Chờ đã!
Du thân vương trừng mắt, trong đầu nảy ra gì đó, hắn nhìn về phía Dung Chiêu, nheo mắt lại: "Không đúng, chúng ta đều tăng thêm hai vạn lượng... Vậy người ra hai vạn lượng trước là ai?"
Ba người khác ngẩn ra.
Đúng vậy.
Chính mình không ra hai vạn lượng, vừa rồi ngoại trừ mình ra, ba người khác cũng nói sẽ tăng thêm đến hai vạn lượng, vậy ai mới là người ngay từ đầu đã thêm hai vạn, để cho bọn họ không có đường lui?
Trong chuyện này chẳng lẽ còn có uẩn khúc?
Bốn người đều nhìn Dung Chiêu, trên mặt mang theo truy xét, ánh mắt nghi hoặc.
Sau lưng Dung Chiêu, mồ hôi Tạ Hồng đã ướt đẫm quần áo.
Bọn họ phát hiện ra vấn đề rồi!
Sắc mặt Tạ Hồng không thay đổi, hai mắt lại khẩn trương nhìn về phía Dung Chiêu. Thấy đối phương vẫn bình tĩnh như cũ, trên mặt nhìn không ra một tia chột dạ.
Bị mấy đôi mắt nhìn chằm chằm, Dung Chiêu không hề để lộ sơ hở, bất đắc dĩ cười: "Du vương thúc không nên truy hỏi vấn đề này."
Vừa nói xong, trong mắt tứ đại thân vương càng thêm nghi ngờ.
Du thân vương đang muốn tiếp tục truy hỏi.
Dung Chiêu lại nói: "Ta đã quyết định chỉ tăng đến hai vạn lượng bạc, mặc kệ vị vương thúc kia là ai, hắn đều có cổ phần như mọi người, cần gì phải truy hỏi tới cùng, đắc tội với người khác?"
Du thân vương nuốt lại lời muốn nói, trong nháy mắt phản ứng lại.
Đúng vậy, Dung Chiêu đã quyết định hai vạn lượng, người nọ không có biện pháp thêm nữa, bọn họ cũng đã thêm hai vạn lượng đuổi theo, cổ phần của mọi người giống nhau, người nọ không chiếm được chỗ tốt, cần gì phải ra mặt?
Nếu người nọ chiếm nhiều cổ phần, đắc tội với ba người khác thì đã sao?
Nhưng người nọ không chiếm được chút tiện nghi nào, hắn cần gì phải mạo hiểm đắc tội với người khác? Tuy rằng bọn họ chưa bao giờ đối phó lẫn nhau, nhưng tình huống không có lợi này, người nọ làm sao có thể vẽ rắn thêm chân?
Cho nên vừa rồi có một người kỳ thật đã ra hơn hai vạn lượng, nhưng hắn vẫn giống như bọn họ, làm bộ ra thêm tiền, ẩn nấp trong số bọn họ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-84.html.]
Mà Dung Chiêu quyết định hai vạn lượng, lộ ra con át chủ bài của đối phương, đã đắc tội với người khác, người nọ e rằng bởi vì bọn họ đều ở đây mới không dám nổi giận với Dung Chiêu.
Dung Chiêu không muốn tiếp tục đắc tội với người khác, đương nhiên sẽ không vạch trần người nọ...
Nghĩ tới đây, trong lòng bốn người đồng thời trầm xuống, ánh mắt nhìn đối phương tối tăm.
Thật sự là giấu rất sâu a.
Sau lưng Dung Chiêu, Tạ Hồng lặng lẽ giơ tay lau mồ hôi lạnh trên trán, lại cảm thán: Thế tử nhà bọn họ cái khác không nói, tính cách gan dạ sáng suốt này tuyệt không phải người bình thường có thể so sánh...
Tình huống này còn có thể con mẹ nó lâm nguy không loạn!
Nhìn cô giả bộ giống như thật vậy.
Tứ đại thân vương đề phòng lẫn nhau, nhìn ai cũng tràn ngập hoài nghi.
Vinh thân vương: Chẳng lẽ là lão tam Du thân vương? Người này tâm tư rất sâu, luôn muốn chèn ép huynh trưởng.
Du thân vương: Chẳng lẽ là lão ngũ Nhạc thân vương? Ngũ đệ đúng là không thành thật.
Lộc thân vương: Chẳng lẽ là nhị ca Vinh thân vương? Nhị ca chèn ép bọn họ cũng không che giấu.
Nhạc thân vương: Chẳng lẽ là tứ ca Lộc thân vương? Tứ ca này đừng nhìn mặt hiền lành, trên thực tế một bụng đầy ý xấu.
Bọn họ đang âm thầm giương nanh múa vuốt.
Vinh thân vương: Lão tứ nhìn ta làm gì? Chẳng lẽ người nọ là lão tứ?!
Du thân vương: Nhị ca thần thái không đúng, sao nhìn người nọ giống nhị ca thế nhỉ?
Lộc thân vương: Lão tam nhìn chằm chằm nhị ca làm gì? Chẳng lẽ hắn phát hiện cái gì? Rốt cuộc là nhị ca hay tam ca?!
Nhạc thân vương:... Quên đi, mấy người anh em cùng cha khác mẹ này đều không phải thứ tốt lành.
Dung Chiêu lại càng làm như không thấy, vô cùng bình tĩnh.
Cô nhấc bút lên, trải giấy ra, nhưng đang muốn viết thì dừng lại, lẩm bẩm: "Thứ chúng ta muốn là phát triển của Phúc Lộc Hiên trong tương lai, Phúc Lộc Hiên sẽ không chỉ có một chi nhánh, chắc chắn khuếch trương vô hạn, ở trong quyền quản hạt của chúng ta thì dễ rồi, nếu chạy đến quốc gia láng giềng, Phúc Lộc Hiên khẳng định cũng sẽ thay đổi theo."