc mặt cũng trầm xuống.

Thật sự đã bị Dung Chiêu đe dọa được.

Ngoại trừ Ngũ hoàng tử Bùi Khâm có nhược điểm của Dung Chiêu cho nên tự tin ra, hai người kia không hề có tự tin, hoàn toàn không thể xác định Dung Chiêu có ủng hộ mình hay không...

Bùi Tranh không xác định, hắn cũng không cho phép Dung Chiêu lựa chọn hai hoàng đệ.

Bùi Ngọc càng cảm thấy Dung Chiêu chắc chắn sẽ không lựa chọn mình, nếu không cũng sẽ không cự tuyệt biểu muội Lưu Uyển Quân của Như vậy... Tờ báo này tuyệt đối không thể để Dung Chiêu làm!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi