Đúng lúc này, Hộ bộ Từ thượng thư vội vàng tới cầu kiến.
Vĩnh Minh Đế có chút kinh ngạc, bảo người gọi lão vào, sau đó hỏi: "Có chuyện gì?"
Mới có một ngày mà Từ thượng thư đã bị dọa già đi mười tuổi.
Lúc này lão run rẩy nói: "Bởi vì chuyện Dung Chiêu... là nữ tử, dân chúng sợ Hoàng thượng trị tội Dung Chiêu, hôm nay đều sốt ruột đi ngân hàng Đại Nhạn rút tiền, người gửi linh hoạt muốn rút hết toàn bộ, người gửi định kỳ cũng chuyển thành gửi linh hoạt để rút tiền, nếu tất cả đều rút, quốc khố không đủ tiền!"
Vĩnh Minh Đế cả kinh, quân cờ trên tay rơi xuống, ván cờ bị phá hỏng.
Từ thượng thư: "Hoàng thượng, nếu không nhanh chóng nghĩ biện pháp, ngày mai tin tức truyền ra, vậy thì không chỉ có ngân hàng kinh thành, mà các ngân hàng trên khắp Đại Nhạn đều như vậy, sẽ lớn chuyện mất."
Lão sắp khóc rồi.
Bùi Hoài Bi bình tĩnh buông quân cờ xuống, cúi đầu che đi ý cười trong mắt.
Muốn nhân cơ hội dạy dỗ Dung Chiêu?
Vậy phải xem Dung Chiêu có cho cơ hội hay không!
Đừng nói vài ngày, hiện tại một ngày cũng không thể rời khỏi Dung Chiêu....
Triều Đại Nhạn có tiền trang, nhưng thuộc tính hoàn toàn bất đồng với ngân hàng, cho nên Vĩnh Minh Đế và Hộ bộ đều không hiểu tính nghiêm trọng của việc này, càng không biết một tin tức có thể tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng.
Mà khi rất nhiều người đến lấy tiền, những người còn lại cũng ngồi không yên, người lấy tiền sẽ chỉ càng ngày càng nhiều.
Vĩnh Minh Đế muốn hoãn lại vài ngày, hoàn toàn là người sỉ nói mộng.
Ngày đó, ngân hàng Đại Nhạn chi nhánh kinh thành đã bị người ta tới cửa đòi rút tiền, nếu như không phải đến giờ ngân hàng đóng cửa, chỉ sợ tiền của ngân hàng cũng không đủ!
Mà những bách tính còn xếp hàng hôm nay không nhận được tiền, sáng sớm ngày mai sẽ đến sớm.
Hộ bộ thượng thư thì xót ruột chính là bởi vậy ngân hàng không có tiền quốc khố phải bổ sung cho ngân hàng.
Bọn họ không thể không cho.
Một khi bọn họ không cho, hoặc là nói không đủ tiền, lập tức sẽ khiến càng nhiều người chạy đi rút tiền, dẫn phát rối loạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-629.html.]
Buổi tối ngày 22 tháng 2 năm Vĩnh Minh hai mươi bảy.
Vĩnh Minh Đế một đêm không ngủ, Từ thượng thư cũng một đêm không ngủ, một vài quan viên Hộ bộ lại bị gọi dậy trên giường, kiểm kê ngân lượng suốt đêm.
Cuối cùng tổng kết...
Tiền trong quốc khố không chống đỡ nổi hai ngày.
Mà thời gian hai ngày, tin tức Dung Chiêu là nữ tử sẽ truyền đi càng rộng, sẽ có càng nhiều ngân hàng phát sinh hiện tượng tương tự.
Đại Nhạn triều tất loạn!
Đêm đó, Vĩnh Minh Đế gấp đến độ sùi bọt mép.
Thế cho nên sau nửa đêm sai người chạy đến An Khánh Vương phủ đưa tin.
Động tĩnh của Hoàng cung và Hộ bộ đêm đó lớn như vậy, bách tính kinh thành có lẽ không biết, nhưng cả triều văn võ đều biết, tự nhiên cũng sốt ruột, đám người Trương thừa tướng đều suốt đêm không ngủ.
Trong một đêm này...
Bọn họ hoàn toàn nhận thức được tầm quan trọng của Dung Chiêu.
Đây không chỉ là tính mạng của cô, mà là bất kỳ tin tức bất lợi liên quan đến cô đều có thể khiến cho bách tính nôn nóng, mà bọn họ nôn nóng sẽ thể hiện trên tiền bạc!
Ngày hôm sau, ngày hai mươi ba tháng hai.
Đại triều hội.
Vĩnh Minh Đế cả đêm không ngủ, vẻ mặt có chút tiều tụy.
Văn võ cả triều đa số cũng đều một đêm không ngủ, sợ một giấc tỉnh dậy, Đại Nhạn triều liền rối loạn.
Cũng bởi vậy, tất cả quan viên trước mắt xanh đen, chỉ có Dung Chiêu dung quang toả sáng như trước, hiển nhiên tối hôm qua ngủ rất ngon.
Dung Chiêu hôm nay mặc quan phục, là y phục giống lúc trước, chỉ là trước đây cô búi tóc đội mũ quan, hôm nay lại xa ra một nửa ở đằng sau.
Tương tự ngày xưa, nhưng lại không giống ngày xưa, nhắc nhở các Dung Chiêu kinh ngạc: "Hửm? Các vị đại nhân hôm nay sao lại tiểu tụy như vậy?" Từ thượng thư: "..."