NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tiểu Hoa không dám nói rằng nó không phát hiện ra, sợ ký chủ sẽ khinh bỉ nói nó vô dụng. Liền hỏi tiếp

"Vậy tại sao ký chủ lại biết Kiêu Lôi là em trai của chị?"

"Ta không biết, chỉ cảm thấy ta với hắn giống như có chút liên quan."

Ngày ấy cô nằm mơ. Mơ thấy một tiểu đậu đinh thấp hơn cô một cái đầu, luôn đi sau lưng cô, hai mắt đỏ hoe, vừa khóc vừa nói muốn được cô ôm.

Nhưng cả người hắn đều là điện, chạm một chút liền bị giật. Sau đó, tiểu đậu đinh liền đứng lì một chỗ thật lâu mà uỷ khuất. Lẩm bẩm

"Tỷ tỷ thật hư."

Bản thân hắn có điện, còn trách cô không ôm hắn.

Cô cùng Kiêu Lôi đến từ một thế giới. Hắn so với cô chỉ nhỏ hơn một tuổi.

Vì sao cô lại cảm thấy hắn là em trai của mình??

Vì... mỗi lần cô nói câu "tôi là chị của cậu" với hắn. Dù hắn không phục đi chẳng nữa cũng sẽ nuốt xuống. Hơn nữa, hắn vô cùng cam chịu chuyện này.

Quân Vực sẽ không vô duyên vô cớ nói rằng tên thật của Kiêu Lôi là Tô Kiêu Lôi. Hắn còn ước gì tất cả lực chú ý của cô đều tập trung ở trêи người hắn.

Đối với chuyện của người khác, hắn hiếm khi đề cập tới. Trừ khi, chuyện này có liên quan tới cô.

Tô Kiêu Lôi, Tô Yên. So với cô nhỏ hơn một tuổi, cùng đến từ một thế giới. Ngoại trừ hắn là em trai của cô, thì không còn cách giải thích nào khác nữa.

Đi một lúc, đến một nơi an tĩnh vắng người. Tô Yên quay đầu lại nhìn Tô Kiêu Lôi.

Nửa ngày sau, mới nói

"Có mấy vấn đề muốn hỏi cậu."

Tô Kiêu Lôi không nói gì, cứng đờ đứng ở chỗ đó.

Hắn không thể nghĩ tới lại có một ngày, kẻ mà từ trước tới nay hắn luôn khinh thường chướng mắt lại giúp hắn.

Tô Yên thấy hắn im lặng, chứng tỏ là chấp nhận.

"Chúng ta là ruột thịt sao? Cùng cha cùng mẹ?"

Tô Kiêu Lôi vừa nghe thấy vấn đề này liền ngẩng đầu lên hỏi lại

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

"Chị không nhớ được gì sao?"

Tô Yên nói trắng ra

"Tôi không quen biết cậu."

Tô Kiêu Lôi nghe xong, mặt lập tức đỏ bừng.

Không phải hắn thẹn thùng, là cảm thấy có chút thấy xấu hổ. Hắn cảm thấy những ý nghĩ của mình mấy vạn năm qua, giống như trò cười.

Nhưng Tô Yên giống như không phát hiện được điều gì

"Là ruột thịt sao?"

Tô Kiêu Lôi trầm mặc thật lâu, thật lâu sau mới phun ra được một chữ

"Đúng"

Tô Yên gật gật đầu, lại hỏi

"Cậu đã biết sự tồn tại của tôi ngay từ đầu?"

"Đúng"

Hắn đương nhiên biết mình có một người chị gái, chỉ có điều người chị này lạnh nhạt vô tình, đã quên mất hắn từ lâu.

Trong lòng Tô Kiêu Lôi vô cùng oán giận. Sự oán giận này đã tích góp qua mấy vạn năm nay. Mặc kệ hắn ở trước mặt cô làm gì, cô cũng đều không nhớ được, chính là không có một chút ký ức gì.

Dựa vào cái gì hắn thương nhớ cô như vậy mà cô lại quên bẵng hắn????

Tô Yên nhìn biểu tình của hắn

"Cậu biết tôi là chị gái cậu từ khi nào? Là trước hay sau khi tôi trở thành Chủ thần?"

"Sau đó."

Lúc ấy, tất cả mọi người khác trong mắt hắn đều là địch nhân. Ai rảnh mà quan tâm ai với ai? Hắn chính là muốn ngồi lên vị trí Chủ thần đứng đầu. Như vậy mới có thể dễ dàng đi tìm chị gái mình.

Cho đến khi kế hoạch đã chuẩn bị ổn thỏa, hắn mới phát hiện ra, người mà hắn hợp tác với Giffy cùng nhau xử lý lại chính là chị gái ruột của hắn.

Tìm được người, đương nhiên rất vui vẻ. Nhưng nếu lúc ấy hắn nói với cô hắn là em trai ruột của cô. Chỉ cần nghĩ thôi đã cảm thấy buồn cười rồi. Vậy nên hắn vẫn luôn dấu diếm việc này.

Chín vị Chủ Thần, chỉ có Diệp Thiên Linh nhìn ra thái độ của hắn với Tô Yên không bình thường. Nhưng có vẻ cô ta hiểu lầm rằng hắn thích Tô Yên.

Hắn cũng không thèm để ý, vẫn tiếp tục cố gắng gây chú ý với cô. Kết quả, phát hiện ra toàn bộ lực chú ý của chị gái hắn đều đặt trêи người Quân Vực của Thâm Uyên Ma Vực kia.

Thủ đoạn của Quân Vực thật là nham hiểm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi