MAO SƠN QUỶ VƯƠNG

Tô Thành Nghiệp nãy giờ vẫn chưa nói tiếng nào, hiện tại mới như sực tỉnh, ông đã bị cảnh tượng trước mắt doạ cho choáng váng rồi.  Người tới lần này quả thật không phải là người thường, ông trùm của thế lực ngầm An Thành không cần phải nói nữa, thế nhưng ngay cả ông chủ của tập đoàn Trần Thị cũng đích thân đại giá quang lâm thì thật đáng sợ. Chắc chắn Tô Thành Nghiệp đã từng nghe nói đến tập đoàn Trần Thị, họ là những nhân vật chỉ xuất hiện trên ti vi, vậy mà chỉ vì đối phó với một trưởng thôn đã đến tận cửa nhà của mình. Bày trận như vậy cũng hơi quá rồi đó, có cảm giác như dùng dao mổ trâu để giết gà vậy.

Với vị thế của mấy ông trùm này, đừng nói là trưởng thôn, mà ngay cả chủ tịch huyện cũng không đáng để họ phải ra tay nữa.

Lập tức Tô Thành Nghiệp đáp lại rồi dẫn đường cho bọn họ, giờ đây ông cảm thấy nở mày nở mặt vô cùng, cả thôn đều đang nhìn thấy ông trùm Trương Hàng của  An Thành, và ông chủ của tập đoàn Trần Thị đích thân đến nhà ông thăm hỏi, từ giờ trở đi thử xem còn ai dám bắt nạt người nhà họ Tô nữa đây.

Cả đoàn người lên xe, Cát Vũ được Trần Đào mời ngồi vào chiếc Rolls-Royce của mình, nhưng hắn nhận thấy Tô Mạn Thanh đang nhìn mình với ánh mắt mập mờ, nên cũng kéo cô ngồi vào hàng ghế sau với hắn.

Không ngờ Trần Trạch San cũng chen lên, tới góp vui mà ngồi vào bên cạnh Cát Vũ.

Điều này khiến Cát Vũ cảm thấy hơi ngượng ngùng, có cảm giác hai tay ôm hai người đẹp, hơn nữa còn là hai người đẹp tuyệt thế nữa.   

Còn hai vợ chồng Tô Thành Nghiệp lên xe của Trương Hàng, đoàn người đến thẳng nhà của trưởng thôn.

Nhà của trưởng thôn cách nhà của Tô Thành Nghiệp không xa, một ở phía đông của thôn và một ở phía tây, chỉ mất vài phút đã đến cổng nhà ông ta.

Số lượng xe sang xếp thành hàng kéo nhau đi thật là một thế trận hoành tráng.

Xe vừa dừng lại, Trần Đào bảo mọi người đứng yên, ông ta đưa giám đốc phụ trách dự án thôn Hạnh Lâm và vợ chồng Tô Thành Nghiệp đến gõ cửa nhà trưởng thôn.

Trưởng thôn đang tức tối ở trong nhà, thằng con ngu ngốc bị người ta đánh, ông ta thì đi báo thù nhưng lại chẳng được miếng nào, đã vậy thằng con lại bị đánh thêm một trận, còn bản thân ông ta suýt nữa cũng bị đánh, thật sự là bực bội quá mà.

Ông ta vừa mở cửa đã thấy Tô Thành Nghiệp dẫn theo hai người xa lạ đến, nỗi tức giận lại bốc lên ngùn ngụt.

“Tô lão đại, ngươi tưởng đến đây dập đầu tạ tội là xong chuyện hả, ta nói cho ngươi biết, thằng nhóc kia là người ngươi dẫn về, giờ hắn đã đánh con trai ta, ta sẽ không để yên chuyện này đâu.” Trưởng thôn đùng đùng tức giận nói.

“Xin chào trưởng thôn Lý, ta là Vương Phong, giám đốc phụ trách phát triển dự án thôn Hạnh Lâm, chúng ta đã từng gặp nhau rồi.” Một người bên cạnh Trần Đào lịch sự nói.

Trưởng thôn liếc nhìn người đàn ông, cười khẩy nói: “Xin chào giám đốc Vương, trước đó ta đã nói rõ rồi, muốn phát triển đất đai của thôn thì ta phải ký tên đóng dấu mới được, nếu không đưa hai trăm vạn đến thì đừng hòng bàn bạc chuyện này với ta.”

“Trưởng thôn Lý, trước đó bọn ta đã đưa cho ngươi ba trăm vạn tiền trà nước rồi mà, sao giờ lại đòi thêm hai trăm vạn nữa vậy? Chẳng phải chúng ta đã thoả thuận xong xuôi hết rồi à?” Vương Phong bình tĩnh nói.

“Trước đây là trước đây. Ta mới là người có quyền quyết định cuối cùng ở cái thôn này, không có tiền thì đừng hòng.” Trưởng thôn tức giận nói.

“Chỉ là một tên trưởng thôn mà dám lên mặt với lão tử, ta thấy ngươi đúng là chán sống rồi.” Trương Hàng đứng ở cửa không chịu được nữa, lách mình bước tới rồi đá vào nguc tên trưởng thôn kia, khiến ông ta ngã lăn quay mấy vòng trên mặt đất.

Khi trưởng thôn đứng dậy, nhìn thấy người vừa đá mình thì toát mồ hôi lạnh, đó chính là Trương Hàng, ông trùm ở An Thành.

“Trương... Trương gia... Sao Trương gia lại đến đây thế ạ?” Trưởng thôn bò dậy, hoảng sợ nhìn Trương Hàng.

Trưởng thôn Lý dám đắc tội người nhà họ Trần, chứ không dám đắc tội với Trương Hàng, đây là hạng người nham hiểm độc ác, chuyện gì cũng dám làm.

Phía sau Trương Hàng, hơn chục người mặc bộ đồ đen xông vào sân nhà trưởng thôn, theo sau là đám người Cát Vũ và Tô Mạn Thanh.

Dù trưởng thôn Lý có ngu ngốc đến đâu cũng hiểu rằng, Trương Hàng là người của gia đình Tô Thành Nghiệp gọi đến.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trưởng thôn nhanh chóng thay đổi sắc mặt, nhìn về phía Tô Thành Nghiệp nói: “Tô đại ca… Chúng ta có gì thì từ từ nói, đều là người trong một thôn với nhau, ngày ngày giáp mặt, sao lại đến mức mời cả Trương gia đến vậy?”

Tô Thành Nghiệp mấp máy vài cái, cũng không biết nên nói cái gì, cứ đứng ở nơi đó không dám lên tiếng.

Nhìn thấy chuyện này sắp kết thúc, trưởng thôn bước nhanh đến bên cạnh Tô Thành Nghiệp, ra vẻ đáng thương nói: “Tô đại ca... Tất cả đều là lỗi của ta, lão Lý ta không phải với ngươi. Hãy bỏ qua hết mọi chuyện trước đó đi, nếu sau này lão Lý ta còn dám bất kính với ngươi thì sẽ bị sét đánh, chết không toàn thây.”

Vừa dứt lời, mấy tên đàn ông to lớn mặc vest đen đã xông vào nhà, kéo thằng con ngu ngốc của trưởng thôn ra rồi d3 xuống đất, đánh đập một trận.

Tô Thành Nghiệp là một người dân bình thường nên chưa từng thấy cảnh tượng như này bao giờ, cũng mềm lòng khi thấy thuộc hạ của Trương Hàng ra tay tàn nhẫn như thế. Mới đánh được vài cái, ông đã đứng ra nói: “Được rồi được rồi, đừng đánh nữa, bỏ qua chuyện này đi.”

Trương Hàng cũng nhìn ra được quan hệ giữa Cát Vũ và nhà họ Tô, khi nghe Tô Thành Nghiệp nói vậy thì ông ta vung tay lên, đám đàn em lập tức dừng lại.

“Đều nghe theo Tô đại ca, chỉ đánh vài cái như vậy là quá hời cho ông ta rồi, nếu theo ý ta thì nên đánh gãy hai chân của cha con ông ta đi.” Trương Hàng nhìn Tô Thành Nghiệp nói.

Tô Thành Nghiệp đột nhiên có cảm giác thụ sủng nhược kinh, ngay cả ông trùm này còn gọi mình là đại ca, thì sau này ai còn dám động vào nhà họ Tô chứ?

Lúc này, trưởng thôn nằm trên mặt đất không ngừng dập đầu với Tô Thành Nghiệp để cảm ơn.

Trương Hàng hừ giọng: “Họ Lý kia, Tô đại ca là đại ca của ta, nếu sau này ngươi dám bất kính với ông ấy, thì lão tử đây sẽ xử lý ngươi bất cứ lúc nào, nghe chưa?”   

Trưởng thôn lại quỳ trên mặt đất gật đầu lia lịa, nói đã nghe rõ rồi.

“Còn dự án phát triển thôn thì tính như thế nào đây?” Trương Hàng lại hỏi.

“Ta sẽ ký… Ta sẽ ký ngay!” Lúc này trưởng thôn đã bị doạ cho hoảng sợ, luôn miệng nói đồng ý.

Sự việc gần như đã kết thúc, trưởng thôn đã bị xử gọn, đám người cũng rút khỏi nhà ông ta.

Khi lên xe, giám đốc phụ trách dự án lấy ra một chiếc máy ghi âm, đưa cho Trần Đào và kính cẩn nói: “Sếp Trần, ta đã ghi âm lại lời của trưởng thôn đòi tiền chúng ta rồi, chắc chắn ông ta sẽ không làm được chức trưởng thôn này nữa đâu. Nghe nói ông ta có một người chú làm một chức quan nho nhỏ ở trong thành phố, có định kéo ông ta xuống luôn không ạ?”

Lúc này nụ cười trên môi Trần Đào vụt tắt, nghiêm nghị nói: “Ngươi xem rồi tự giải quyết chuyện này càng sớm càng tốt đi.”

Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, tên trưởng thôn kiêu ngạo không ai bì nổi cũng có lúc biết sợ người khác, lần này chắc chắn đã bị tổn hại nghiêm trọng rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi