MÊ MẨN

Mạnh thêm chút nữa đi………

Xe đang lao xuống dốc.

Lại từ huyện thành, vòng vào trấn nhỏ.

Phong cảnh ngoài cửa sổ dần trở lên hoang sơ hơn, không khí cũng tươi mát hẳn lên. Trên đường lớn, quanh bờ ruộng còn có hai ba đứa trẻ đang nhàn nhã đi bộ.

Đường quê ngập nghềnh uốn lượn, Kiều Chi Du điều khiển xe chậm lại. Sau hơn hai mươi phút lái xe, xe dừng lại ở ngoài ruộng ngô nhỏ, đi bộ thêm một đoạn đường ngắn nữa, ở đó có một dãy nhà cũ, nhà của Quý Hi nằm ở một trong số đấy.

“ Ngay phía trước là đến rồi.” Quý Hi nói với Kiều Chi Du, trong lòng vẫn còn đang lo lắng Kiều Chi Du sẽ không thích ứng được với hoàn cảnh nơi đây.

Nhà của Quý Hi so với tưởng tượng của Kiều Chi Du còn muốn cũ nát hơn. Nàng nhìn thấu được suy nghĩ khúc mắc trong lòng Quý Hi, ngẩn ra cười, chỉ nói: “ Phong cảnh nơi đây thật đẹp, không khí cũng thực trong lành.”

Quý Hi thoáng thả lỏng xuống, “ So với Bắc Lâm vẫn tốt hơn nhiều.”

Quý Nam đang ở nhà, cũng vừa về học không bao lâu. Nàng học cấp ba ở trong huyện, một tuần mới có một ngày nghỉ, từ chiều thứ 7 về cho đến buổi chiều chủ nhật, buổi tối chủ nhật nàng còn học một tiết tự học buổi tối.

Bình thường nửa tháng nàng mới về nhà một lần, dạo gần đây sức khỏe của Bà nội không được tốt, cho lên mỗi khi rảnh nàng liền về nhà, hôm nay cũng vậy, vừa tan học liền vội vàng bắt xe về.

Biết Quý Hi sẽ mang bạn về nhà, Quý Nam đã thu dọn sẵn phòng ở phía sau.

Nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài phòng.

Quý Nam dừng việc trong tay lại, vội vàng đi ra ngoài, thẳng cho đến khi nhìn thấy mặt, nàng nhìn thấy Quý Hi đứng bên cạnh một cô gái thật xinh đẹp, thật không khỏi khiến cho nàng kinh ngạc choáng váng.

Trong tiềm thức nàng còn đang nghĩ có khả năng Quý Hi sẽ mang theo bạn trai về, bạn bè bình thường sao lại có thể chăm sóc bà nằm viện, đã vậy còn không ngại đường xa lặn lội đưa bà về nhà.

Kết quả ________

“ Em gái ngươi sao?” Kiều Chi Du nhìn thấy cô gái mặc áo Hoodie có mũ đang đứng đó, liền hỏi Quý Hi.

“ Còn không biết ra tiếp đón, đứa nhỏ này.” Quý bà ở bên cạnh nhắc nhở.

“ Chào tỷ tỷ.” Quý Nam cười rộ lên một nụ cười thật ngọt ngào, so với Quý Hi là hai loại phong cách khác nhau.

“ Trước đó chúng ta đã từng nói chuyện qua điện thoại.” Kiều Chi Du cười cười, lại hỏi Quý Nam: “ Còn nhớ ta sao?”

“ Ân ta còn nhớ rõ tỷ tỷ.” Quý Nam cười gật đầu, nàng đối với âm thanh có độ mẫn cảm rất cao, hiện tại đem so giọng nói trước kia cùng giọng nói Kiều Chi Du bây giờ, đúng là một người, giọng nói thực dễ nghe, còn thật xinh đẹp nữa.

Kiều Chi Du lại nói xéo Quý Hi: “ Em gái ngươi nói chuyện so với ngươi ngọt hơn nhiều.”

Quý Hi giả bộ không nghe thấy, cười cười: “ Vào nhà nghỉ ngơi trước đã.”

Một gian phòng ngủ rộng không đến 10 mét vuông, tường cũ loang lổ dấu vết của năm tháng.

Thật sự rất đơn sơ, nhưng lại thật sạch sẽ, cả Quý Hi cùng Quý Nam đều thích sạch sẽ, cho lên phòng ở thường xuyên được dọn dẹp.

“ Du Du, con ở lại phòng này đi, phòng hơi đơn sơ, ngươi ở tạm vậy.” Quý bà ngượng ngùng nói, đặc biệt sau khi ở lại căn phòng tiện nghi to lớn ở nhà Kiều Chi Du xong càng thêm ngại ngùng.

“ Không sao đâu bà, người đừng nói như vậy.”

“ Ngươi ở đây bồi Du Du nghỉ ngơi đi, ta cùng Nam Nam đi nấu cơm.” Quý bà nói với Quý Hi, lão nhân gia là người siêng năng không chịu được nhàn rỗi, lúc ở nhà Kiều Chi Du, ăn cơm uống nước đều được hầu hạ, nàng ngược lại có cảm giác thực không quen không được thoải mái như ở nhà.

“ Bà, để ta nấu cơm là được rồi, người vừa mới xuất viện, còn cẩn phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một thời gian nữa.” Đa số còn nhà nghèo đều hiểu chuyện từ sớm, Quý Nam vốn đã quen với những việc này, làm một bàn đồ ăn cũng không có gì khó khăn với nàng.

Quý Hi nhìn Quý Nam, “ Ngươi nấu cơm đi, đợi lát nữa ta xuống làm đồ ăn cho.”

Quý Nam cười tinh nghịch nói: “ Ngươi không tin vào khả năng nấu nướng của ta sao a, hiện tại ta nấu ăn so với người còn muốn ngon hơn.”

Kiều Chi Du ở một bên nhìn cười cười, nàng thật hâm mộ bầu không khí như vậy, thực nhẹ nhàng. Thấy Quý Hi có bà cùng em gái quan tâm, sự chua xót trong lòng nàng cũng trở lên dễ chịu hơn chút.

Chờ cho bà cùng Quý Nam ra khỏi phòng. Quý Hi cầm lấy tay Kiều Chi Du, nàng nghĩ nghĩ, vẫn là nói với Kiều Chi Du: “ Nếu ở lại đây không quen, ta cùng người vào trong huyện thuê khách sạn ở.”

“ Nói cái gì không đâu vậy?”

“ Ta nói thật.” Ngay cả nếu như Kiều Chi Du không muốn ở lại đây, Quý Hi cũng có thể hiểu được, điều kiện tắm rửa ở nông thôn, quá là thiếu thốn không tiện.



“ Quý lão sư, ta cảm thấy ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi.” Kiều Chi Du cảm thấy thật bất đắc dĩ, nàng sờ sờ đầu Quý Hi, nói nhỏ: “ Chỉ cần có ngươi ở bên cạnh, ta ở đâu cũng được.”

Quý Hi nghĩ, có lẽ bản thân mình đã suy nghĩ quá nhiều. Nếu Kiều Chi Du để ý những vấn đề đó, sẽ không nhận lời Quý bà ở lại nông thôn chơi thêm một ngày, “ Ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta đi nấu cơm.”

“ Ta đi cùng ngươi.” Kiều Chi Du không buông tay Quý Hi ra.

“ Ngươi không mệt sao?” Quý Hi đau lòng, đã phải lái xe mấy tiềng liền rồi.

“ Có chút thôi, buổi tối ngươi có thể cung cấp dịch vụ mát xa sao?”

“ Có thể.” Quý Hi đáp ứng nàng.

Trời vẫn chưa hoàn toàn tối, cơm chiều vẫn ăn ở ngoài hiên nhà như cũ. Trong khoảng thời gian này trong nhà không có người ở, cho nên nguyên liệu nấu ăn cũng không còn lại mấy, nhưng thật ra chút rau gì đó vẫn có, cần loại nào đều có, chiên thêm mấy quả trứng gà, cơm canh đạm bạc, coi như ăn tạm qua một bữa.

Thật ra Kiều Chi Du rất thích cảm giác như vậy, đã hương thụ qua quá nhiều thứ xa hoa cao cấp, ngẫu nhiên sống chậm lại, thật có cảm giác hưởng thụ, đương nhiên nguyên nhân chính vẫn là có người cùng ăn, nàng thích nhất cảm giác mọi người quây quần bên nhau.

Canh trứng còn nóng hổi bốc khói, thêm chút hành lá cắt nhỏ cho vào, hương thơm tỏa ra bốn phía, Quý Hi đang muốn uống một ngụm canh vào trong miệng.

“ Nóng, thổi nguội đi đã rồi hãy uống.”

“ Ta biết rồi, để ta thổi.” Quý Hi quay qua nói.

“ Thổi lâu một chút, để gần hết nóng rồi hãy uống.” Kiều Chi Du thấy Quý Hi thích ăn đồ ăn còn nóng hổi, nàng lo lắng cho thực quản nàng ấy sẽ không được tốt.

“ Ân.” Quý Hi nghe lời thổi thổi.

Quý Hi giờ mới ý thức được hành động vừa rồi của mình cùng Kiều Chi Du quá thân mật.

Nàng vừa quay đầu lại, quả nhiên, Quý bà cùng Quý Nam không hẹn mà cùng nhau nhìn nàng chằm chằm, cũng không tiếp tục ăn, bốn mắt nhất trí nhìn sang, giống như đang nhìn thấy một sự kiện hiếm lạ nào đó.

Việc này nếu đặt trên người khác thì cũng không có gì đặc biệt, nhưng đặt trên người Quý Hi thì liền rất “ Kỳ Quái.”, giống như thay đổi thành một người hoàn toàn khác.

Quý Hi cảm thấy thực xấu hổ: “ Sao lại không ăn tiếp?”

“ Ăn đi, Du Du người ăn nhiều thêm một chút, ngày mai bà làm thêm nhiều đồ ăn ngon cho ngươi.”

“ Cảm ơn bà, con cái gì cũng có thể ăn được.”

Quý Nam cúi đầu yên lặng ăn cơm, ánh mắt ầm thầm quan sát Quý Hi cùng Kiều Chi Du. Nàng cảm thấy buồn bực, nàng hiểu rõ tính cách của tỷ tỷ mình, tỷ nàng trước giờ luôn cô độc một mình, nổi tiếng là lạnh lùng vô cảm. Từ trước tới nay nàng cũng chưa bao giờ nghe thấy Quý Hi nhắc tới linh tinh bằng hữu gì đó.

Nói thật ra, ngày hôm đó khi nhận được điện thoại Kiều Chi Du gọi đến, nàng luôn cảm thấy cách nói chuyện của Kiều Chi Du có chút ….. ái muội.

An tĩnh ăn cơm một lát.

Quý bà lại gợi ra chủ đề khác, bà đột nhiên cười tủm tỉm hỏi Quý Hi: “ Dạo này Trần Húc có liên lạc với ngươi hay không?”

Chủ đề này vừa chuyển, bầu không khí trên bàn cơm cũng thay đổi theo. Tay đang cầm đũa của Quý Hi trở lên cứng đờ, Kiều Chi Du sau khi nghe thấy tên Trần Húc này xong, cũng âm thầm liếc mắt nhìn Quý Hi.

“ Bà người đừng nhắc mãi chuyện này nữa.” Quý Hi dùng tốc độ nhanh nhất đánh gãy chủ đề này.

“ Biết là ngươi công việc bận rộn, thế nhưng đối với việc tìm kiếm đối tượng cũng phải xem xét qua đi.” Quý bà vẫn nói chuyện theo kiểu cũ, một người khuyên còn chưa đã, còn lôi kéo theo Kiều Chi Du khuyên cùng, “ Du Du, ngươi còn nhớ cậu thanh niên lần trước gặp ở bệnh viện, ngươi thấy hắn cùng Hi Hi có phải rất thích hợp hay không? Hai người bọ họ đều là bạn học, Trần Húc cũng làm việc ở Bắc Lâm, còn làm việc trong bệnh viện nữa.”

Quý Hi bí bách không thở nổi.

Kiều Chi Du hoãn lại một lát, nhìn Quý Hi, ghen tuông cười nói: “ Là thật sự rất hợp, hơn nữa, hắn hiện tại cũng đang theo đuổi ngươi phải không?”

Vâng.

Càng ngày càng không dám thở.

“ Không có.” Quý Hi trả lời Kiều Chi Du trước, sau đó lại giải thích cặn kẽ với Quý bà, “ Con không thích Trần Húc, sẽ không bao giờ ở bên hắn, người đừng tác hợp cho ta với hắn nữa. Về việc tìm kiếm đối tượng ta tự có suy nghĩ riêng của mình, người đừng hao tốn tâm tư vào nữa.”

Quý Hi nói rõ ra những lời này làm cho Quý bà á khẩu không biết nói thêm điều gì, nàng giống như đây là lần đầu tiên từ nhỏ đến lớn nghe được cháu gái mình nói nhiều lời một lúc như thế, còn tỏ ra nóng lảy.

Chỉ với vài câu kết lại, đề tài cứ thế trôi qua.



Đêm khuya ở nông thôn, có đủ loại con trùng ếch nhái, kêu sột sột soạt soạt, nhưng sẽ không làm cho mọi người cảm thấy ồn ào, chỉ biết không khí về đêm ngày càng an tĩnh hơn.

Bởi vì có Kiều Chi Du đến, Quý Nam tạm thời sang phòng Quý bà ở tạm, ở phòng bên kia còn dư một cái giường gấp.

Quý Hi tắm xong từ bên ngoài phòng đi vào, thuận tay khóa luôn cửa lại.

Kiều Chi Du đang nằm xem điện thoại ở trên giường, chăn nệm hôm nay cũng được thay bằng một bộ mới, họa tiết hoa hòe, nhìn vào có chút quê mùa. Thế nên kết hợp với bộ quần áo ngủ đang mặc của Kiều Chi Du không ăn nhập miếng nào, hình ảnh tương phản mãnh liệt.

Quý Hi bò lên giường, loại giường này được ghép lại bởi những tấm gỗ, chỉ cần xoay người hơi mạnh liền sẽ phát ra tiếng động, “ Chăn này không được dầy lắm, ngươi có muốn đổi thành cái khác không?”

Kiều Chi Du nhìn Quý Hi nói: “ Không lạnh.”

Nói xong lại cúi xuống tiếp tục xem điện thoại.

Quý Hi thấy Kiều Chi Du tỏ ra lạnh nhạt, trong lòng lại càng thêm bất an, nguyên nhân chính là do tối nay ăn cơm bà tác hợp nàng với Trần Húc, mặc dù nàng đã quả quyết giải thích chuyện này, nhưng vẫn là chọc cho Kiều Chi Du không được vui.

Kiều Chi Du vẫn đang trả lời email, Quý Hi liền chỉ biết ngồi bên cạnh chờ nàng làm xong việc.

Trả lời xong email, Kiều Chi Du bỏ điện thoại xuống, nhận thấy có ánh mắt người nào đó đang nhìn mình. Nàng vuốt vuốt tóc, hỏi Quý Hi: “ Nhìn ta làm gì?”

“ Ta vừa nói chuyện với bà, ta nói ta đã có người trong lòng, về sau nàng không cần giới thiệu người khác cho ta.” Quý Hi nhìn vào ánh mắt Kiều Chi Du, không chút buông thả mà giải thích, lại nhỏ giọng hỏi Kiều Chi Du: “ Còn giận sao?”

Lúc đó trong lòng Kiều Chi Du có chút không thoải mái, nhưng nàng cũng không bụng dạ hẹp hòi đến mức đó, nhưng thấy bộ dáng dỗ người hiện tại của Quý Hi, nàng cố ý làm mặt lạnh lùng: “ Ngươi nói đi?”

“ Thật xin lỗi. Ta sợ bà không tiếp thu được, cho nên ta không thể nói ngươi là bạn gái của ta.” Quý Hi tin tưởng Kiều Chi Du có thể hiểu cho nàng, nhưng nàng vẫn muốn nói lời xin lỗi, kết quả vẫn chính là làm cho Kiều Chi Du bị chịu ủy khuất.

Kiều Chi Du nhìn chăm chú Quý Hi, nghẹn cười, nàng đang muốn nhìn xem Quý Hi sẽ dỗ nàng làm sao.

“ Ta cung cấp phục vụ mát xa.” Quý Hi ân cần nói.

“ Ân, vậy làm ta thoải mái ta sẽ tha thứ cho ngươi.” Kiều Chi Du không giả vờ với Quý Hi được bao lâu.

Nàng ấy hiểu cho mình, Quý Hi mỉm cười, nàng cầm dây buộc tóc buộc lại tóc cho Kiều Chi Du, bàn tay mềm mại của nàng ấn xuống vùng vai cổ của Kiều Chi Du, cổ nàng ấy thon dài thật xinh đẹp, đặc biệt là sau khi nàng xoa ấn qua, làn da ửng đỏ lên thật gợi cảm.

“ Ta có thể ấn mạnh hơn không?” Vừa mới bắt đầu làm, Quý Hi cũng không dám dùng lực quá mạnh.

“ Mạnh hơn một chút đi ______” Kiều Chi Du khẽ hừ một tiếng, phải lái xe từ Bắc Lâm đến đây cũng mất hơn 4 tiếng, ngồi xe quá lâu xương cổ cùng lưng đề rất mệt mỏi, được Quý Hi xoa bóp xác thực rất thoải mái..

“ Như vậy đã được chưa?” Quý Hi lại dùng lực mạnh hơn.

“ Ân, ngươi từng học qua sao?” Kiều Chi Du lười nhác đáp lời.

Kiều Chi Du nhắm mắt lại thả lỏng hừ ra một tiếng, điều này làm cho Quý Hi đột nhiên cảm thấy mặt mình thực nóng, nàng rũ mắt nhìn khuôn mặt Kiều Chi Du, giọng nói nhỏ nhẹ: “ Vậy ta tiếp tục ấn như vầy.”

Không để Quý Hi mát xa lâu.

“ Được rồi, tay ngươi không mỏi sao?”

“ Ta không mệt.”

“ Đừng ấn nữa.” Kiều Chi Du xoay người lại, giữ chặt ta Quý Hi. Côи ŧɦịŧ chiều nàng chỉ là nói đùa mà thôi, ai mà biết được Quý Hi sẽ tích cực như vậy, thực sự có chút ngây thơ ngốc ngốc.

Kiều Chi Du xoay người, đúng lúc Quý Hi cũng kề sát mặt đến, trên người nàng mang theo hương sữa tắm vị chanh, Quý Hi phát hiện ra, mặc kệ là mùi hương gì, chỉ cần có trên người Kiều Chi Du thì thật đều dễ ngửi.

Quý Hi muốn hỏi Kiều Chi Du đã hết giận chưa, lời nói còn chưa kịp phát ra, nàng đã bị Kiều Chi Du cưỡng hôn, chiếc lưỡi mềm mại liếm liếm cánh môi nàng, sau đó lại ôn nhụ cạy mở ra, xâm nhập triền miên vào khoang miệng, đợi cho đến khi nàng kịp đáp lại Kiều Chi Du, thì lúc này hơi thở của hai người đã dây dưa trở lên đứt quãng.

Kiều Chi Du dựa lưng vào đầu giường yên ổn lại, dùng hai tay ôm Quý Hi lên thân mình, môi kề môi, lần thứ hai hưởng thụ sự nhiệt tình chủ động của Quý Hi, hiện tại không có sự chi phối của men say, hiện chỉ có quá nhiều hương vị ngọt ngào.

Phòng cách âm kém, thậm chí có thể nghe được tiếng bước chân cùng tiếng nói chuyện của phòng bên cạnh..

Quý Hi khắc chế lại làm càn, qua một hồi lâu mới chịu buông môi Kiều Chi Du ra, nàng thân mật hôn qua nốt chấm trên chóp mũi Kiều Chi Du, lại kéo tay Kiều Chi Du đặt lên ngực mình, đặt lên nơi trái tim đang đập mãnh liệt, giọng nàng trở lên khàn khàn hỏi: “ Ngươi có cảm nhận được không?”

“ Ân?” Kiều Chi Du hô hấp khó khăn, tâm đã sớm bị câu đi nơi nào.

Quý Hi chăm chú nhìn vào ánh mắt Kiều Chi Du, nghiêm túc nói: “ Ở đó chỉ có ngươi.”

( Mấy bạn rảnh rảnh hối mình dịch nha chứ tui bình thường lười lắm L L L)

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi