Nhưng mà, nếu Dung Chiêu thuyết phục được Hoàng thượng thì sao?
Dung Chiêu rất có bản lĩnh, bọn họ không thể cam đoan Dung Chiêu không thể thuyết phục được Hoàng đế.
Cho nên bọn họ chỉ có thể cam đoan... nếu như muốn làm, mình nhất định phải nhúng tay!
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, cuộc nói chuyện hôm nay có thể kết thúc.
Bùi Tranh chậm rãi đứng lên, nhìn Dung Chiêu, ánh mắt lạnh như đao mang theo đè ép.
Nếu là người bình thường, chỉ sợ đã sớm sợ tới mức chân mềm nhữn, nhưng Dung Chiêu nhìn lại hắn, còn có thể khẽ mỉm cười không nhiễm bụi trần, nốt ruồi đỏ trên mi tâm có chút Phật tướng.
Bùi Tranh thấy vậy bèn cười.
Nụ cười của hắn lạnh lẽo không chạm tới đáy mắt, thanh âm không hề có cảm xúc: "Đa tạ Dung thế tử khoản đãi yến tiệc đêm nay rất mới mẻ, cũng rất phong phú."
Hai chữ "mới mẻ" và "phong phú" gẵn rất mạnh.
Rõ ràng là trong lời nói có hàm ý.
Dung Chiêu đứng lên làm như nghe không hiểu, vẻ mặt không thay đổi, khách khí nói: "Nhị hoàng tử thích là được rồi, Phúc Lộc Hiên vĩnh viễn hoan nghênh điện hạ, Dung Chiêu cũng chờ chư vị trả lời."
Bùi Tranh xoay người rời đi.
Trước khi đi, hắn cầm tờ báo dính dầu mỡ bị mình ném lên đống que nướng.
Bóng lưng hắn lạnh lùng mà sắc bén, ống tay áo vung lên, rõ ràng mang theo tức giận.
Dung Chiêu nhìn tờ báo dính dầu mỡ kia, mặt mày cong cong.
Tự mình làm bẩn, tự mình gánh chịu hậu quả.
Thứ cô lấy ra, tự nhiên phải để cho bọn họ nhận lấy.
Bùi Ngọc cũng đứng lên, cười lạnh một tiếng: "Dung thế tử, ta thật đúng là chờ mong ngươi về sau sẽ như thế nào?"
Đắc tội ba người bọn họ, Dung Chiêu thật đúng là có bản lĩnh.
Xem Dung Chiêu sau này cứu vãn như thế nào! không hài lòng Dung Chiêu.
Bùi Ngọc chính mình chán ghét người này từ chối lời mời gọi của hắn, còn từ chối Uyển Quân biểu muội, người như vậy nên c.h.ế.t sớm một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-283.html.]
Lần ám sát kia tại sao không triệt để xử lý tai họa này nhỉ?
Nói xong, Bùi Ngọc cũng phất tay áo sải bước rời đi, bóng lưng tức giận.
Chỉ còn lại Ngũ hoàng tử Bùi Khâm.
Hắn nhìn Dung Chiêu, thở dài có chút bất đắc dĩ: "A Chiêu không muốn ủng hộ ta đến vậy sao?"
Dung Chiêu lựa chọn hợp tác với ba người, chính là không muốn lựa chọn bên nào
Nếu lựa chọn một bên, lại cùng Hoàng đế hợp tác, âm thầm ủng hộ một người là phương thức tốt nhất.
Nếu Dung Chiêu thật sự ủng hộ hắn, chỉ sợ sẽ cùng Hoàng thượng hợp tác, lại âm thầm ủng hộ hắn giúp hắn đăng cơ, phần thắng của hắn sẽ tăng rất nhiều.
Nhưng cô lựa chọn ba vị hoàng tử...
Bùi Khâm có chút thất vọng, cũng có chút khổ sở.
Dung Chiêu chỉ cười cười, không nói gì.
Bùi Khâm lắc đầu: "A Chiêu, tấm lòng này của ta, ngươi thật sự không cảm nhận được?"
Nói xong, vẻ mặt của hắn càng thêm bất đắc dĩ,"Quên đi, A Chiêu muốn làm gì ta cũng nên ủng hộ, nếu Nhị hoàng huynh và Tam hoàng huynh nguyện ý, tòa soạn báo này ta sẽ phối hợp với ngươi."
Dung Chiêu vẫn khách khí xa cách: "Đa tạ Ngũ điện hạ."
Ngũ hoàng tử bất đắc dĩ, cũng chỉ đành thở dài chuẩn bị rời đi.
Chuyện hôm nay vô cùng trọng đại, bọn họ đều phải hồi phủ bình tĩnh suy nghĩ, thậm chí còn phải thương lượng với các phụ tá, tuyệt đối không thể quyết định lung tung.
Chuyện tòa soạn nếu đi sai một bước chính là vạn kiếp bất phục.
Trước khi đi, hắn hỏi Dung Chiêu: "Còn dư tờ báo nào không?"
Dung Chiêu lắc đầu: "Chỉ có một phần, nhưng nội dung bên trên đa phần đều là bịa đặt, cũng không phải là bản cuối cùng, nếu hợp tác, nội dung của tờ báo đầu tiên sẽ phong phú và chân thực hơn."
Bùi Khâm:" " Không ngờ phần lớn nội dung đều là bịa đặt?...
Ngũ hoàng tử cũng rời đi, trên sân thượng chỉ còn lại Dung Chiêu.
Cô nhìn tuyết trắng rơi xuống, khóe miệng nhếch lên nụ cười.
Chờ sau khi tòa soạn báo thành hình và phát triển ổn định, bọn họ sẽ biết sức mạnh của tòa soạn báo còn cường đại hơn những gì bọn họ tưởng tượng.