MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Lại nói Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu chiếm hai mươi bốn cổ phần, bảy mươi sáu cổ phần khác thuộc về tứ đại thân vương, tương đương với 70% tổng giá trị của Phúc Lộc Hiên đều là Dung Chiêu thiếu bốn đại thân vương.

Còn có Đoàn Đoàn, tòa soạn báo, Vân Dung Phường...

Quan trọng nhất là ngân hàng.

Ngân hàng quản lý toàn bộ kinh tế Đại Nhạn triều, tất cả mọi người gửi tiền vào ngân hàng, các thương nhân thường xuyên sử dụng thị trường giao dịch, cho nên tiền trên cơ bản đều để ở ngân hàng.

Còn có quốc trái, đầu tư hải mậu, quản lý tài chính...

Cộng trừ nhân chia, Dung thế tử thế nhưng nợ hơn trăm triệu!

Mà tương ứng với món nợ hơn trăm triệu chính là năng lực kiếm tiền của Dung Chiêu, thuyền mậu dịch biển còn chưa trở về, nhưng Dung Chiêu lại có thể hút được nhiều tiền như vậy, đủ chứng minh mọi người tin tưởng Dung Chiêu có thể kiếm được nhiều tiền.

Tính toán các sản nghiệp trên danh nghĩa của Dung thế tử, Dung thế tử vừa là "người giàu nhất" triều Đại Nhạn, cũng là "người nợ nhiều nhất" triều Đại Nhạn.

Rất nhiều người vừa nhìn đánh giá này, trực tiếp cười ra tiếng.

"Ha ha ha, Dung thế tử có tiền như vậy mà vẫn nợ ngập đầu, nói hắn nợ nhiều nhất cũng không thành vấn đề!"

"Vậy chẳng phải là vừa giàu vừa nợ sao? Tiền vốn và lợi tức của chúng ta đều trông cậy vào hắn."

"Ai nha, vừa nghĩ tới Dung thế tử còn nợ tiền ta, không hiểu sao lại cảm thấy buồn cười."

"Thuyền của hải mậu không biết khi nào trở về, nếu hải mậu thất bại, món nợ của Dung thế tử phải làm sao bây giờ?"

"Ngươi nhìn những sản nghiệp khác của Dung thế tử đi, hắn điểm thạch thành kim, cho dù hải mậu thất bại, hắn cũng có biện pháp trả nợ, nếu không phải ngân hàng có quan hệ với Dung thế tử, có Dung thế tử đảm bảo, ta cũng không dám gửi tiền!"

"Ta cũng vậy, nếu đổi thành người khác, ta tuyệt đối không thể tin được."

"Dung thế tử tác phong trước sau như một, luôn làm việc lợi nước lợi dân, hơn nữa còn giữ chữ tín, trừ hắn ra cũng không ai có thể gánh nhiều nợ như vậy."...

Cũng có người kinh hãi.

"Nợ hơn trăm triệu, quá nhiều rồi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-618.html.]

"Đúng đó, chỉ có Dung thế tử mới có thể trả, nếu Dung thế tử xảy ra chuyện..."

"Phi phi phi, ngươi đừng nói bậy, Dung thế tử còn trẻ, thân thể rất tốt."

"Ta đây không phải sợ có người hại hắn sao? Ngươi xem lời đồn trước đây đi, vạn nhất thật sự có người mưu đồ bất chính?"

"Yên tâm đi, Dung thế tử đang ở kinh thành, Hoàng thượng cũng sẽ bảo vệ hắn, hắn là người tốt, cho dù có người hãm hại thì Hoàng thượng và chúng ta cũng sẽ không tin tưởng a?"

"Đúng vậy, ngươi nhìn trên này xem, Dung thế tử thiếu nợ hơn trăm triệu, ai có thể giải quyết được chuyện này ngoài hắn?"

"Hừ, tiền của ta đều ở ngân hàng, ta tin tưởng Dung thế tử, nếu có người hại Dung thế tử, ta nhất định không thuận theo, Hoàng thượng cũng không được!"

"Đúng! Ai hại Dung thế tử, người đó chính là đối địch với chúng ta!"...

Hiện tại là thời điểm then chốt, tiền đã tiêu ra ngoài, thuyền của hải mậu còn chưa trở về.

Thuyền dự đoán khoảng tháng ba sẽ trở về, hiện giờ là tháng hai, mọi việc còn chưa có định số.

Nhiều tiền như vậy rốt cuộc làm sao kiếm được, chỉ có Dung Chiêu mới có biện pháp.

Trà lâu.

Bốn người Bùi Thừa Quyết, Trương Trường Hành, Trương Trường Ngôn, Quan Mộng Sinh đang uống trà.

Trương Trường Hành và Trương Trường Ngôn trên mặt mang thương tích.

Quan Mộng Sinh quan tâm hỏi một câu: "Các ngươi làm sao vậy?"

Trương Trường Ngôn liếc hắn, tức giận nói: "Ngươi nói ai có thể đồng thời đánh ta cùng ca ta?"

Quan Mộng Sinh: "... Được, ta biết rồi."

Ngoại trừ Trương thừa tướng, ai có thể đánh huynh đệ Trương gia thành như vậy?

Bùi Thừa Ouyết ánh mắt phức tạp: "Ba huynh đệ các ngươi thật lợi hại vô thanh vô thức đầu tư Phúc Lộc Trang, hơn nữa còn chiếm 40% cổ phần." Nhìn kiểm kê là biết, 40% này thập phần có giá trị. Quan Mộng Sinh gật đầu: "Đúng đó, các ngươi phát tài nha, mời khách đi!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi