Dung Vĩ vội vàng giải thích: "Thôi Vân Từ cùng Hàn Xương bị áp giải vào kinh, trực tiếp nhốt vào Đại Lý Tự, giao cho Quan đại nhân thẩm vấn, những người này thật đúng là to gan, lại làm ra loại chuyện này!"
"Trạng thái tinh thần của Hoàng thượng không tốt, Lộc vương tạo áp lực, cho nên kết quả thẩm vấn vẫn chưa có, nhưng bá quan đều đã rõ, Lộc vương đảng gần đây rất xao động bất an."
Sau khi t.h.i t.h.ể Trương Nhị vào kinh, Trương thừa tướng tức giận đến hộc máu, ngất xỉu tại chỗ, ngày hôm sau tỉnh lại liền cùng Trương Trường Tri tiến cung, cầu kiến Hoàng thượng.
Dung Chiêu: "Có gặp không?"
Dung Vĩ gật đầu: "Lộc vương cản hai lần, nhưng sau khi Vĩnh Minh Đế tỉnh lại vẫn gặp được, không biết nói cái gì, sau đó Vĩnh Minh Đế gia phong cho Trương Nhị, hạ táng phong quang."
"Bây giờ thì sao?"
"Hôm trước Hoàng thượng hôn mê bất tỉnh, tất cả quan viên đều vào cung, hai ngày nay đều không ra ngoài." Dung Vĩ vẻ mặt thấp thỏm.
Dung Chiêu nói chắc chắn: "Là Lộc vương và triều thần đang đánh cờ."
Dung Vĩ thở dài: "Đúng vậy, triều thần có Trương thừa tướng cầm đầu, hình thành phe đối lập với Lộc vương đảng, Trương thừa tướng nói phải gọi An vương và Cẩn vương hồi kinh, Lộc vương nói không có ý chỉ của Hoàng thượng, không đồng ý."
Trương Nhị xảy ra chuyện, Trương thừa tướng chưa chắc ủng hộ ai, nhưng nhất định không ủng hộ Lộc vương.
Hết thảy đều nằm trong dự liệu, Dung Chiêu gật đầu.
Dung Vĩ khó hiểu: "An vương không có ý chỉ không thể trở về, Cẩn vương vì sao không trở về?"
Dung Chiêu há miệng, cuối cùng chỉ nói: "Trở về chưa chắc đã tốt."
Dung Vĩ càng thêm khó hiểu: "Nhưng nếu không trở về, vạn nhất Lộc vương đăng cơ..."
Dừng một chút, ông lại nói: "Quên đi, đây không phải chuyện An Khánh Vương phủ nên quan tâm, hiện tại chỉ hy vọng Lộc vương không phải là Thái tử, hy vọng Hoàng thượng sớm ngày tỉnh lại."
Lộc vương làm ác, Dung Vĩ không thể không rõ.
Nói xong ông nhìn Dung Chiêu- "Con đã trở lại cũng nhanh đi thay quần áo rửa mặt, chuyến đi Minh Châu lần này thật sự đã chịu khổ rồi, gầy thành như vậy."
Ông vô cùng đau lòng, vội vàng bảo người chuẩn bị đồ đạc.
Dung Chiêu cũng có chút mệt mỏi, đi rửa mặt chuẩn bị nghỉ ngơi.
Tuy nhiên...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-713.html.]
Cô vừa mới rửa mặt xong, còn chưa nằm xuống liền có tin tức đưa tới.
"Cái gì? Hoàng thượng tỉnh rồi, hạ chỉ chiêu An vương và Cẩn vương vào kinh?" Dung Vĩ vui vẻ.
Dung Chiêu khoác quần áo, lại nhíu chặt mày.
Dung Vĩ thấy vậy, ngẩn ra, có chút mờ mịt: "Vì sao nhíu mày? Đây không phải là chuyện tốt sao? Hoàng thượng tỉnh rồi, chờ An vương và Cẩn vương hồi kinh, Lộc vương sẽ không thể giống như bây giờ một tay che trời nữa."
Dung Chiêu hỏi: "Từ kinh thành đến Minh Châu và Tầm Châu, một lần mất bao lâu?"
Cô mím môi, lại nói: "Mà lúc này, phụ thân cảm thấy Lộc vương sẽ ngồi chờ c.h.ế.t sao?"
Thôi Vân Từ và Hàn Xương còn đang chịu hình ở Đại Lý Tự.
Triệu Du cũng mang theo chứng cứ trở về.
Chỉ cần một đạo ý chỉ, tùy thời có thể lấy mạng Lộc vương!
Đây là chứng cứ xác thực tử tội.
Vĩnh Minh Đế trước kia bảo hộ Lộc vương, đó là bởi vì muốn Lộc vương sống, hiện giờ hắn sẽ không muốn Lộc vương sống.
Trong lòng Dung Vĩ có một suy đoán, ông kinh hãi.
Dung Chiêu phân phó: "Người đâu, gọi người An Khánh Vương phủ trở về, đóng cửa lại, nếu không cần thiết không được ra vào."
"Vâng!"
Người làm như vậy không chỉ có An Khánh Vương phủ, tất cả người cẩn thận đều đã chuẩn bị trước, thần hồn nát thần tính.
Dung Chiêu nhận được hai phong thư, một phong đến từ Trương Tam, một phong đến từ Lưu Uyển Quân.
Dung Chiêu nghiêm túc trả lời hai phong thư này.
Một ngày sau, trong đêm.
Hai ngày nay Dung Chiêu ngủ không ngon giấc, đêm nay bên ngoài Hơn trăm hộ vệ bên ngoài lập tức đốt đèn lồng.
Dung Vĩ cũng đứng lên, giọng nói sốt ruột: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Dung Chiêu đứng trước sảnh, trước mặt là Thạch Đầu đang hồi bẩm: "Vương gia, là kinh thành bị phong tỏa không cho ra vào, mấy ngàn binh sĩ đại doanh ở ngoại ô kinh thành đang đi về hướng hoàng cung!"