MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Cô vừa nói, tứ đại thân vương thu hồi tâm tư, tất cả đều nhìn cô.

Vinh thân vương nhíu mày, nghỉ hoặc hỏi: "Có ý gì?"

Dung Chiêu lắc đầu: "Chuỗi tửu lâu là một hình thức mới, dùng khế thư kiểu cũ e rằng không được, cho nên ta nghĩ không bằng chúng ta định ra một loại khế thư mới?"

Bốn người càng nghỉ hoặc,"Khế thư gì?"

Khóe miệng Dung Chiêu nhếch lên một nụ cười, đề bút viết xuống bốn chữ to: Giấy nợ cổ phần.

Bốn người hơi ngẩn ra.

Đây lại là một danh từ xa lạ, nhưng kỳ quái chính là tất cả bọn họ đều hiểu rõ có ý gì.

Sau đó, dưới ngòi bút như nổi gió của Dung Chiêu, một hàng chữ nhanh chóng được viết xuống, càng viết ánh mắt những người khác càng sáng, càng viết tứ đại thân vương càng hưng phấn.

Cũng giống như trước đây thương lượng với bọn họ, Phúc Lộc Hiên chia làm một trăm cổ phần, tứ đại thân vương mỗi người ra bốn vạn lượng, chiếm mười chín cổ phần của Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu ra kỹ thuật và quản lý, dẫn đầu Phúc Lộc Hiên, cho nên chiếm hai mươi bốn cổ phần.

Cô viết rất chi tiết, không chỉ viết rõ Phúc Lộc Hiên là bao gồm tất cả tửu lâu Phúc Lộc Hiên sau khi mở rộng, mà còn chỉ tiết đến đại hội cổ đông, giá trị cổ phần, cổ đông chia hoa hồng...

Những thứ bọn họ nghĩ tới hay không nghĩ tới, Dung Chiêu đều viết hết.

Cực kỳ ngay ngắn, lại cực kỳ toàn diện, hoàn toàn bảo đảm lợi ích của tất cả bọn họ, cơ hồ không có bất kỳ lỗ hổng nào.

Cuối cùng là khu vực ký tên của bốn người.

Dung Chiêu vừa mới ngừng bút, Vinh thân vương vỗ bàn, cực kỳ hưng phấn nói: "Được! Rất tốt! Giấy nợ cổ phần này viết rất chi tiết, Dung thế tử hao tâm tổn trí rồi."

Dung Chiêu "ngượng ngùng" cười: "Ta đã lôi kéo bốn vị vương thúc hợp tác, tất nhiên sẽ làm tốt, Phúc Lộc Hiên này thanh thế còn lớn hơn Phúc Lộc Trang."

Tứ đại thân vương hài lòng gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-85.html.]

Có công thức tượu và thức ăn, còn có thái độ và năng lực nghiêm túc của Dung Chiêu, Phúc Lộc Hiên lo gì không thành công?

Không ai chê tiền bạc và quyền thế, hôm qua bọn họ còn rất chán ghét Dung Chiêu, qua hôm nay, nếu Dung Chiêu có thể giúp bọn họ thực hiện nguyện vọng lưu danh thiên cổ, vậy Dung Chiêu chính là "hảo hiền chất" của bọn họ.

Du thân vương cười cười, lại hỏi: "Chẳng qua vì sao phải gọi là giấy nợ?"

Dung Chiêu tươi cười không thay đổi: "Giấy nợ cổ phần tức là Dung Chiêu nợ cổ phần của các vị vương thúc, được đảm bảo bằng danh dự của Dung Chiêu. Có An Khánh Vương phủ, ta chắc chắn sẽ không lừa gạt bốn vị vương thúc."

Du thân vương giật mình gật đầu.

Bốn người đều rất hài lòng với tờ "giấy nợ cổ phần" này, đương nhiên là cao hứng đề bút ký tên, đóng dấu, mỗi người một phần, ai cũng có thể giữ.

Tứ đại thân vương bỏ vốn bốn vạn lượng, đương nhiên cẩn trọng cất kỹ tờ giấy, sợ không cẩn thận làm rơi hoặc hư hỏng.

Đây không phải là một tờ giấy bình thường, đây là bốn vạn lượng, là thiên hạ đệ nhất tửu lâu, là sản nghiệp công tại thiên thu, là tiền đồ của bọn họ!

Dung Chiêu: "Khế thư đã viết xong, các vương thúc nhớ mau chóng đưa tiền, bên Dung Chiêu cũng sẽ lập tức khởi công, sáng lập Phúc Lộc Hiên đầu tiên của chúng ta."

Nụ cười trên khóe miệng tứ đại thân vương hơi cứng lại.

Tiền...

Hai vạn lượng!

Dung Chiêu kinh ngạc: "Các vương thúc hẳn là không thành vấn đề chứ?"

Vinh thân vương theo bản năng trả lời: "Không thành vấn đề, có thể có vấn đề gì?"

Hắn đứng lên, vuốt vuốt chòm râu, cười đến ý vị thâm trường: "Vinh thân vương phủ ta xuất thêm hai vạn lượng chỉ là việc nhỏ, không cần nhắc nhở, ngược lại ba vị kia..."

Du thân vương cười lạnh: "Du thân vương phủ ta càng không có vấn đề, nên quan tâm tứ đệ kia kìa, ta nhớ sản nghiệp của tứ đệ không mấy phong phú." 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi