NAM CHÍNH ANH BẮT NHẦM NGƯỜI RỒI

Tang Nhược lì trong khách sạn nghỉ ngơi nửa ngày. Buổi tối, ba người kia quay về, họ miêu tả cảnh đẹp cho cô một cách rất sinh động.

Cô thèm thuồng cực kỳ nên buổi tối nhất quyết không cho Tần Tranh tới gần cô, cảnh giác nhìn anh: “Ngày mai em muốn đi chơi.”

Thật ra trong lòng anh cũng có ý đồ, nhưng thấy cô mê chơi, anh đành ngậm ngùi.

Hai người đang giằng co thì đột nhiên ngoài cửa vang lên tiếng sột soạt, sau đó là tiếng bấm chuông cửa.

Tần Tranh bước ra mở cửa, nhìn quanh, không thấy gì cả.

Tang Nhược ở phía sau cũng ló đầu ra, thấy dưới đất có một tấm thẻ, cô lập tức nhặt nó lên.

“Cho bạn một đêm thoải mái ấm áp… Ngực khủng, mông bự cái gì cũng có…” Cô đọc những chữ viết trên tấm thẻ.

Tần Tranh đoạt lấy từ tay cô, bất đắc dĩ nói: “Em đừng đọc nữa.”

Cô nhìn thoáng qua người phụ nữ trần truồng trên tấm thẻ, còn chưa đã ghiền, cô lập tức nhón chân muốn đòi lại: “Đưa cho em.”

Anh đóng cửa lại, sau đó bế cô gái nhỏ trở lại giường, nghiêm mặt ra lệnh cho cô: “Ngủ đi.”

Vừa rồi Tang Nhược đề phòng anh, muốn nghỉ ngơi trọn vẹn một đêm để mai chơi thật thoải mái, nhưng lúc này cô chỉ muốn giật lấy tấm thẻ chưa từng thấy bao giờ: “Em muốn xem cơ.”



Âm cuối của cô cao lên, có ý nũng nịu.

Tim Tần Tranh nhũn ra, bất cẩn để cô giật được.

Tang Nhược một tay cản anh, một tay lật nhìn với vẻ hiếu kỳ.

Anh hơi khó chịu: “Em xem xong chưa?”

Cô trả lại tấm thẻ cho anh, chỉ vào “bào ngư sốt gà” và hỏi: “Đây là gì thế ạ?”

Cô không hiểu tại sao dòng chữ này lại được in đậm trên cơ thể người phụ nữ, mặt sau còn có con số 1000 nữa.

Tần Tranh giật giật khóe miệng, giải thích cho cô: “Chính là dùng côn thịt làm tiểu huyệt, 1000/lần.”

Cô hiểu ra, nói thầm: “Bào ngư sốt gà…”

Ngoài ra còn có “Gà chảy nước miếng”, “Chim gà”, giá cả thấp hơn mà bạo hơn. Tang Nhược suy luận là khẩu giao và thủ dâm.

Tần Tranh xé tấm thẻ vứt vào thùng rác.

Quay đầu liền thấy vẻ mặt trầm tư của cô, anh hỏi: “Lại sao em?”



Cô trả lời: “Em chưa từng được ăn bào ngư sốt gà.”

Vẻ mặt Tang Nhược quá nghiêm túc, như thể cô đang giải thích một vấn đề rất nhỏ nhặt.

Bụng dưới của người đàn ông như bị thiêu đốt, anh lập tức đè cô xuống giường, bình tĩnh nhìn cô: “Vậy anh mời em ăn, em có muốn ăn không?”

Cô nháy mắt, không sợ chút nào: “Dùng côn thịt làm tiểu huyệt của em á?”

Khi những lời tục tĩu như vậy thốt ra từ miệng cô, Tần Tranh chỉ cảm thấy não như bị điện giật. Anh đè cô xuống và hôn cô.

Anh thở hổn hển: “Anh không nhịn được nữa.”

Tang Nhược “A” một tiếng, bị anh cởi hết không còn mảnh vải che thân: “Anh muốn đút vào, có được không, bé ngoan?”

Đôi mắt anh đỏ ngầu, côn thịt áp vào bụng cô, giống như một thanh gươm sắc bén đang kề cổ, đe dọa cô.

Cô không nói một lời, anh tiếp tục cầu xin: “Cho anh đút vào, nhé? Chỉ một lần thôi.”

Tuy cô gái nhỏ không nói lời đồng ý, nhưng cũng không đẩy anh ra.

Tần Tranh nhanh chóng chạy ra phòng khách lấy hộp bao cao su, lại đè lên người cô, vừa đeo cho “người anh em”, vừa an ủi cô: “Bé ngoan, chỉ một lần thôi, đừng sợ.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi