MỆNH TRUNG THIÊN ÁI

Ôn Ngưng cũng không biết là xuất phát từ đâu, mà cứ thừa dịp Giang Thứ không chú ý thì lén lút ăn sạch toàn bộ trứng chiên.

Má Từ làm bữa sáng rất phong phú, lúc Giang Thứ nhắn tin, có giải thích là chuẩn bị cho Ôn Ngưng, cho nên toàn bộ thức ăn đều dựa theo sở thích khi Ôn Ngưng còn ở Ngự Kiền Loan.

Cô ăn được vài miếng thì Giang Thứ lại gắp vào trong chén của cô, thưởng thức hương vị quen thuộc, đúng là ngon muốn chết, cô nhịn không được mà cong miệng cười, vô cùng thỏa mãn.

Giang Thứ liếc nhìn dáng vẻ kia của cô, cũng nở nụ cười cưng chiều, hỏi cô: "Ăn ngon không? Hợp khẩu vị không?"

Ôn Ngưng cũng không tiếc lời khen, gật đầu như gà con mổ thóc, lại gắp thêm một đũa vào miệng, hai má phình to, nói chuyện có hơi không rõ: "Má Từ làm hả anh? Tay nghề của má vẫn tốt như thế."

Giang Thứ rút tờ khăn giấy giúp cô lau miệng, dịu dàng nói: "Thích ăn thì về Ngự Kiền Loan với anh, về nhà rồi thì mỗi ngày đều ăn đúng giờ, muốn ăn cái gì thì nói má Từ nấu cái đó, được không?"

Lông mi Ôn Ngưng run run, nhìn chằm chằm bánh bao sáng lóng lánh trong tay, cắn xuống một cái, không biết nên trả lời anh như thế nào, cố ra vẻ như không nghe thấy, thế nhưng trái tim lại đập thình thịch.

Giang Thứ cũng không ép cô, để yên cho cô ăn cơm.

Sau khi hai người ăn xong, đồ ăn và canh thừa nằm lộn xộn trên bàn, Ôn Ngưng giơ tay dọn dẹp theo quán tính, lại bị Giang Thứ ngăn lại: "Anh không xuống bếp được nhưng vẫn có thể dọn dẹp."

Thật ra nếu là bình thường thì không tới phiên đại thiếu gia làm việc này, có lẽ đời này anh còn chưa từng thấy khăn lau bàn có mặt mũi như thế nào nhưng mà so với việc để Ôn Ngưng đụng chạm những thứ này, anh cảm thấy bản thân mình tự làm cũng không sao cả, anh bận bịu, cô lẳng lặng ngồi một bên nhìn, anh cảm thấy mình hạnh phúc muốn chết.

Ôn Ngưng rảnh rỗi, nhàm chán nên mở điện thoại ra xem, ngay lúc bấm vào Weibo đã lập tức bị hotsearch hấp dẫn. 

Nếu như cô không phải người trong cuộc, cô thật sự hoài nghi có phải tự cô dùng một số tiền lớn để bao trọn vị trí hotsearch Weibo quanh năm hay không.

Tiêu đề hotsearch đứng đầu là:

#Ôn Ngưng chính trực kiên trinh#

Ôn Ngưng:????

Lòng hiếu kỳ khiến cô bấm vào, cô xem hơn nữa ngày, sau khi ăn dưa rốt cục cũng có tóm tắt sơ, liên tưởng với hotsearch trước và sau, cô đã hiểu được ý của tiêu đề này.

Đêm qua, Giang Thứ không ngủ cả đêm, ngoại trừ giúp cô gái say rượu đắp chăn lại mỗi khi cô đá chăn ra thì anh còn phải giúp cô thanh minh trên Weibo suốt cả một đêm, làm tận chức trách của một trưởng fanclub.

Tối hôm qua, trước khi hai người ăn khuya, gameshow tình yêu đăng thông báo chính thức, lại thêm Ôn Ngưng tự nói Giang Thứ không tham gia, cô đùa rằng bản thân mình tham gia là vì không trả nổi tiền bồi thường hợp đồng, không ngờ lập tức bị một nhóm anti fan đẩy lên đầu ngọn gió.

Thời điểm ban đầu, có người cố ý dẫn đầu chỉ trích cô.

[Lần đầu tiên thấy người nổi tiếng nói ra mục đích kiếm tiền như vậy, ngay cả lừa gạt fan cũng không muốn lừa, fan của cô ta thật đáng thương.]

[Tôi nghĩ làm người nổi tiếng cũng không dễ gì nhưng cũng phải kiếm được nhiều tiền hơn người bình thường chứ? Tùy tiện diễn một bộ phim là đã kiếm được một số tiền mà người bình thường kiếm cả đời cũng không kiếm được, đâu cần thiết phải than khóc, kể lể đâu nhỉ?"]

[Không còn gì để nói, diễn vai thiếu nữ nghèo khổ gì chứ? Diễn từ lúc ra mắt đến bây giờ vẫn chưa đã nghiền à? Cầu xin cô đó, tháo vòng tay Cartier ra rồi hãy khóc lóc với chúng tôi, được không? Chúng tôi sợ chúng tôi không chịu nổi đả kích như vậy đâu.]

[Không nói tới tiền của cô kiếm, ngay cả anh Giang cũng vứt cái mạng nhỏ cho cô, hơn nữa, không phải lúc trước đã nói đưa gia sản cho cô rồi hả? Mẹ nó, cô đúng là ngược đời thật, cầm tiền trong tay rồi quay đầu giả nghèo, muốn thông đồng với người khác trong gameshow tình yêu à?? Bằng chứng cho thấy Giang tổng là người thành thật, người thảm nhất cũng là ngài ấy, vừa thua lỗ gia tài vừa mất vợ...]

[Có gì thì nói đó, tôi đã từng thấy cô ấy rồi, trong trận động đất lúc trước, có rất nhiều người nổi tiếng quyên góp, nhìn sơ qua đều một trăm vạn trở lên, bây giờ lưu lượng của cô ấy lớn như thế mà chỉ quyên có 60 vạn?? Lòng thương người của cô bị đóng băng rồi hả???]

[Gớm chết được, sau này Giang tổng bù thêm mấy ngàn vạn, không chừng do ngại cô ấy vứt thể diện của mình...]

Không ít nhóm fan chân chính không nhịn nổi nữa, cũng nhảy ra phản bác: [Gia cảnh Ngưng Ngưng nhà chúng ta vốn không khá giả, lại bị người thân ghê tởm hút không ít máu, cô ấy có tiền ít cũng là đều bình thường mà...]

[Đúng vậy đó, chỉ là lão fan tạt ngang qua, tôi đoán tôi cũng thuộc loại fan thời kỳ đầu, tôi nhớ lúc em Ngưng vừa mới có chút tên tuổi, lúc ấy cô còn tham gia cái gì thử thách vượt đường băng chỉ vì muốn thắng một cái tủ lạnh hay điều hòa gì gì đó, nghèo tới như vậy, mọi người buông tha cô ấy đi!]

Lời này còn chưa dứt, ngược lại một câu nói đã khơi dậy lòng nhiệt huyết của không ít anti fan thời kỳ đầu.

[Tôi nhớ rõ lúc cái video clip trước kia của cô ấy, là vì dùng phần thưởng đổi ít tiền mua quà sinh nhật cho bạn trai, hình như mua âu phục??? Mẹ nó, có phải tôi vừa phát hiện bí mật động trời gì không? Đã có bạn trai từ sớm mà còn quyến rũ Giang tổng? Giang tổng coi tiền như rác? Người ta giúp cô tới mức suýt không giữ được mạng, không ngờ cô lại là người một chân đạp hai thuyền...]

[Không đúng, chắc chắn tin đồn này là giả, nếu là thật, tôi sẽ là người nôn đầu tiên...]

[Thật đó, nhà em gái tôi là cửa hàng âu phục, lúc đó nghe nói Ôn Ngưng trả tiền mặt, còn đếm từng tờ từng tờ tiền lẻ, chính là bộ này, bộ âu phục này không rẻ, tôi đoán cô ấy đã dốc hết tiền tiết kiệm. Còn tưởng rằng đó là tình yêu đích thực, ai ngờ lúc vào làng giải trí thì đã thay đổi, ha ha ha ha ha] phía dưới còn kèm theo hình ảnh một bộ âu phục.

[Hay lắm bạn hiền, xuất bản sách đi, hướng dẫn quyến rũ kim chủ, tôi sẽ mua nó!]

Cũng trong đêm đó, Giang Thứ rảnh rỗi không có việc gì làm, nên vào xem ảnh của Ôn Ngưng như thường lệ, không ngờ lại thấy trận đại chiến này.

Anti fan nghi ngờ vô căn cứ và lời chửi rủa đã khiến lửa giận của anh bốc lên trong nháy mắt, cô gái do anh nâng niu trong lòng bàn tay, yêu còn không hết, làm sao có thể để người ngoài mắng như vậy.

Mắng anh thì được, mắng Ôn Ngưng, quả thực là đi tìm chết.

Đúng lúc ấy, Ôn Ngưng xoay người lại, nói mớ vài lời vô nghĩa, lại vô ý thức cọ cọ vào ngực anh, ôm chặt cánh tay của anh. Giang Thứ cảm thấy cả người mình mềm nhũn, bị cô ôm bất thình lình khiến lửa giận của anh giảm đi phân nửa.

Anh nhân dịp này, lén đặt lên môi cô một nụ hôn.

Tức giận qua rồi, anh cũng trở nên lý trí rất nhiều, sau đó anh dùng tài khoản mà rất nhiều người trên mạng đều biết đó là của tổng giám đốc tập đoàn, đích thân giúp Ôn Ngưng bác bỏ tin đồn.

@Giang Thứ: [Mỗi lần cô nhóc kia kiếm được tiền, chưa đầy ba phút thì đã quyên góp toàn bộ, lại còn không sợ mọi người chê cười, 60 vạn kia thật sự là tất cả tiền dành dụm của cô ấy, sau này tôi góp thêm mấy ngàn vạn là bởi vì tôi chọc cô ấy không vui nên muốn dỗ dành mà thôi. Cô ấy nói không muốn gì cả chỉ muốn quyên góp vào quỹ, Giang Thứ tôi cũng không phải là loại người gì tốt, đừng dát vàng lên mặt tôi, muốn khen thì khen cô ấy đó, tất cả đều do nhờ phúc của cô ấy.]

[Tôi thật sự đã cho toàn bộ tài sản nhưng khi yêu cầu cô ấy sử dụng thì cô ấy không muốn dùng.]

[À, nói thêm câu nữa, các vị có thể mắng tôi nhưng nếu mắng Ôn Ngưng thì nên tính xem mình có bao nhiêu vốn và có thể đi theo hầu tòa được bao lâu, cố vấn pháp luật giỏi nhất của Giang thị luôn chào đón các vị.]

Anh vừa nói mấy câu đó xong, không ít người qua đường và fan nhà khác đã bắt đầu hâm mộ và đồng tình với fan của Ôn Ngưng.

[Mẹ nó, bà đây hâm mộ muốn chết, mình thì vất vả kể ra vô số chuyện để vu khống, ai ngờ kim chủ nhà người ta đích thân ra mặt, chỉ muốn hỏi một câu, nhóm anti fan các người còn dám quậy à?]

[Ha ha ha ha ha ha, không dám quậy, không dám quậy, ngại mình có nhiều tiền quá à? Dám hầu tòa cùng Giang thị, tôi chưa từng nghe Giang thị đã thua kiện lần nào đâu...!]

[Hu Hu, Ngưng Ngưng của chúng tôi quá xinh đẹp cũng quá thảm thương, làm ơn đi, vào giới giải trí để kiếm tiền thì sao chứ? Những người nói không muốn kiếm tiền, không muốn sẽ nổi tiếng, đó không phải giả tạo à?]

[Đúng vậy, người nói tiền công đóng một tập phim đủ để tiêu xài cả đời, vậy cuộc sống họ thảm thương tới cỡ nào chứ, tiền lương một tập phim đóng vai nữ phụ số ba của Ngưng Ngưng đủ cho họ tiêu xài cả đời, hèn chi đi làm anh hùng bàn phím!!]

[Nhân đây muốn nói một chút, vòng tay Cartier của Ngưng Ngưng đang đeo là đồ nhãn hàng tài trợ cho người đại diện, đeo lên là vì quảng cáo mà thôi. Nhận tiền của người ta thì phải làm việc mới đúng, hơn nữa, bên cạnh có Giang tổng - người mà hở ra thì quăng cả mấy trăm vạn, ai mà để ý một cái vòng Cartier???]

[Lại khiến anti fan rơi lệ một lần nữa rồi, Giang tổng nhiều tiền như vậy, xin Ngưng Ngưng tiêu mà cô ấy không muốn tiêu kìa. Khóc một dòng sông, em đồng ý, chia cho em một chút đi!]

[Giọng điệu này của Giang tổng, sợ là phải cầu xin Ngưng Ngưng vô cùng vất vả rồi.]

Giang Thứ nhìn thấy bình luận này, thuận tay ấn like một cái, bày tỏ sự đồng ý.

[Ha ha ha, móa, Ngưng Ngưng nhà chính ta đúng là chính trực kiên trinh.]

**

Buổi tối, trước ngày gameshow yêu đương bắt đầu, bầu không khí không dễ gì dịu đi giữa hai người lại bắt đầu trở nên cứng ngắc.

Ôn Ngưng không hiểu vì sao mình sắp phải vào tổ tiết mục mà Giang Thứ vẫn còn thờ ơ như thế?

Chẳng lẽ anh thật sự có thể chấp nhận việc cô hợp tác cùng nam nghệ sĩ khác à?

Cô vốn cho rằng anh sẽ tham gia cùng với cô, càng về sau càng thấy anh lần lữa, dường như không có ý tham gia, hay là anh có ý nghĩ hơi cực đoan, dứt khoát không cho cô vào tổ?

Nhưng mãi cho tới lúc trời tối, Giang Thứ không hề đề cập đến việc này, mà cứ lượn qua lượn lại trước mặt cô như cũ.

Cô gái nhỏ ngồi trên ghế sofa, liên tục chuyển kênh, Giang Thứ thấy cảm xúc cô không đúng lắm, ngồi bên cạnh cô hỏi một câu: "Sao vậy bảo bối?"

Ôn Ngưng hừ một câu: "Đừng nói nữa, xem tivi đi."

Giang Thứ ngượng ngùng rời khỏi rồi đến phòng bếp lấy ly sữa cho cô, lại bị cô cố tình từ chối: "Không thích sữa nóng!"

"Sữa nóng ấm người, em mặc ít vậy, sẽ lạnh đó."

"Anh mặc kệ em đi..."

Anh cong môi một cái, ráng nín cười.

Sáng sớm hôm sau, Ôn Ngưng thay một bộ đồ đơn giản rồi đi ra cửa, đến khu vực gần tổ tiết mục, lập tức có camera man liên tục đi theo cô.

Tâm trạng của người bình luận quả thật y hệt như suy nghĩ của Ôn Ngưng: [Không phải đúng không? Sai rồi đúng không? Giang tổng thực sự sẽ không đến sao? Tôi vẫn luôn cho rằng Giang tổng là loại người cực kỳ bá đạo, ham muốn chiếm hữu vô cùng mạnh nha?]

Ôn Ngưng lướt nhìn bốn phía, vẻ mặt khó nén được mất mát, lại còn mang theo một chút uất ức.

Cảm xúc này vẫn đọng lại cho đến khi xe của tổ tiết mục đến.

Gameshow ghi hình một lần nữa, dù sao cũng thu hút nhiều người xem mới, tập đầu tiên, vài khách quý cùng nhau ngồi xe buýt du lịch đến trang viên nghỉ ngơi.

Bởi vì còn chưa sắp xếp người phối hợp xong cho nên sau khi mọi người lên xe, hoặc là ngồi một mình, hoặc là ngồi chung với người mình hơi quen biết.

Trong đó có một cậu thanh niên trẻ tuổi nhất, mới tốt nghiệp từ trường sân khấu, hai mươi hai tuổi, vừa ra mắt không lâu, không có tác phẩm gì, là người nhỏ nhất, cũng không quen biết ai nên dứt khoát ngồi ở ghế cuối cùng. 

Bởi vì trong lòng Ôn Ngưng nhớ tới Giang Thứ nên lúc chọn chỗ có hơi phân tâm, cô rũ mắt đi thẳng xuống ghế cuối xe, dưới sự kinh ngạc của cậu thanh niên kia và làn đạn, cô ngồi xuống chỗ bên cạnh cậu.

Cậu thanh niên kia vô cùng hốt hoảng, trên mạng từng nói rằng Ôn Ngưng dây dưa với Giang Thứ, cậu chỉ là một cậu nhóc không tên không tuổi, cậu không muốn vừa mới ra mắt đã tự tay hủy đi tương lai của mình giống như Tiêu Khuynh, cậu không đánh lại văn phòng pháp luật của Giang thị đâu nha...

Cậu thanh niên lạnh run, lúc còn đang cân nhắc làm sao để đổi vị trí thì bỗng nhiên trên đỉnh đầu xuất hiện một bóng đen.

Cậu ngẩng đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt u tối của Giang Thứ.

Làn đạn thét chói tai tới mức sắp điên rồi: [A a a a a!!! Giang tổng đến đây!!! Tôi đã nói mà!!! Đương nhiên Giang tổng không thể để Ngưng Ngưng hợp tác với người khác rồi!!!!]

Mà cậu thanh niên kia bị dọa suýt tè ra quần, cậu nuốt một ngụm nước bọt, chưa kịp phản ứng đã nghe Giang Thứ thản nhiên nói: "Phiền cậu đổi vị trí, tôi say xe nên thích hợp ngồi ghế sau hơn."

Làn đạn cười muốn chết: [Phụt, lần đầu tiên nghe nói say xe mà ngồi ghế cuối.]

[Giang tổng! Ai mà không biết một chút tâm tư dưới đáy lòng của ngài chứ, đều như người trong nhà rồi! Muốn ngồi cùng Ngưng Ngưng thì cứ nói thẳng.]

Cậu thanh niên hoảng sợ mà rời khỏi vị trí đó, mãi cho tới khi Giang Thứ ngồi bên cạnh Ôn Ngưng, cô gái nhỏ ngửi được mùi hương quen thuộc, mới kịp phản ứng, anh thật sự đến đây.

Cô quay đầu nhìn anh một cái, giật mình: "Sao anh lại tới đây? Lại còn, còn mặc quần áo này tới..."

Làn đạn nhanh chóng ngửi được mùi nguy hiểm: [Quần áo này bị làm sao vậy?]

[Trời đất thánh thần ơi!!! Là bộ âu phục kia!!! Chính là bộ ngày đó đó, bộ âu phục Ngưng Ngưng mua cho bạn trai chính là bộ này!!!]

[Trời mẹ??? Cho nên chuyện bắt cá hai tay là lời đồn thổi??? Từ đầu tới cuối, bạn trai người ta vốn là Giang tổng thôi? Trước khi vào giới đã là bạn trai rồi!!!]

[Tôi muốn khóc quá! Giang tổng dốc sức tháo nón xanh trên đầu mình xuống! Ha ha ha ha]

Không ít người xem nhìn chằm chằm màn hình, không nhịn được mà tắt chức năng bình luận trực tiếp, chỉ thấy Giang Thứ ném cho Ôn Ngưng một tờ giấy A4 gập lại.

Ôn Ngưng ngẩn người: "Cái gì vậy?"

Giang Thứ trịnh trọng nói: "Bản kiểm điểm, mở ra xem đi."

Tim Ôn Ngưng đập thình thịch, mới vừa mở ra đã thấy phía trên giấy viết ba chữ "Bản kiểm điểm" to đùng.

Cứ như Giang Thứ sợ fan không nhìn thấy vậy, anh cất giọng nói trầm thấp lên và bắt đầu đọc: "Anh tự kiểm điểm, một, lúc bảo bối xem tivi, anh không nên nói nhảm. Hai, bảo bối không thích uống sữa nóng, anh không nên hâm nóng. Ba, bảo bối thích ăn mặc thoáng mát một chút, dưới tình huống không nhiều người lắm thì không nên ngăn cản. Bốn, bảo bối muốn tham gia gameshow, đương nhiên anh phải đi theo vô điều kiện."

Ôn Ngưng: "..."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi