MẸ SẮC BÉN MUA MỘT TẶNG HAI

Ách. . . . . .

"Tôi quên. . . . . ." lời An Tâm Á nói là thật, thật sự là cô quên.

Trình Quân Hạo mặt mày cau có, tay dùng sức nắm hông của cô, "Quên? !" Anh cắn răng nghiến lợi nói, MD, quả nhiên đúng như lời Jack nói, đó là bí mật của hai người, anh buộc lòng phải nghĩ hai người có gian tình.

"Ưmh, đau. . . . . ." An Tâm Á rối rắm nổi giận, "Tôi là quên thật, tôi tham gia rất nhiều show diễn gặp rất nhiều người, làm sao có thể nhớ hết được, Jack là người tài, ngày hôm qua gặp anh ta, tự nhiên muốn làm quen. . . . . ."

Lực tay Trình Quân Hạo dịu xuống, lúc này mới yên tâm, miệng cũng không khỏi châm chọc thêm một câu, "Cô cũng thật biết cách lựa chọn quan hệ để thăng tiến. . . . . ."

Vì biết lựa chọn quan hệ để thăng tiến mới có thể chạy lên giường anh câu dẫn anh, để nổi tiếng. Trong lòng anh chẳng biết tại sao có chút không thoải mái. Chỉ là, anh tin tưởng lời nói của An Tâm Á về chuyện với Jack là lời nói thật, tính ra, có khi lúc đó Jack có thể vẫn còn chưa có thành tựu gì, sẽ không giống hiện tại danh tiếng lên cao.

"Ha ha. . . . . ." trong lòng An Tâm Á rất tức giận, nhưng trên mặt chỉ có thể cười gượng hai tiếng, tên dã thú này thật không chịu nổi, hỉ nộ vô thường, hù chết người khác.

Anh lại không nói gì, cằm chống trên cổ cô, khí nóng đều đều phà vào cổ của cô, khiến cho An Tâm Á lạnh hết cả sóng lưng, cái này choáng nha chẳng lẽ. . . . . . Hiện tại muốn phát tiết chứ? !

"Tâm Á. . . . . ." Trình Quân Hạo dịu dàng thốt lên hai chữ, cực kỳ tự nhiên, giống như tiếng gọi yêu thương đã quen thuộc từ lâu, dường như bọn họ chính là người yêu từ kiếp trước, làm cho cô rất bối rồi không cách nào bình tĩnh được.

An Tâm Á ngẩn ra, cả người cũng sững sờ một lúc, loại cảm giác này rất kỳ quái. Mặt của cô ngay lập tức đỏ bừng, này choáng nha. . . . . . Lại đang mê hoặc cô, cô phải bình tĩnh tuyệt đối bình tĩnh.

Trình Quân Hạo đột nhiên trầm thấp nở nụ cười, "Tối hôm qua em ngủ rất ngon sao? Làm thế nào đây? Thật là một cô gái không có lương tâm a, trong khi anh phải giúp em sắp xếp tất cả, em lại đi nằm ngủ ngon như vậy, tối hôm qua anh cả đêm thì mất ngủ. . . . . ."

(⊙_⊙)

Cái gì, An Tâm Á mặt có chút nóng, cô không nhịn được phản bác, "Tổng giám đốc Trinh của chúng ta cũng có thể nói lời yêu đương sến đặc như vậy sao, những lời kia nghe sao giống như đang thổ lộ nổi lòng với người yêu vậy. . . . . ."

Lời nói có gai của cô, giống như một con mèo đang sù lông nhe ranh vuốt.

Vốn tưởng rằng Trình Quân Hạo nhất định giận mà quăn cô qua một bên, lại không ngờ tới hai cánh tay của Trình Quân Hạo siết càng chặt hơn, ôm chặt lấy cô, cười lưu manh, "Tâm Á nói rất chính xác, anh chính là nhớ em đến không ngủ được. . . . . ."

". . . . . ." An Tâm Á cứng họng, nói về vô sỉ, ai có thể so sánh với Trình Quân Hạo chứ.

Người đàn ông này thật sự là rất khác loài, An Tâm Á dần dần cảm thấy trình độ mặt dầy của cô thật sự so ra kém anh rất xa.

Nếu như nói đây là lời nói thật lòng, cô tình nguyện tin tưởng đây là chuyện hoang đường, rốt cuộc cô cũng không nhịn được nói, "Tổng giám đốc, tôi muốn đi xuống dưới làm việc. . . . . ."

"Buổi tối có chuyện gì không? !" Trình Quân Hạo giống như không nghe thấy lời cầu khẩn của cô.

An Tâm Á 囧 bối rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi