MẸ TÔI MỚI CÓ 18 TUỔI

Máy quay phim hoàn hảo không tổn hao gì về lại trong tay Hứa Thư Yểu, không chỉ có thế, Diệp Kỳ Sâm còn hoàn nguyên những đoạn phim chưa có kịp sao lưu ra trong máy quay phim giúp cô.

Hứa Thư Yểu mang máy quay phim về lại đoàn phim, thái độ của đạo diễn với Hứa Thư Yểu cũng xoay tròn 180 độ, tự mình nhận lấy máy quay trong tay Hứa Thư Yểu, thái độ hiền lành nói: "Thư Yểu à, ngày hôm qua Phương tổng đã tới nói với tôi rồi, chuyện này à, không trách cô."

Hứa Thư Yểu chớp chớp mắt nghĩ: Cái ông đạo diễn này chả nhẽ biết diễn kịch biến mặt Tứ Xuyên à? Sao mà mỗi ngày một kiểu thái độ vậy?

"Chuyện ngày hôm qua cũng quá đột nhiên, nên tôi nóng tính chút, cô đừng có để trong lòng nha." Vương đạo chủ động tìm Hứa Thư Yểu xin lỗi, làm những người khác trong đoàn phim ngây ngẩn cả người.

Một đạo diễn lớn, tìm tiểu trợ lý xin lỗi, đến tột cùng Hứa Thư Yểu có bối cảnh kiểu gì thế? Lợi hại đến vậy sao?

"Không sao hết, tôi chỉ là muốn biết, đã tìm được người tạt nước vào máy quay phim chưa?" Hứa Thư Yểu khá quan tâm việc này.

"Đoàn phim nhiều người nhiều miệng mà, hiện trường cũng không có lắp đặt camera theo dõi, việc này rất khó mà nói. Hiện tại máy quay không bị sao hết là được rồi, chủ yếu là chúng ta còn có thể tiếp tục quay." Hiển nhiên là Vương đạo muốn đem việc này làm chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.

"Được rồi." Hứa Thư Yểu gật gật đầu, cũng không tiện nói cái gì nữa.

Chỉ là qua chuyện này, cô cũng hiểu rõ được không ít chuyện, xã hội và vườn trường, thật sự là hai thế giới bất đồng. Ở trong xã hội sẽ chẳng có điều gì được nói chắc, nếu có kẻ nào nhìn mi thấy khó chịu, thọc dao sau lưng mi, mi quay đầu lại còn không tìm thấy hung thủ, lại cũng chỉ có thể đánh nát răng, nuốt ấm ức xuống bụng.

Tiến trình quay chụp cũng không có chậm trễ bao nhiêu, Hứa Thư Yểu ngoài ý muốn phát hiện hôm nay Triệu Miểu Miểu không có tới.

Cô thuận miệng hỏi nhân viên công tác bên cạnh, thế mới biết được một cái bát quái mới: Cậu của Triệu Miểu Miểu, Phương Vĩ Thành, bị khai trừ rồi. Bởi thế nên Triệu Miểu Miểu cũng ngại tới đây nữa, vì rốt cuộc khi trước lúc cô ta ở trong đoàn phim ấy, ai cũng xem cô ta là đại tiểu thư mà cung phụng, mà giờ chỗ dựa của cô ta đã bay, chỉ sợ trong đoàn phim cũng không ai thèm để ý cô ta nữa.

Hứa Thư Yểu nghĩ tới chuyện Phương Vĩ Thành kia làm sổ sách giả, này đây không chỉ có phải bị khai trừ, còn phải truy cứu trách nhiệm pháp luật nhỉ?

Vào hôm 22 tháng 6, thành tích thi đại học của bọn họ trên cơ bản đều đã ra.

Buổi tối, cả nhà 3 người nhà họ Hứa ngồi trên sofa, trong tay 3 người đều cầm di động, chờ tới 10 giờ tối rồi liền có thể gọi điện thoại tra thành tích thi đại học.

Khi đồng hồ báo thức đặt trên bàn trà vang lên báo hiệu 10 giờ đúng đã đến, Hứa Diễn dùng ra tốc độ tay đã từng giúp mẹ mình tranh mua hàng dịp 11-11, bấm số gọi điện thoại.

Rất mau, điện thoại bên anh chàng đã được thông, Hứa Diễn dựa theo yêu cầu báo ra tên, số căn cước công dân và số báo danh của Hứa Thư Yểu ra, sau đó ngừng thở, chờ đợi đầu bên kia điện thoại tra thành tích.


Bên điện thoại của Hứa Lập Thành với Hứa Thư Yểu không có gọi vô được, đường dây bận, nên chỉ có thể đưa mắt trông mong nhìn Hứa Diễn.

Hứa Diễn cầm di động nhấn nút loa, giọng nữ trong điện thoại máy móc báo ra thành tích của Hứa Thư Yểu: "Thành tích thi đại học của Hứa Thư Yểu, 584 điểm."

"Woa!" Hứa Diễn thoạt nhìn còn kích động hơn cả Hứa Thư Yểu: "Mẹ, mẹ cũng quá lợi hại đi? Còn cao hơn lúc thi thử lần ba tới tận 10 điểm nè!"

Hứa Lập Thành kiêu ngạo đầy mặt: "Không hổ là con gái của ba!"

Hứa Thư Yểu cũng mừng muốn hư rồi, duỗi tay ôm chặt lấy cha già bên cạnh, cô muốn thét chói tai lên, lại sợ sẽ dọa đến hàng xóm bên cạnh, nên chỉ có thể nghẹn.

"Con con, tra thử thành tích của con đi." Làm một bà mẹ đủ tư cách, Hứa Thư Yểu còn nhớ thương thành tích thi đại học của Hứa Diễn.

Hứa Diễn gãi gãi đầu, lúc lại gọi điện thoại qua bên đó thì lại gặp trạng thái đường dây bận. Rốt cuộc thì, lúc này tất cả học sinh thi đại học của thành phố đều đang gọi vào số này để tra thành tích mà.

"Không có gì, tiếp tục gọi đi." Biết được thành tích của mình rồi, Hứa Thư Yểu vui vẻ xong lại bắt đầu khẩn trương, vì nếu mà thành tích của Hứa Diễn cũng không tồi, nói không chừng mẹ con bọn họ thiệt sự có thể cùng học một trường đại học đó.

Sau khi gọi 7-8 cuộc điện thoại, cuối cùng cũng gọi vô được, Hứa Diễn khẩn trương hề hề mà báo ra tin tức của mình, chờ đợi thực hư kết quả kiểm tra của mình.

"Tổng thành tích thi đại học của Hứa Diễn, 523 điểm."

Hứa Diễn kinh hô: "Á á, mẹ ơi, con thi được 523 điểm nè!!!" Anh chàng chưa từng thi được điểm cao đến thế!

Anh chàng hưng phấn quăng di động xuống, xoay người lại ôm chầm lấy ông ngoại mình.

"Ông ngoại, có phải con cũng thi đậu đại học rồi không?" Hứa Diễn kích động mà xin xác nhận với Hứa Lập Thành.

Hứa Lập Thành cười ha hả, vì còn có chuyện gì làm người vui vẻ bằng chuyện con gái và cháu ngoại mình đều thi đậu đại học chứ? Hứa Lập Thành sướng rơn người nghĩ, ông phải càng thêm nỗ lực kiếm tiền, vì rốt cuộc trong nhà có 2 đứa nhỏ chờ đóng học phí nè.

Ngày hôm sau, Hứa Thư Yểu cố ý xin nghỉ với bên đoàn phim, dẫn theo cha già nhà mình và Hứa Diễn cùng đến trường học kê khai nguyện vọng.


Hứa Diễn vẫn cứ đạp chiếc xe đạp của anh chàng, Hứa Thư Yểu và Hứa Lập Thành đi trên lối đi bộ bên cạnh, nhìn Hứa Diễn bên cạnh đạp xe đạp mà như muốn bay lên.

Hứa Thư Yểu không nhìn được: "Hứa Diễn, con có thể ổn trọng chút hay không? Giờ mà cho con lắp cái cánh là con có thể bay lên luôn đó, con có biết không?"

"Hì hì, con vui vẻ."

Trước kia Hứa Thư Yểu luôn nói với anh chàng, thi đại học xong rồi có thể có đại học mà vô là được rồi, kết quả thì sao, giờ đây anh không chỉ có được đại học để vào học, còn có thể vào mấy trường tuyến đầu, tất nhiên là vui vẻ đến bay lên rồi.

Người một nhà tới trường học rồi, trong lớp cũng đã có không ít bạn học và phụ huynh đều về trường kê khai nguyện vọng, mọi người chuyện trò với nhau nói mình thi được bao nhiêu điểm, hẳn có thể vào trường nào.

Lão Lý rất chịu trách nhiệm mà phát giấy tờ thống kê điểm trúng tuyển năm rồi của các trường đại học lớn cho các bậc phụ huynh, sau đó đưa giấy tờ kê khai nguyện vọng cho mọi người, để học sinh và phụ huynh tự mình xem rồi lựa chọn.

Hứa Thư Yểu chú ý tới, điểm năm rồi của đại học B đều nằm trong khoảng xấp xỉ 560, thành tích hiện tại của cô là hoàn toàn đủ, nhưng mà thành tích của Hứa Diễn... thì không được.

Hứa Lập Thành nhìn thật kỹ và tỉ mỉ tư liệu thầy giáo phát một lần, khẳng định nói: "Yểu Yểu, con có thể ghi danh vào đại học B, tuyệt đối có thể đậu!"

Hứa Diễn cắn đầu bút, nhíu mày: "Hình như thành tích của con không đủ vào đại học B." Còn kém hơn 30 điểm nè.

"Tuy không đủ đậu vào đại học B, nhưng mà muốn vào đại học A của Hải Thành chúng ta là hoàn toàn được nha." Hứa Lập Thành cười tủm tỉm nói: "Tuy rằng hơi kém với đại học B một chút, nhưng mà trường cũng xếp chiếu trên ở trong nước."

Hứa Diễn là muốn cùng học một trường đại học với Hứa Thư Yểu, cơ mà hiện tại thực lực không cho phép. Anh chàng rối rắm vạn phần, không biết phải làm thế nào mới phải nữa.

Đại học chính là lúc mấu chốt nhất, không học chung một trường đại học với mẹ, anh chàng còn tìm người kia thế nào? Tuy hiện tại cũng đã có đối tượng hoài nghi số 1, nhưng mà tục ngữ nói phải lắm, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

Lỡ mà, anh chàng không có quan hệ gì với Diệp Minh thì sao? Lúc ấy mình lại không ở cạnh Hứa Thư Yểu, ấy chẳng phải sẽ để tra nam có cơ hội thừa nước đục thả câu?

Diệp Minh đáng chết, lần trước nói muốn đi làm xét nghiệm DNA, kết quả chạy không thấy bóng dáng.

Đang lúc Hứa Diễn rối rắm ấy, Hứa Thư Yểu đã cúi đầu điền hết 3 nguyện vọng của mình. Cô nhìn về phía Hứa Diễn, thúc giục nói: "Sao con còn chưa có viết?"


"Con không biết nên ghi trường nào."

"Thì cứ ghi đại học A đi." Hứa Thư Yểu cười nói: "Trường bản địa mình khá tốt nha, cuối tuần còn có thể về nhà ăn cơm."

Hứa Lập Thành cũng gật đầu: "Cũng phải, không thì Yểu Yểu đến Bắc Thành, trong nhà cũng không có ai, nếu A Diễn con ở lại bản địa, nghỉ còn có thể về nhà."

Hứa Diễn nhíu mày, còn đang rối rắm.

Hứa Thư Yểu nhướng mày: "Có phải là, con không có biết viết không hả? Nào, viết giống của mẹ nè." Nói rồi, Hứa Thư Yểu đưa giấy điền nguyện vọng của mình đến trước mặt Hứa Diễn.

Hứa Diễn nhìn 3 nguyện vọng của mẹ mình trên giấy, tất cả đều điền đại học A, anh chàng ngây ngẩn cả người: "Không phải mẹ muốn vào đại học B sao?"

"Thì mẹ sửa chủ ý thôi." Hứa Thư Yểu mím môi cười nói: "Ở đại học A tốt mà, thứ bảy chủ nhật trực tiếp về nhà. Nói nữa, thành tích này của mẹ mà vào đại học A, nói không chừng còn có thể miễn học phí đó."

Hứa Diễn đột nhiên thò lại gần: "Nói thiệt đi, thật sự là mẹ muốn học chung trường với con chứ gì."

Hứa Thư Yểu nhướng nhướng đuôi mày: "Thế nào? Không được à?"

"Hì hì." Hứa Diễn không nói hai lời, trực tiếp sao chép lại 3 cái nguyện vọng của Hứa Thư Yểu, anh chàng không thể lãng phí một mảnh khổ tâm của mẹ mình.

Nói không chừng, trước kia Hứa Thư Yểu là lên đại học B, sau đó mới gặp tra nam. Hiện tại mẹ đã vì anh mà sửa lại vào đại học A, đấy chẳng phải đã tránh đi rồi sao?

Hứa Diễn buông bút, thở phào nhẹ nhõm một hơi: "Viết xong rồi, con đi nộp cho lão Lý đây."

Điền xong nguyện vọng rồi, trong lớp có phụ huynh bạn học tổ chức một buổi tạ sư yến cử hành vào buổi tối ngày kia, mời các bạn trong lớp đều đi tham gia, để cảm tạ chủ nhiệm lớp và cả các thầy các môn khác đã trả giá vì khoảng thời gian cuối cùng trước lúc thi đại học này.

Hứa Lập Thành gật đầu liên tục: "Nên vậy, phải cảm tạ các thầy cô cho thật tốt."

Trên đường về nhà, người một nhà thuận tiện đi chợ mua đồ ăn, Hứa Lập Thành nói: "Hôm nay ba xuống bếp, nấu một bữa cho mấy đứa ăn."

Hứa Diễn kinh ngạc: "Ông ngoại thế mà còn biết nấu cơm hả?"

Hứa Thư Yểu cũng kinh ngạc nhìn Hứa Lập Thành.


"Chắc chắn phải biết chứ, nhớ năm đó, ba chính là bằng vào một tay nghề bếp giỏi mới theo đuổi được mẹ con...... Khụ." Hứa Lập Thành nói, có chút xấu hổ ho khan một tiếng, hơi mất tự nhiên nói: "Tóm lại, tin tưởng ba."

Hứa Thư Yểu cười cười, nhẹ nhàng vòng lấy tay Hứa Lập Thành: "Nói vậy, về sau thứ bảy chủ nhật, con đều có thể ăn được đồ ăn tự tay ba nấu rồi?"

Hứa Lập Thành gật đầu: "Về sau chỉ cần có thời gian, sẽ xuống bếp nấu cho mấy đứa."

Mua đồ ăn về nhà rồi, Hứa Thư Yểu đi làm trợ thủ cho Hứa Lập Thành, hỗ trợ lặt rau.

Hứa Diễn thì lại ôm một nửa trái dưa hấu, ngồi bên cạnh Hứa Thư Yểu, dùng cái muỗng múc một miếng, đưa đến bên miệng Hứa Thư Yểu, sau đó lại múc một muỗng tự mình ăn.

Hứa Thư Yểu trừng anh chàng: "Có phải con nên lại đây hỗ trợ hay không?"

"Con như này còn không phải đang hỗ trợ sao?" Anh chàng lại đưa một muỗng dưa hấu cho mẹ ăn: "Đút mẹ ăn dưa nè." Vì lấp kín miệng mẹ anh chàng, anh chàng lại múc một miếng to cho mẹ ăn.

Hứa Thư Yểu: "......"

Ăn được một nửa, điện thoại Hứa Thư Yểu vang lên, cô đang không tiện nhận cuộc gọi, bèn bảo Hứa Diễn hỗ trợ nghe chút.

Hứa Diễn thả dưa hấu xuống, chạy tới cầm di động, nhìn tên hiện trên điện báo, anh chàng lập tức cảnh giác lên: "Mẹ, là Diệp Minh." Nói rồi, anh chàng đã nhấn phím nghe.

Một lát sau, anh chàng thả điện thoại xuống, vẻ mặt nghiêm túc: "Diệp Minh nói là cậu ấy đang ở dưới lầu nhà ta, có chuyện muốn nói với mẹ, biểu mẹ đi xuống."

Hứa Thư Yểu sửng sốt, đại khái cũng đoán được vì sao Diệp Minh lại tới tìm mình.

"Để mẹ đi ra ngoài một chút." Cô đứng dậy, tính toán đi rửa cái tay trước đã.

Hứa Diễn một đường đi theo phía sau cô, bắt đầu chất vấn như nổ súng máy ấy: "Diệp Minh tìm riêng mẹ làm cái gì? Hai người có gì mà phải lặng lẽ nói riêng mà không thể tới trong nhà nói? Còn muốn mẹ đi xuống nữa? Còn nữa, cậu ta có được số điện thoại mẹ lúc nào vậy?"

Hứa Thư Yểu rửa tay sạch sẽ, quay đầu lại nhìn anh chàng, sau đó dùng bàn tay ướt nhẹp nắm lấy gương mặt anh chàng: "Con trai à, con biết con bây giờ, giống cái gì không hả?"

"Giống cái gì?" Hứa Diễn gỡ tay cô ra, lau nước trên mặt.

"Đố phu."

Hứa Diễn: "......"


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi