MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Thanh âm Dung Chiêu vang lên bên tai: "Ngũ tỷ tỷ, tỷ nhìn những người truy đuổi này, nhìn hoa khắp nơi mà tỷ đi qua, ta chỉ muốn nói cho tỷ biết... Tỷ hiện tại chính là thiếu niên phong nhã hào hoa."

Đương tuổi thiếu niên phong nhã hào hoa.

Rời khỏi Từ gia không phải là kết thúc, mà là cuộc đời Dung Hương Tích chính thức bắt đầu.

Rốt cuộc nhịn không được, Dung Hương Tích òa khóc.

Dung Chiêu giao Dung Hương Tích cho nha hoàn, nha hoàn đỡ cô tiến vào Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu vẫn còn ở chỗ cũ.

Dung Hương Tích rơi nước mắt, nghe Dung Chiêu ở đằng sau nói với mọi người...

"Ngũ tỷ tỷ ta đã hưu phu, từ hôm nay trở đi không còn liên quan đến Từ gia, là Ngũ Nương của Dung gia ta, sẽ cùng Dung Chiêu ta chủ trì cuộc thi trân phẩm Vân Dung Phường ngày mai."

"Nếu có người tiếp tục chỉ trích Ngũ tỷ ta, thực xin lỗi, tất cả sản nghiệp trên danh nghĩa Dung Chiêu vĩnh viễn từ chối bọn họ."

"Dung Chiêu nói được làm được."

Dung Ngũ Nương che miệng, không cho mình khóc thành tiếng.

Cô vốn tưởng rằng cuộc đời này gả cho Từ Minh Chí là bất hạnh, hôm nay lại phát hiện hóa ra lão thiên gia là công bằng.

Lão thiên gia cho cô muội muội tốt nhất trên đời, đây là may mắn lớn nhất của cô....

Đường Phong Hoa hôm nay, thậm chí là rất nhiều năm về sau vẫn còn được người ta bàn tán say sưa.

Đây là thể diện mà thế tử Dung Chiêu cho tỷ tỷ mình, đây là ngày mà vô số nữ tử đều hâm mộ.

Dung Hương Tích thật sự rất bất hạnh.

Từ hạn chế của thời đại này mà nói, cô ấy không có khả năng xuất giá lần hai, mà nữ tử không lấy chồng sẽ bị mọi người cười nhạo.

Nhưng Dung Chiêu đã giúp tỷ tỷ trong một ngày trở thành nữ lang được toàn bộ người trong kinh thành ngưỡng mộ.

Bộ quần áo xuất phát từ Vân Dung Phường kia đẹp đến mức khiến người ta đau lòng, bộ bộ sinh hoa, người nhìn thấy mãi mãi không quên. Trên đất vô số hoa tươi và hoa lụa, những lời kinh hô và chúc mừng đã biến những điều đáng lẽ là vũ nhục trở thành những điều tốt đẹp nhất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-450.html.]

Không ai dám nói Dung Hương Tích một câu không tốt.

Các nữ tử ủng hộ Dung Hương Tích thấy cô có một con đường tươi sáng, ngày sau nếu đến phiên mình bị người khác khi nhục, vậy hòa ly cũng không đáng sợ.

Các nam tử hâm mộ Dung Hương Tích, một nữ tử trải qua chuyện như vậy còn có thể phong quang vô hạn, làm sao không hâm mộ?

Một số nam tử muốn chửi bới cũng đều im bặt.

Nói đùa, ai có thể không dùng đồ trên danh nghĩa Dung Chiêu?

Không đi Phúc Lộc Trang và Phúc Lộc Hiên còn được, nhưng có thể không đọc báo sao? Có thể không cần Đoàn Đoàn sao?

Không thể, vậy thì nín đi.

Đương nhiên, vẫn có rất nhiều người cảm thấy Dung Chiêu quá phách lối, nếu là quá khứ bọn họ còn có thể buộc tội Dung Chiêu, chỉ cần ở trên triều nói một câu, thậm chí dẫn tới văn võ cả triều tranh luận.

Nhưng bây giờ triều đình như thế nào?

Thi thể Cẩn vương còn chưa tìm được, chuyện Bắc Yến tham dự cũng chưa tra được, Hoàng thượng giận dữ, người người cảm thấy bất an.

Vĩnh Minh Đế tuổi tác lại lớn, trên người nhiều quốc sự làm gì còn có thời gian đi quản một nữ tử hòa ly hay hưu phu? Làm sao rảnh rỗi đi quản Dung Chiêu phách lối hay không phách lối?

Dân chúng cũng không nghị luận bao lâu, dù sao ngày thứ hai Vân Dung Phường trân phẩm sẽ bắt đầu.

Đây là một cơ hội tuyệt vời.

Cho dù Từ gia ầm ï thế nào cũng đều không có một chút ảnh hưởng.

Triều đình đang chú ý chuyện Cẩn vương, bách tính đang chú ý cuộc thi Vân Dung Phường, chuyện Dung Ngũ Nương hưu phu vô tri vô giác liền qua đi.

Dung Ngũ Nương đã chân chính rời khỏi Từ gia.

Nhắc tới Dung Ngũ Nương, chẳng qua chỉ nhắc tới kinh diễm cùng phong quang ngày đó của cô, nhắc tới Từ gia chính là "Từ Tặc không có ánh mắt".

Làm cho Từ gia tức đến nghiến răng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi