MAO SƠN TRÓC QUỶ NHÂN

“Cái này… Bây giờ?” Mỹ Hoa không biết Diệp Thiếu Dương vì sao đối với hoa đồng vụng trộm chuồn mất không để ở trong lòng một chút nào, nhưng nhận được lại là Diệp Thiếu Dương trả lời khẳng định, đành phải đi qua, hai tay đặt lên trên vai hắn, không yên lòng bắt đầu bóp.

Đột nhiên cảm giác trên chân của mình có thêm cái gì, cúi đầu nhìn, là Diệp Thiếu Dương đem tay đặt lên.

“Lão đại…”

Diệp Thiếu Dương nhắm mắt lại, làm bộ chưa nghe thấy.

Mỹ Hoa xấu hổ đỏ mặt, đành phải làm như không có chuyện này, tiếp tục cho hắn bóp bả vai…

Một lát sau, Diệp Thiếu Dương đột nhiên ôm lấy cổ của cô, hướng trên người kéo đi.

Lão đại từ bao giờ trở nên sắc như vậy rồi?

Mỹ Hoa đầu tiên là xấu hổ, sau đó lập tức nghĩ tới vấn đề này. Không thích hợp!

Trong giây lát, Mỹ Hoa nghĩ tới thủ đoạn Thông Linh Phật1Tử Hoa am hiểu nhất: ảo giác!

Lại cẩn thận nghĩ chút nữa, không sai, đây nhất định là ảo giác!

Biết là ảo giác, thì dễ xử lý rồi. Mỹ Hoa là quỷ, không thể cắn đầu lưỡi giống như con người, nhưng cô có biện pháp khác, lập tức làm phép thanh tâm, tất cả trước mắt cũng càng lúc càng mơ hồ, cuối cùng trở nên rõ ràng…

Vẫn là ở trong phòng, tất cả đều chưa có biến hóa, quay đầu nhìn lại, Diệp Thiếu Dương đứng dựa vào bàn ăn, dùng một loại ánh mắt xem náo nhiệt nhìn cô, mà hoa đồng kia, an vị ở trên bàn, lại biến trở về hình người, vung vẩy hai cái chân, vẻ mặt xấu xa, hướng cô nháy mắt.

“Ngươi… Lão đại, tôi vừa rồi đã làm cái gì?” Nhớ tới tình huống trước đó, Mỹ Hoa có hơi mặt đỏ tai hồng.

“Cô cái gì cũng chưa làm cả, chỉ đứng ở nơi đó, sắc mặt đỏ5ửng, cô làm sao vậy, bị nó làm cho tiến vào ảo giác sao? Đã làm gì?”

“Tôi…” Mỹ Hoa đương nhiên nói không nên lời, hung hăng trừng mắt nhìn hoa đồng một cái, “Thằng nhóc, ngươi vô sỉ!”

Hoa đồng thè lưỡi, ôm bụng cười cười nói: “Chỉ đùa một chút thôi, đại tỷ tỷ, ai bảo ngươi trói ta lâu như vậy, dù sao cũng phải để ta xả giận một phen chứ. Được rồi. Còn cần đấu nữa không?”

“Ngươi thế tính là bản lãnh gì, có bản lãnh đến đánh thật sự!”

“Phép ảo giác sao có thể không tính là bản lãnh, vừa rồi ta đã nương tay rồi đó, bằng không…” Hoa đồng cười cười, “Nhưng ngươi yên tâm, chuyện này ta sẽ không nói với chủ nhân.”

Diệp Thiếu Dương vừa nghe liền sửng sốt, “Sao còn nhấc lên quan hệ với ta, ngươi làm ra ảo giác gì cho cô ấy?”

“Khụ khụ, chỉ là ảo giác bình thường, chủ nhân, ta qua ải3chưa.”

Diệp Thiếu Dương nhìn nó, trầm ngâm nói: “Ảo giác này của ngươi, có phải đối với bất cứ sinh linh nào cũng hữu dụng hay không?”

“Nói tới thì đúng vậy, nhưng có hai loại sinh linh, ta không thể dùng ảo giác mê hoặc, một loại là đạo tâm cực kỳ vững vàng, ta không thể tiến vào trong lòng hắn, tự nhiên cũng không cách nào chế tạo ảo giác. Còn có một loại, chính là người vô tâm.”

“Có ý tứ gì?”

“Vô dục vô cầu, cũng chính là loại tiếp cận chứng đạo. Sẽ không bị tất cả ảo giác mê hoặc.”

Diệp Thiếu Dương như có điều hiển ra gật gật đầu.

“Nói như vậy, sinh linh bình thường đều sẽ trúng thủ đoạn của ngươi?”

“Đúng vậy. Nhưng đạo tâm vững vàng, hoặc là tâm tư trong sáng… Giống chủ nhân như vậy, vẫn là có thể tương đối dễ dàng nhìn thấu ảo cảnh.” Hoa đồng giữ chặt tay Diệp Thiếu Dương, cầu xin nói:3“Chủ nhân, ngươi hãy thu ta làm yêu phó của ngươi đi.”

Thu nó làm yêu phó…

Diệp Thiếu Dương trở nên do dự.

Lẽ ra, mình hiện tại tuy đã khôi phục thực lực, nhưng các bạn nhỏ Tróc Quỷ Liên Minh đa số đều không có mặt, mình tương lai muốn về, khó bảo đảm sẽ không trải qua một số chuyện nguy hiểm, thêm trợ thủ, đương nhiên chính là thêm một phần lực lượng, hơn nữa pháp thuật ảo giác của tiểu quỷ đầu này quả thực cũng có chỗ hơn người, nói không chừng tương lai có thể giúp mình một phen.

Tiếp theo, nó tuy là bào tử Thông Linh Phật Tử Hoa, nhưng thật ra không có gì quan hệ với một cái cây kia lúc trước, hiện tại thuộc về giai đoạn “nhân chi sơ”, không nói tính bản thiện đi, ít nhất cũng không phải ác quỷ lệ yêu gì, chính là thời điểm cần dẫn đường, nếu phóng túng nó ở5nhân gian, nói không chừng tương lai sẽ trưởng thành đến bộ dáng gì nữa. Nhận lấy làm yêu phó, cũng là hợp tình hợp lý…

Sau khi động phần tâm tư này, Diệp Thiếu Dương bắt đầu cân nhắc tính khả thi của chuyện này. “Ta nhận lấy ngươi là được, nhưng ngươi không thể nhận chủ.”

“Vì sao?” Hoa đồng giật mình, sau đó có chút thất vọng, “Chủ nhân, ngươi vẫn không tín nhiệm ta sao?”

“Không phải như thế, chỉ là vì… Ngươi nhận chủ cũng là nhận uổng, bởi vì ta căn bản không phải người của thời đại này.”

Hoa đồng ngơ ngác nhìn hắn, nói: “Có ý tứ gì?”

Diệp Thiếu Dương đem lai lịch mình nói cho nó một lần, hoa đồng sau khi nghe xong, hoàn toàn ngây dại.

Mỹ Hoa cũng lên làm chứng, bổ sung một ít.

Những sự thực này, hoa đồng không thể không tin.

“Vậy còn ngươi, ngươi cũng chưa nhận chủ?”

“Ta không cần nhận chủ. Trăm năm sau, ta là4môn nhân của hắn. Ta còn cần nhận chủ làm gì, toàn tâm toàn ý hầu hạ hắn là được.”

Diệp Thiếu Dương nghe xong lời này, trong lòng cũng rất cảm động, quả nhiên là “bản tính khó dời”, Mỹ Hoa trăm năm sau, tuy rất màu mè, có chút phong phạm cao ngạo lạnh lùng, nhưng đối với mình, cũng là tuyệt đối trung thành, bảo làm cái gì thì làm cái đó, tuyệt đối không mang theo phản bác.

Một ngày là chủ, cả đời là chủ.

Đây là tính cách của cô gây ra. Trăm năm trước, cô vẫn như cũ là loại tính cách này.

“Được rồi. Ngươi không giống với ta, ta vẫn muốn nhận chủ…”

Diệp Thiếu Dương nói: “Ta sau khi đến thời đại này, hồn ấn của các môn nhân kia, ở trên tay ta cũng chưa mất, ngươi hiện tại nhận chủ, chờ ta trở về, có thể hồn ấn cũng không còn nữa, nhưng ngươi đã phun ra hồn tinh, lại không thể tâm ý tương thông với ta, cũng rất là phiền toái.”

Hoa đồng nghiêng đầu suy nghĩ một hồi, nói: “Cái này dễ nói mà, ta trước không phun ra hồn tinh, chờ thời điểm chủ nhân ngươi trở về, ta theo ngươi cùng nhau đi. Đợi tới thời đại của ngươi, ta lại nhận thức ngươi làm chủ nhân, như vậy không phải được rồi sao?”

“Theo ta về thời đại của ta…” Diệp Thiếu Dương trở nên do dự.

“Đúng vậy.” Hoa đồng nhìn nhìn sắc mặt hắn, nói: “Chủ nhân ngươi lo lắng cái gì?”

“Ngươi là sinh linh thời đại này, nếu đến thời đại của ta… Ta luôn cảm thấy có chút không thích hợp, có hơi tạo thành cảm giác thời không hỗn loạn.”

Hoa đồng gãi gãi đầu, cẩn thận suy nghĩ vấn đề hắn nói, nói: “Chủ nhân, cái này ta nghĩ không cần lo lắng, Thông Linh Phật Tử Hoa chúng ta là Địa Tạng vương Bồ Tát điểm hóa, là sinh linh Vô Lượng Giới, luôn luôn không ở trong tam giới ngũ hành, trên sổ sinh tử cũng không có tên của ta, ta ở đây cũng không biết bất luận kẻ nào, không có kiếp trước cũng không có kiếp sau, mặc kệ đi thời đại nào cũng giống nhau, không có bất cứ ảnh hưởng nào cả.”

Diệp Thiếu Dương suy nghĩ, hình như cũng thật là như vậy. Nhịn không được nó mềm nắn rắn buông, cuối cùng đã đáp ứng.

“Quá tốt rồi, ta có chủ nhân rồi!” Hoa đồng hưng phấn nhảy lên. Diệp Thiếu Dương nhìn ra được, nó là cao hứng phát ra từ trong lòng.

Diệp Thiếu Dương đỡ nó ngồi xuống, nói: “Ngươi đã là môn nhân của ta, vậy ta nói một chút quy củ với ngươi, nói tổ chức này của chúng ta đi, chia làm hai bộ phận, ở nhân gian gọi là Tróc Quỷ Liên Minh, ở âm ty còn có một nha môn, gọi là Âm Dương ti.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi