Dung Chiêu: "..."...
Cuộc thi Vân Dung Phường kết thúc, rất nhiều người đều đau lòng cho hai mươi bộ quần áo kia, thậm chí buổi tối ngủ cũng có thể ngồi dậy, tức giận mắng: "Vân Dung Phường thật sự quá thất đức!"
Có vài người lập tức đi tìm tú nương, sai người phỏng chế quần áo bị đã bị tiêu hủy.
Ngày đó tháo bỏ quần áo trước mặt mọi người, có một vài tú nương có trí nhớ tốt, có thể nhớ đại khái, mặc dù không thể hoàn toàn phỏng chế, nhưng cũng có thể mô phỏng được khoảng năm mươi phần trăm.
Điều này cũng dẫn đến kinh thành đột nhiên dấy lên trào lưu làm quần áo, cần rất nhiều tú nương, rất nhiều nữ tử vốn chỉ ở nhà khâu vá quần áo cũng được chiêu mộ làm tú nương tạm thời, giúp đỡ những tú nương bận tối mày tối mặt kia.
Một khi có cầu thì sẽ có cung, rất nhiều vị trí công việc được sáng tạo ra.
Có rất nhiều người chú ý đến mười bộ y phục của Vân Dung Phường.
Vật dĩ hi vi quý, có thể tưởng tượng mười bộ quần áo kia sẽ không rẻ, dù sao cũng không đơn thuần là quần áo, mà còn có trang sức đi kèm.
Mười bộ y phục kia thật sự quá phong quang, một khi mặc vào là có thể dương danh, bộ sưu tập Vân Dung là tinh phẩm trong tinh phẩm, chỉ cần cưỡi ngựa đi ngang đường Phong Hoa cũng là một hồi phong quang!
Hiện tại lại là mùa lễ hội, mua y phục đợi sang năm mới tham dự các loại yến hội thì mặc vào, đến khi đó chói mắt cỡ nào?
Ngày 26 tháng 12, một tờ báo mới được bán ra.
Rất nhiều người lập tức tìm mua, lật xem tin tức tiếp theo về mười bộ quần áo hôm qua.
Thậm chí rất nhiều người cho rằng sắp được mua quần áo, kích động không thôi.
Tuy nhiên đợi đến khi đọc báo, bọn họ lúc này liền nhíu mày.
Còn chưa định giá!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-471.html.]
Nội dung của tờ báo hôm nay chỉ là giới thiệu mười bộ quần áo, giới thiệu tương đối tỉ mỉ, không chỉ cẩn thận miêu tả ý tưởng và quá trình chế tác quần áo, thậm chí còn có câu chuyện đằng sau...
Ví du như Triêu Lê yến hang thứ năm: nhưng lai là v nhục xa hoa nhất? từ trang trí đến chất liệu quần áo cùng cắt may đều cực kỳ phức tạp.
Mà bộ y phục này sở dĩ gọi là Triêu Lộ, là bởi vì y phục ở dưới ánh mặt trời và ánh nến, hoặc bất kỳ ánh sáng nào đều có thể mơ hồ có thủy quang xẹt qua y phục, tựa như sương sớm ban mai.
Trong vòng tranh tài thứ hai, sở dĩ Triêu Lộ không tạo nhiều ấn tượng mà phải đến vòng thứ ba mới kinh diễm mọi người, là bởi vì bộ quần áo này chế tác quá mức phức tạp, tại đêm trước vòng thi đấu thứ ba, tú nương Hoài Châu cùng với hơn hai mươi tú nương bình thường thức thâu đêm mới chính thức hoàn thành.
Cho dù không có thanh thế từ vòng thứ hai, nhưng vòng thứ ba Triêu Lộ vẫn lấy được vị trí thứ năm.
Mũ quan của Triêu Lộ lại càng xa hoa, câm trâm vàng hơi vểnh lên tựa như phượng hoàng bay múa, chỉ riêng cây trâm vàng này, thợ thủ công đã mất hơn hai mươi ngày mới chế thành.
Cũng may mà Vân Dung Phường lần này chiêu mộ nhiều thợ thủ công, lại không tiếc phí tổn, nếu không căn bản chế tạo không ra cây trâm đẹp mắt như vậy.
Cây trâm kia còn khảm một hạt châu sáng lấp lánh, hạt châu này là do đạo quan ở hậu sơn An Khánh Vương phủ làm ra, cũng chính là đám đạo sĩ chế tạo ra pháo hoa.
Chỉ có ba viên giống nhau như đúc, một viên làm trâm, hai viên khác làm khuyên tai, phối hợp với Triêu Lộ.
Chỉ xem giới thiệu liền biết bộ quần áo này cực kỳ bất phàm.
Sau khi đọc xong bài giới thiệu dài dòng trên báo, ở bên dưới viết một câu...
[Triêu Lộ không bán ra ngoài, đã đưa vào trong cung hiến cho Hoàng hậu nương nương. ]
Mọi người hít sâu một hơi khí lạnh.
Cho Hoàng hậu!
Mười bộ quần áo này của Dung Chiêu đừng nói là không bán, tất cả đều tặng cho quý nhân đó chứ?
Lại nhìn xuống tiếp