MỘ THIẾU TRĂM TỶ CUỒNG THÊ

Edit: Small

Ngay từ ánh mắt đầu tiên, Tinh Thần đã cảm thấy nữ sinh này trông rất quen, rốt cuộc đã từng gặp ở nơi nào, trong chốc lát cô nghĩ không ra.

Mà cách cô trang điểm trông giống như Dark Barbie nổi tiếng trên mạng, nhưng so với Dark Barbie thì cô càng thêm đẹp đẽ xinh đẹp hơn một ít.

Ban ngày ban mặt trang điểm như vậy trong trường, thật ra càng trông có vẻ khác thường.

Cô đi vào ngồi lên chiếc bàn đầu tiên, rồi nhìn mọi người: "Lần đầu tôi nhìn thấy lấy tiền đập người lại đập ngược trở lại, hình dung như thế nào nhỉ, cưỡng ~ ép không thành ngược lại bị ẩu... Ha ha, thật thú vị!"

Lâm Giai Vi nói: "Cậu im miệng!"

Cô gái nhỏ xinh đẹp quơ quơ chân dài, nhìn về phía Tinh Thần: "Tống Tinh Thần, trong bình chọn hoa khôi cậu sẽ thắng, mình coi trọng cậu nha."


Tinh Thần: "Mượn lời tốt của cậu!"

Lâm Giai Vi thối mặt quét mặt trừng mấy người phía sau cô ta một cái, xoay người đi ra ngoài, đi vừa nhanh vừa vội, không còn nhã nhặn lịch sự hòa nhã của lúc trước.

Mấy chó săn đằng sau chạy nhanh theo.

Trong phòng học chỉ còn lại Tinh Thần và nữ sinh kia, Tinh Thần nhìn kỹ cô, hỏi: "Cậu tên là gì, ở lớp nào vậy? Trước đó mình gặp qua cậu chưa."

Cô lẩm bẩm: "Kỳ lại, luôn cảm thấy như là đã gặp cậu ấy ở chỗ nào đó."

Cô gái nhỏ xinh đẹp nhảy xuống bàn, đi đến trước mặt cô, vươn bàn tay sơn móng đen đỏ: "Chào cậu, mình tên Lục An Ninh!"

Tinh Thần vươn tay bắt tay lại với cô, nghe được ba chữ Lục An Ninh...

Con ngươi Tinh Thần đột nhiên mở to nhìn cô.

Cô ấy!

Lục An Ninh, em gái Lục An Hinh...... em gái ruột!

Tại sao cô ấy lại ở chỗ này, đúng rồi cô ấy cùng tuổi với cô, hẳn là đang học năm nhất, cho nên cũng thi vào Đế Đại?


Lục An Ninh tìm chỗ trong phòng học, tìm được chỗ ngồi cùng bàn với Tinh Thần.

"Tống Tinh Thần, chỗ này có người ngồi không."

Tống Tinh Thần và Âu Dương Phúc Thụy cũng không ngồi cùng bàn, bên cạnh đều không có chỗ, hàng cuối cùng cũng chỉ có hai người bọn họ.

"Mình ngồi chỗ này có được không?"

Không chờ Tinh Thần đồng ý, cô đã ngồi xuống chỗ bên cạnh Tinh Thần.

Tống Tinh Thần đi qua, hỏi: "Cậu là khoa vật lý?"

"Đúng vậy, mình ở lớp 805 khoa vật lý. Lúc khai giảng bị đổ bệnh, không thể tới báo danh, hôm nay đã làm xong thủ tục, buổi chiều chính thức đi học. Tống Tinh Thần, rất vui vì có thể trở thành bạn ngồi cùng bàn của cậu."

Cô nhìn trên bàn Tinh Thần, là những cuốn sách về nguồn năng lượng sạch cô đang nghiên cứu được bày gọn gàng ngăn nắp, giao diện laptop chưa đóng cũng là năng lượng sạch, tất cả đều là tiếng Anh.


"Cậu gần đây đang nghiên cứu năng lượng sạch à, thật là lợi hại. Thật muốn giúp cậu, nhưng năng lực chuyên ngành của mình không quá rành, không hiểu về nguồn năng lượng sạch. Nhưng thật ra... nếu cậu muốn chọn hoa khôi, có lẽ mình có thể giúp cậu."

Cô ấy nói giúp cô, quả thật là có năng lực này.

Dựa theo hướng phát triển của kiếp trước, cô ấy hẳn sẽ học khóa chương trình học về phương diện máy tính, làm sao lại sang khoa vật lý.

Cô ấy là em gái Lục An Hinh, nhưng chị em hai người cũng không giống nhau. Cả nhà chỉ cưng chiều Lục An Hinh, còn với cô ấy thì không, giống như cô trong Tống gia ở thành phố S vậy.

Đời trước, lần đầu Tinh Thần gặp được cô là trong một đêm mưa to, cô sốt cao, ngã xuống ven đường.

Tinh Thần đúng lúc lái xe đi qua, thấy hơi thở cô thoi thóp, nên nâng cô ấy dậy đưa đến bệnh viện, ở bệnh viện trông cô một đêm.
Hai ngày sau cô ấy tỉnh lại, khi tỉnh lại cảm xúc cũng không ổn định, tựa như đã gặp phải đả kích nào đó sụp đổ hoàn toàn.

Tinh Thần hỏi cô, cô ấy cũng không nói, chỉ vẫn luôn rơi nước mắt. Tinh Thần thấy cô ấy đáng thương, lúc trước cô ở tổ trạch Tống gia quỳ cả đêm, té xỉu ven đường nhưng không một ai đưa cô đến bệnh viện, nên cảm thấy các cô là đồng mệnh tương liên.

Bỏ vài ngàn tệ ở bên cạnh cô, để lại số điện thoại rồi rời đi.

Sau đó, lại nghe thấy tin tức của cô, là tin tức câu lạc bộ đêm Hoàng Đình trên TV.

Cô tự sát, là tự ~ thiêu chết, lúc ấy trong TV có người hình như nhận ra cô, tên là Lục An Ninh, con gái hai của Lục gia ở Đế Đô.

Là một thiên kim hào môn.

Báo chí đưa tin cô tự ~ thiêu, bởi vì cô là nữ hacker cực kỳ hiếm hoi trong nước.
Kỹ thuật hack của cô rất mạnh, so với Tiểu Đào còn lợi hại hơn.

Lúc ấy Tinh Thần rất buồn bực, cô ấy mạnh mẽ như vậy, vì sao còn muốn tự ~ thiêu. Sau đó, lại từ miệng một người khách biết được, cô không phải là tự sát, mà là bị Lục gia thiêu chết, mục đích là vì tiêu hủy chứng cớ.

Lục gia nhất định đang che giấu bí mật nào đó, bằng không sẽ không vì cô mà tiêu hủy chứng cớ. Lấy kỹ thuật hack của cô, lúc ấy đã có chút danh tiếng trong nước, loại cách làm này là bí quá hoá liều.

"Tống Tinh Thần, cậu không nói lời nào chính là ngầm chấp nhận nha."

Tinh Thần ngồi xuống, nhìn lông mi dài của cô, con ngươi đen nhánh: "Cậu vì sao giúp tôi?"

Cô ấy quay đầu, trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, khi cô cười lên rất xinh đẹp, giá trị nhan sắc cũng không thấp hơn Lục An Hinh.
"Bởi vì, mình thích cậu nha."

Tinh Thần ngoài cười nhưng trong không cười, từ chối thẳng thừng: "Tôi không làm cái đó!"

"Yên tâm, mình không có hứng thú với cậu, nhưng chuyện hoa khôi cứ giao cho mình. Mình rất rảnh, muốn tìm chút chuyện làm."

"Lục An Hinh là chị cậu, cậu giúp tôi, chị cậu sẽ không tức giận à?"

Cô ấy đột nhiên quay đầu, lạnh nhạt cười, thấp giọng nói với cô: "Mình muốn chị ta nổi giận nên mới giúp cậu mà, hơn nữa trong ba người được đề cử, cậu là người có tư cách nhất. Đem các cô ta so với cậu, quá thiệt thòi cậu rồi."

Tay nghề tâng bốc này của cô, làm Tinh Thần rất hưởng thụ.

"Cậu thật lòng?"

Lục An Ninh đưa tay ra, Tinh Thần vỗ tay cô một cái.

"Đập tay xong chúng ta chính là đồng bạn hợp tác, nhớ kỹ, cậu đừng bán đứng mình nha, nếu không mình sẽ đem bí mật của cậu lôi ra toàn bộ, phát tán ra ngoài."
Nói xong, cô còn nháy mắt.

Rất đáng yêu!

Nhưng lời cô nói, làm Tinh Thần nghe mà sởn tóc gáy.

'Mình sẽ đem bí mật của cậu lôi ra toàn bộ~'

Bí mật của cô... Lục An Ninh biết bí mật của cô là gì?

Bí mật lớn nhất của cô là trùng sinh, nghe thì khó có thể tưởng tượng, nên không ai sẽ biết cô là người trùng sinh.

Thấy sắc mặt Tinh Thần vẫn nghiêm túc như cũ, cô cười nói: "Được rồi, mình dọa cậu thôi, mình là hacker hạng nhất, trong máy tính cậu có bí mật gì, tài khoản, thẻ ngân hàng...... chỉ cần mình muốn biết, đều có thể tra được. Mình còn biết Tinh Thần Đầu Tư là dưới tên cậu, cậu rất lợi hại, là sinh viên năm nhất nhưng trên tay đã cầm tài sản hơn chục tỷ."

Cô chuyển chủ đề, hỏi: "Nếu mình không có tiền thì đi tìm cậu mượn, cậu có thể hay cho mình mượn hay không?"
Tinh Thần gật đầu, "Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là cậu vẫn sống."

"Nhất định sẽ sống." Nói xong, vươn tay với Tinh Thần: "Mình không có tiền ăn cơm."

Tinh Thần nhìn tay cô ấy, thật đúng là... da mặt đủ dày, mới vừa nói xong đã vay tiền.

Nhưng Tinh Thần cũng không mang tiền mặt, đứng lên nói: "Buổi trưa tôi mời cậu ăn cơm, dùng thẻ cơm, cùng đi nhà ăn đi."

Cô ấy đứng lên: "Được!"

Tiếng người ồn ã trong nhà ăn, có một cô gái khác loài tiến vào như này, làm mọi người đều dừng dùng cơm, nhìn về phía các cô.

Tinh Thần tốt xấu gì cũng là một trong những người được bình chọn làm hoa khôi, mà còn chưa có sự chú ý mạnh như vậy.

"Cậu đúng hẳn là nên đi tham gia bình chọn hoa khôi, nhìn xem, rất nhiều anh đẹp trai nhìn cậu."

"Bọn họ là nhìn cậu từ chỗ nào tìm tới được một người ngoài hành tinh như vậy, tưởng tượng trong lòng giống như nhìn con khỉ trong vườn bách thú."
Tinh Thần bị cô chọc cười: "Cậu còn rất biết tự hiểu lấy bản thân!"

Nhiều người nhìn như vậy, lại không có chỗ trống, đi đâu mà ăn đây!

Vừa lúc Âu Dương Phúc Thụy gọi điện đến: "Tinh Thần, mình bao một phòng riêng trên lầu, cùng lên ăn đi."

Tinh Thần dẫn cô lên lầu tìm được phòng riêng Âu Dương Phúc Thụy bao, gõ cửa đi vào liền phát hiện trong phòng đã có người.

Một nam một nữ, còn là 'người quen'!

Đúng là hoa khôi được chọn lần này, là một người khác được đề cử - Lục An Hinh, cùng với bạn trai cô ta - Vu Lâm.

----------

Yayyyyy, t đã dề ùi đây :>>>>>

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi