MAU XUYÊN: CỨU VỚT BOSS NAM CHỦ HẮC HOÁ

"Trừ bỏ Tống Ninh cùng Lạc Tử Phong, lớp chúng ta còn có có thể cầm ra sao?" Có cái nữ sinh nhếch miệng nói.

Nữ sinh câu nói này liền kéo không ít cừu hận, lập tức có nam sinh đối với nữ sinh trợn mắt nhìn, nghiến răng nghiến lợi.

Đương nhiên, câu nói này khoa trương chút.

Trong lớp vẫn là soái ca, chỉ bất quá cùng Tống Ninh loại nhan trị cao này không cách nào so sánh được.

"Nữ sinh mà nói, tôi chọn Bạch Lộ, không có vấn đề chứ."

"Lam Hề dáng dấp cũng không tệ."

"Trương Đình Đình cũng là tiểu mỹ nữ tới."

* * *

Ban ủy nhẹ gật đầu, nhìn về phía mấy người, "Các cậu không có ý kiến chớ."

Lam Hề cười cười nói, "Đương nhiên không thành vấn đề."

"Cái kia.. tôi có chút không quá quen thuộc."

Ban ủy giải thích nói, "Mặc dù nói là chế phục, nhưng tuyệt đối sẽ không lộ như vậy, dù sao một cửa ải xét duyệt kia liền không qua được."

"Bạch Lộ, cậu thì sao?" Nữ sinh hướng thiếu nữ duy nhất không lên tiếng.

Trầm Mộc Bạch có chút mệt mỏi buồn ngủ, loại lời đề này cô bình thường đều không cắm lời gì, thế là treo mắt lên đến.

Nghe được có người kêu tên mình, tay chống đỡ mặt một rơi.

"Vậy tạm thời cứ quyết định như vậy đi, đến lúc đó nhìn nhìn lại có cần thêm nhân thủ hay không." Ban ủy sảng khoái lên tiếng, "Còn thừa lại nam sinh."

Trầm Mộc Bạch có chút mờ mịt mặt đi lòng vòng.

Nam sinh bên cạnh ánh mắt lành lạnh hướng về cô nhìn qua đến.

"Bạn học Tống, nói đến cái gì?" Cô vụng trộm lau nước miếng một cái.

"Tống Ninh ngày đó có tranh tài, nên không tham ngộ thêm đi." Có người nói.

Lạc Tử Phong miễn cưỡng giơ tay lên nói, "Đã các cậu cho tôi đây kỳ vọng cao, cái kia tôi liền cố hết sức làm một chút bề mặt chiêu bài."

Ban ủy mặc dù rất giật mình đại thiếu gia lựa chọn, nhưng là thiếu một cái Tống Ninh, quả thực đáng tiếc.

Nữ sinh hướng nam sinh ngồi ở trên ghế ngồi.

Đối phương nhấc mí mắt lên, thản nhiên nói, "Tranh tài chỉ có thời gian hai mươi phút." Chợt dừng một chút, "Đến lúc đó nhìn nhìn lại."

Ban ủy cảm thấy một chút kinh ngạc.

Nhưng càng nhiều là cao hứng.

Nếu như đến lúc đó có thể lại thêm một cái Tống Ninh, lớp bọn họ nhất định sẽ đại bạo.

* * *

Đến quan hệ hữu nghị ngày đó.

Nam Lĩnh cao trung kín người hết chỗ.

"Tiến nhanh đi thay quần áo, thời gian không còn kịp rồi." Uỷ viên lớp chỉ huy hiện trường.

Bọn họ tỉ mỉ chế tác hiện trường, thoạt nhìn hơi có chút phong cách quán cà phê bên ngoài, đối với thành quả cái đoạn thời gian này, mặc dù không bằng, nhưng là xem như rất tốt.

Trầm Mộc Bạch có chút mơ màng bị người đẩy vào phòng thay đồ, trong tay còn bị nhét một kiện trang phục nữ bộc.

Cô kiên trì mở cửa, ló đầu ra ngoài nói, "Cái kia.."

"Bạch Lộ, cậu nhanh lên, đã bắt đầu có học sinh vào đến." Có người thúc một câu.

Trầm Mộc Bạch còn muốn hỏi lại rõ ràng chút, nhưng là đối phương đã đi bận rộn việc của mình.

Cô đành phải nhìn quần áo một chút, sau đó đổi đi lên.

Chẳng lẽ là thời điểm ngày đó mở họp, cô không cẩn thận bỏ qua cái gì sao?

Các nam sinh đã đổi xong.

Lạc Tử Phong thỉnh thoảng nhìn về phía nữ sinh bên kia một chút, trong lòng không biết đang chờ mong cái gì.

Thân ảnh các nữ sinh đi tới, kèm theo tiếng huýt sáo.

Lạc Tử Phong nhìn không có người mình muốn thấy được người, thất vọng thu hồi ánh mắt.

"Bạn học Lạc."

Lạc Tử Phong nhìn sang.

Lam Hề nụ cười ngọt ngào nhìn đối phương, "Câuk cảm thấy thế nào?"

Nữ sinh tướng mạo chính là khăng khăng xinh đẹp đáng yêu, Lạc Tử Phong vốn thích chính là loại hình này, nhưng bây giờ lại lòng có chút không yên.

"Cũng không tệ lắm."

Lam Hề cười cười nói, "Bạn học Lạc bộ trang phục này cũng rất đẹp trai."

Lạc Tử Phong kỳ quái nhìn cô ta một cái, thuận miệng nói, "Cậu không phải thích Tống Ninh sao? Luôn đến trước mặt tôi lắc lư làm cái gì?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi