MAU XUYÊN: CỨU VỚT BOSS NAM CHỦ HẮC HOÁ

Trầm Mộc Bạch thấy hắn ngoan ngoãn uống xong dịch dinh dưỡng, ăn màn thầu trong tay, trong lòng nghĩ là kế hoạch tiếp theo.

"La Y, nó ăn ngon không?" Thanh âm mềm mại sạch sẽ thuộc về thiếu niên vang lên.

Trầm Mộc Bạch ngẩng đầu "Ăn ngon." Đối với dịch dinh dưỡng, mùi vị màn thầu quả thực quá tốt.

Ngân nhìn thoáng qua màn thầu trong tay, lại liếc mắt nhìn người đối diện, học theo nâng lên cắn một cái, sau đó hơi nhíu đầu lông mày.

Trầm Mộc Bạch không chú ý tới, "Có phải so dịch dinh dưỡng ngon hơn nhiều hay không."

Ngân nhìn chằm chằm màn thầu bị cắn một miếng, nghĩ thầm, không thể ăn, ngươi ăn ngon hơn.

Nhưng hắn không có nói ra, chỉ nhấp ra một cái cười yếu ớt nói, "Ừ."

Thời điểm Lỗ Bỉ đến, nhìn thấy chính là cảnh này.

Thiếu niên dáng người tinh tế ngồi ở bên người thanh niên, hai người tư thế mười điểm thân mật.

Hắn ta hơi nheo mắt, sau đó đi tới, "La Y."

Trầm Mộc Bạch hiện tại vừa nghe đến cái thanh âm này liền đau đầu, ngẩng đầu nói, "Có chuyện gì không, Lỗ Bỉ?"

Ngân đã sớm chú ý tới ánh mắt người này tham lam vừa khát vọng, loại con mồi nhìn trúng kia, cảm giác bị một người khác ngấp nghé, thật sự là làm cho người ta có chút không vui.

Lỗ Bỉ muốn trực tiếp hơn nhiều, hắn ta rõ ràng cảm giác được thiếu niên này xuất hiện làm cho hắn ta có cảm giác uy hiếp, "La Y, người này là ai? Tôi trước kia làm sao chưa thấy qua."

Trầm Mộc Bạch trong lòng có chút xiết chặt, cô vốn dĩ là muốn đục nước béo cò để cho Ngân trước ở chỗ quặng mỏ sinh hoạt một đoạn thời gian, dù sao nhiều người như vậy, một lát cũng sẽ không có người phát giác ra cái gì, chỉ là cô không nghĩ tới, trí nhớ Lỗ Bỉ vậy mà tốt như vậy.

"Hắn là mới tới." Trầm Mộc Bạch làm bộ trấn định nói.

Lỗ Bỉ cũng biết trước mấy ngày mới tới một nhóm tội phạm, hắn ta quét mắt thiếu niên một chút, phát hiện ánh mắt hắn rất xinh đẹp.

Nhưng là đây đối với Lỗ Bỉ mà nói, cũng không có cái lực hấp dẫn gì, tâm hắn ta bây giờ tất cả đều đặt ở trên người La Y, hận không thể đem người lập tức thu vào tay.

Nhìn thấy thiếu niên cách thanh niên càng gần, nhịn không được hừ lạnh một tiếng nói, "Một thằng nhóc tinh thần lực chỉ có D, cậu cần phải trông chừng hắn cho thật kỹ, nếu không phần lớn là muốn tìm kiếm cảm giác mới mẽ từ thằng nhóc này đi."

Hắn ta trong giọng nói là không thể che hết cười trên nỗi đau của người khác.

Trầm Mộc Bạch sững sờ, cô nhưng lại không có chú ý tới cái này, hiện tại tử tế quan sát một lần, phát hiện Ngân tinh thần lực xác thực chỉ có D.

Ngân phát giác được ánh mắt cô, nghiêng mặt, hướng cô lộ ra một cái nụ cười thiên chân vô tà.

Lỗ Bỉ thấy thế, càng ngày càng khẳng định đây chính là một yêu diễm tiện hóa muốn câu dẫn La Y, lạnh lùng nhìn sang, ý đồ dùng bản thân tinh thần lực cấp C của bản thân áp chế đối phương.

Nhưng cái tinh thần lực kia còn chưa có chạm đến thiếu niên, liền bị một cỗ lực lượng khác chặn lại.

Là La Y.

Lỗ Bỉ ý thức được, liền tranh thủ thu hồi tinh thần lực lại, trong lòng tự dưng sinh ra một đám lửa khí, "La Y, cậu vậy mà vì hắn ứng phó tôi!"

Trầm Mộc Bạch không khách khí chút nào nói, "Lỗ Bỉ, hắn là bằng hữu của tôi, mời anh hãy tôn trọng một chút! Nếu không thì là cùng tôi đối đầu!"

Thanh niên bảo vệ làm cho trong lòng Lỗ Bỉ càng thêm ghen ghét, cười lạnh một tiếng nói, "Tôi ngược lại thật ra muốn nhìn, cậu có thể bảo vệ hắn tới khi nào."

Sau khi hắn ta đi, Trầm Mộc Bạch lại xác định một lần, Ngân tinh thần lực thực chỉ có D.

Chỉ có thời điểm tinh thần lực đối phương so với chính mình thấp, mới có thể nhìn ra đẳng cấp.

Sau đó quay người liền rời đi nơi này.

Nhưng là quần áo trong động mỏ, lại thế nào giải thích?

Trầm Mộc Bạch phát hiện trên người Ngân tựa hồ có rất nhiều bí mật, nhớ tới Lỗ Bỉ, cô dặn dò nói, "Về sau cậu muốn đi theo tôi, không thể vụng trộm chạy loạn."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi