MAU XUYÊN CÔNG LƯỢC: NAM THỨ VẠN NĂM MAU YÊU TA!



Nhưng mà thiết nghĩ cô đã diễn thì phải diễn cho tròn, gặp trường hợp này trước hết là...

Lưu Tử Luân gắt gao nhìn sách, lại cảm nhận được ánh mắt ai đó nóng rực nhìn mình, bất giác ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, thấy Hạ Y thong dong đứng ở đó, không biết bao lâu, cô quan sát anh và học muội khóa dưới bên cạnh trò chuyện.

Mắt Hạ Y xẹt qua một tia buồn bã thất vọng, cô nghẹn ngào quay người rời đi, làm chính minh trông như đang chịu đã kích nặng nề.

"Hạ...!" Lưu Tử Luân thấy cô như vậy, không tử chủ bật dậy, làm Ngô Bối bên cạnh cũng giật mình, quay theo hướng anh nhìn, thấy bóng lưng Hạ Y tủi thân rời khỏi thư viện.


Ngô Bối nhếch môi, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý, không hề phát hiện người bên cạnh đang dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn mình.

Lưu Tử Luân cảm thấy mình là không chịu được nữa, dứt khoát cầm sách lên rời đi. Ngô Bối đang tự đắc thấy thế mới phản ứng, vội vã đứng dậy đuổi theo ầm ĩ gọi anh, nhưng đôi chân dài của anh bước đi rất nhanh, cô ta không thể nào đuổi kịp.

...

Giờ trưa, Hạ Y bưng khay cơm của mình định tìm Lưu Tử Luân ngồi chung, lại thấy bóng ma Ngô Bối từ lúc nào đã nhanh chân ngồi cạnh anh, hậm hực bĩu môi rồi đành phải bất đắc dĩ đi ăn với Ái Lạc, lòng đầy khó chịu.

Lưu Tử Luân bên này cũng không kém, nhưng anh lại không muốn gây sự chú ý trong nhà ăn, đành nhẫn nhịn chấp nhận ngồi ăn cùng với học muội này. Ánh mắt nhìn Ngô Bối càng thêm vài tia chán ghét.

Bây giờ bạn học Lưu rốt cuộc hiểu, bị một nữ nhân vô liêm sỉ như thế này bám riết đúng thiệt là phiền phức!

...

"Tiểu Y, cậu có muốn đến lớp của Tử Luân một chuyến không?" Ái Lạc đeo cặp lên vai, hướng Hạ Y thấp giọng rủ. Hôm trước cô đã nhận thấy tâm tình của Lưu Tử Luân với cô bạn thân này của mình, quyết định trở thành bà mối, gắng sức tác hợp hai người này lại.


"Đến làm gì?" Đáp lại ánh mắt sáng lấp lánh của Ái Lạc, Hạ Y chỉ lạnh nhạt buông một câu hỏi.

"Thì là... đợi cậu ấy về... chẳng hạn?" Ái Lạc gãi gãi đầu, bạn cô hôm nay có chút không đúng đi? Buổi trưa hôm nay cũng không có bỏ mình đến ngồi ăn cùng với Lưu Tử Luân. Là giận nhau à?

"Không đâu." Hạ Y xua xua tay, "Cậu ta chắc chắn được gái xinh chờ tận chân đưa về, mình mới không có cửa đâu."

Ái Lạc: Giận thật rồi...

Hạ Y phải để Ái Lạc lôi kéo cô một hồi, mới gọi là miễn cưỡng đồng ý, đi tới lớp Lưu Tử Luân.

Khi tới lớp của anh, giống như Hạ Y nói, họ nhìn thấy một thân ảnh nhỏ nhắn của một cô nhóc đang đứng thấp thỏm trước cửa, thi thoảng lại sốt ruột nhìn vào trong lớp đó tìm kiếm bóng hình quen thuộc.

Hạ Y vừa nhìn đã nhận ra ngay, là cô nhóc sáng nay.

Góc than vãn của tác giả:


Hôm nay tác giả nhìn qua thống kê lượt follow và... chỉ có 68 follow hoi QAQ Sad cực mạnh!!!!!

Vậy nên thế này, khi nào lượt theo dõi đạt 100, Ka sẽ có thêm một đợt bạo chương tặng các nàng \=v\= Còn bạo bao nhiêu chương thì... bí mật :b

Lượt follow tăng thì lượt view hẳn nên tăng nhỉ? Đừng chỉ follow mà ngâm truyện của Ka trước hàng loạt các truyện khác mà không đọc đến, hiệu suất bạo chương sẽ ít lắm đó vì tác giả không có động lực làm tiếp TvT

Btw, lượt view cao cũng sẽ có quà nhiều hơn nha nha\~\~

Về cách theo dõi truyện, \(cho nàng nào chưa biết\) hãy bấm vào hình trái tim nằm một góc trái ở cuối truyện nhé, dưới chương này cũng có nè




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi