Quả nhiên, Dung Chiêu nói xong liền có không ít người mở miệng, thậm chí có nữ lang hỏi tiếp...
"Tại sao lại nói Vân Dung Phường chỉ mới bắt đầu?"
"Đã vang danh thiên hạ như vậy, hôm qua đến Hoàng thượng cũng chính miệng khen ngợi."
"Dung thế tử chẳng lẽ là muốn khuếch trương Vân Dung Phường?"
"Cái này ta ngược lại rất ủng hộ, bộ sưu tập Vân Dung mỗi tháng chỉ ra mười bộ làm sao đủ?"...
Khóe miệng Dung Chiêu hơi nhếch lên, giơ tay hành lễ với các nữ quyến, lúc này mới lắc đầu trả lời: "Cho dù Vân Dung Phường mở rộng thì bộ sưu tập Vân Dung cũng không thể bán lan tràn, Vân Dung Phường chỉ làm tỉnh phẩm truyền đời, thời gian càng lâu càng cắt may tỉ mi."
Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là làm nhiều không bán được giá cao.
Cái gì là xa xỉ?
Chính là hàng xa xỉ phẩm phải xếp hàng mua, còn đắt muốn chết.
Thục phi có chút thất vọng, cố ý cười nói: "Mỗi tháng mới ra mười bộ, còn phải đúng giờ đặt mua, cho dù là ta cũng không đặt được..."
Đây là muốn Dung Chiêu mở cửa sau?
Dung Chiêu ngượng ngùng, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Quy tắc đã định ra, Chiêu cũng không có biện pháp can thiệp."
Lưu Uyển Quân nghiêng đầu, tò mò nói: "Bộ sưu tập Vân Dung mỗi tháng vẫn chỉ bán mười bộ, vậy Vân Dung Phường vừa mới bắt đầu theo lời Dung thế tử nói là ý gì?"
Nói xong, như là ngượng ngùng, cô khom người hành lễ, xấu hổ nói: "Hoàng hậu nương nương, Thục phi nương nương, Trịnh phi nương nương, chư vị phu nhân, Uyển Quân thất lễ rồi."
Cái này không tính là thất lễ, vấn đề cô hỏi những người khác cũng rất tò mò.
Dung Chiêu nhìn Lưu Uyển Quân, đáy mắt có ý cười.
Cô nương Lưu Uyển Quân này, thật sự là tâm tư tỉ mỉ.
Hôm nay Lưu Uyển Quân mặc Dao Nga, y phục màu vàng nhạt làm cho cô trông hoạt bát xinh đẹp, trên đầu phối trang sức bằng nhung càng Triệu công tử và mấy vị công tử trẻ tuổi thỉnh thoảng nhìn lướt qua Lưu Uyển Quân, rõ ràng cực kỳ động tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-494.html.]
Dung Chiêu mỉm cười trả lời: "Vân Dung Phường quả thật còn có sắp xếp tiếp theo, bộ sưu tập Vân Dung chỉ là một trong những bộ sưu tập của Vân Dung Phường, giống như áo choàng lần này, Vân Dung Phường còn có thể bán quần áo khác..."
"Cũng đẹp như bộ sưu tập Vân Dung?" Có người vội hỏi.
Dung Chiêu gật đầu: "Sản phẩm của Vân Dung Phường đều là tinh phẩm, đương nhiên bề ngoài đẹp mắt, hơn nữa Chiêu vẫn còn một ý tưởng chưa chín muồi, hy vọng một ngày nào đó có thể thực hiện."
Dung Chiêu như nghĩ đến gì đó, ánh mắt có chút xa xăm.
"Ý tưởng gì?" Có người tò mò.
Trương Trường Ngôn nhìn Dung Chiêu, lại nhìn đám nữ quyến đang chờ Dung Chiêu nói chuyện, đột nhiên cảm thấy cảnh tượng có chút quen thuộc...
Vì sao có cảm giác Dung Chiêu sắp lừa người khác nhỉ?
Không thể nào, hắn cũng không thể lôi kéo các nữ quyến làm ăn chứ?!
Cũng không nhất định, Dung Chiêu cái gì cũng làm được.
Vẻ mặt Trương Trường Ngôn cổ quái.
Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn liếc mắt một cái, trong mắt đều là hiểu rõ cùng bất đắc dĩ.
Trách không được Dung Chiêu cao hứng như vậy, hắn không phải tới xem mắt, hắn là tới tìm người làm ăn!
Người này thật sự to gan, còn muốn lôi kéo nữ quyến hợp tác.
Các nữ tử thời này vẫn tương đối bảo thủ, ai lại nguyện ý cùng hắn làm ăn chứ?
Tiền so với thể diện, đương nhiên vẫn là thể diện quan trọng.
Mặt hai người có chút khó coi.
Nhưng bọn họ đều không nói gì, chỉ im lặng lắng nghe, trên mặt vẫn duy trì nụ cười.
Dung Chiêu hít sâu một hơi, cô đứng ở đó, TSm màu lam như lan chỉ ngọc thụ, mi tâm một nốt ruồi son làm cho cô tựa như tiên nhân cao không với tới.
Nhưng ánh mắt cô lại ôn hòa, thanh âm nhẹ nhàng: "Vài ngày trước Vân Dung Phường cần một số lượng hoa lụa, Chiêu phân phát công việc chế tác hoa lụa, kiếm mấy đồng tiền."