Vì sao tiểu tụy, trong lòng ngươi không biết sao?
Vĩnh Minh Đế được thái giám đỡ vào triều, các quan viên lập tức nghiêm túc, vành mắt thâm quầng, đứng ở vị trí của mình.
Vĩnh Minh Đế vừa ngồi xuống liền mở miệng: "Dung thị lang, chuyện Hộ bộ có thể giải quyết không?"
Hắn một chút cũng không dám kéo dài, khóe miệng còn chưa hết bọt trắng.
Dung Chiêu lập tức ra khỏi hàng, cung kính trả lời: "Bẩm Hoàng thượng, dân chúng muốn rút tiền thì không thể không đưa cho họ, nếu không ngân hàng Đại Nhạn sẽ mất đi tác dụng, chỉ dẫn phát động loạn."
"Cho nên hôm nay thần bảo ngân hàng đăng ký cho dân chúng muốn rút tiền, ước định thời gian với bọn họ, tránh xếp hàng dài trước cửa ngân hàng."
Kỳ thật chính là hẹn trước lấy số.
Dân chúng vừa nhìn, a, hóa ra hôm nay có thể rút tiền, hơn nữa nói cho bọn họ biết khi nào nên đến, bọn họ tự nhiên sẽ không chờ ở cửa ngân hàng.
Đừng coi thường hành động này.
Không chỉ có thể kéo dài thời gian rút tiền của dân chúng, còn có thể tránh cho có nhiều người chen chúc trước cửa ngân hàng, nhân loại đều có tâm lý theo đám đông, người rút tiền ở cửa ngân hàng ít một chút, là có thể giảm bớt số người đi theo đám đông.
Vĩnh Minh Đế gật đầu, sau đó thở dài: "Việc này đều là vì Dung Chiêu là nữ tử, là do trẫm ngày đó xử lý không tốt."
Trương thừa tướng hai mắt thâm quầng, lập tức phụ họa: "Hoàng thượng đang nói chuyện nữ thế tử An Khánh Vương phủ?"
Vĩnh Minh đế gật đầu: "Ngày đó Dung Vĩ bệnh nặng, An Khánh Vương phủ lại không có nam đỉnh chống đỡ, An Khánh Vương cầu trẫm phong tiểu nữ nhi Dung Chiêu làm nữ thế tử, trẫm nghĩ tình anh hùng liệt sĩ Dung gia, ban cho ân điển, cho An Khánh Vương phủ nữ tử tập tước, lưu lại huyết mạch..."
Văn võ cả triều: "..."
Giả quá.
Không có người thừa kế, trước nay đều nhận con thừa tự. Bọn họ đều biết Hoàng thượng đang nói dối, thế nhưng bọn họ lại bày ra vẻ mặt "Thì ra là thế""Việc này ta biết""A, hóa ra chân tướng là như vậy"...
Hôm nay Dung Vĩ cũng tới.
Tối hôm qua Vĩnh Minh Đế nửa đêm đưa thư, ông có thể không đến phối hợp sao?
Dung Vĩ tiến lên, quỳ xuống, lệ nóng doanh tròng: "Thần Dung Vĩ vĩnh viễn nhớ đại ân của Hoàng thượng!"
Ông đưa tay lau khóe mắt, tiếp tục: "A Chiêu đứa nhỏ này thân thể không tốt, từ nhỏ đến lớn đều nuôi dưỡng như nam nhi, không nghĩ tới lại gây ra hiểu lầm!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-630.html.]
Càng giả dối.
Nếu thật sự có nữ thế tử, cho dù được nuôi như nam nhi, có thể một chút tin tức cũng không lọt ra ngoài sao?
Bọn họ đều biết những lời này cũng đang nói dối, thế nhưng vẫn bày vẻ mặt như vừa rồi "Thì ra là thế","Đúng là nên như vậy"...
Từ thượng thư cười ngượng ngùng: "Mấy năm nay Dung thế tử không ra ngoài, không ngờ dân chúng lại hiểu lầm như thế."
Những quan viên khác nhao nhao mở miệng...
"Đúng vậy, vốn là dân chúng hiểu lầm."
"Thần thiếu chút nữa hiểu lầm."
"Thánh chỉ sắc phong ngày đó là chúng ta viết, mặt trên rõ ràng viết là "Nữ nhi thứ sáu của An Khánh Vương", An Khánh Vương thế tử xác thực là nữ tử!"
Thì ra là thế...
Trương thừa tướng đứng ở trước bá quan, lúc này nghe những lời kia, đột nhiên có cảm giác hoang đường.
Từ trên xuống dưới, mọi người đều biết sự thật.
Nhưng tất cả mọi người đều mở mắt nói dối.
Hoàng thượng biết, vậy đó không phải là tội khi quân.
Cả triều văn võ không ai phản đối, thân phận nữ thế tử này của Dung Chiêu liền hoàn toàn sạch sẽ.
Là bọn họ không muốn phản đối sao?
Không phải, là bọn họ không thể phản đối. cho người giải tán.
Dung Chiêu cùng bọn họ xuống triều, rất nhiều quan viên ánh mắt phức tạp và không tự nhiên, trên đường ra cung đều thở dài.
Tốp năm tốp ba hạ giọng thảo luận.
"Chuyện này cứ như vậy trôi qua sao"?
"Vậy còn có thể như thế nào? Dung Chiêu không thể chết, thậm chí không thể bị hỏi tội."