NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Tinh Niệm

Lời hắn nói chẳng những không trấn an được quần chúng, ngược lại làm đám người càng thêm xao động.

Bởi vì mọi người căn bản đều không tin.

Còn có tang thi trà trộn vào đám người?

Cho rằng bọn họ nhiều người như vậy đều bị mù sao??

Trên người tang thi phát ra tanh tưởi, mắt đỏ, làn da thối rữa, hành động chậm chạp.

Kia cmn có thể giống người sao??

Sau đó trong đám người lại bắt đầu xao động

"Để chúng tôi đi vào! Khốn kiếp!!"

"Đúng vậy! Chúng tôi thật vất vả tìm đường sống trong chỗ chết đi vào nơi này, anh chỉ nói cho chúng tôi biết một cái lý do vớ vẩn như vậy??"

"Để chúng tôi đi vào!! Tôi nói cho anh biết, đừng có cho mặt mũi lại không cần, chúng ta cùng xông vào!!"

Giọng nói vừa dứt, chỉ nghe, phanh phanh phanh ba phát súng vang lên.

Viên đạn chuẩn xác xuyên thấu đầu ba người.

Ầm ầm ngã xuống đất.

Nhìn kỹ ba người này, chính là những người vừa mới la hét ầm ĩ hung hăng nhất.

Mà qua video, biểu hiện Tần Dương thực bình tĩnh, tháo xuống mắt kính, xoa xoa mặt kính không dính tí bụi bẩn nào.

Sau đó một lần nữa đeo lên, hắn cười nhạt

"Thực xin lỗi, các vị, đi tới địa bàn của ta, thì phải nghe ta, bằng không.... kết cục sẽ giống ba người kia."

Giọng nói vừa dứt, toàn trường yên tĩnh.

Có người sắc mặt lộ vẻ giận dữ, lại không dám mở miệng nói gì.

Chỉ có thể nhìn súng ống chung quanh.

Sau đó, Tần Dương lại lần nữa ra tiếng

"A, đúng rồi, cho mọi người xem một thứ, cũng là chuyên môn chế tác vì con tang thi cao cấp kia."

Hắn lộ ra nụ cười tiêu chuẩn, tiếp đó, màn sân khấu có một nửa biến đen.

Giây lát sau liền lộ ra đám người Tô Yên bị nhốt ở trong hoàn cảnh bị bịt kín kia, bốn phía máy móc cùng với họng súng rộ ra.

Túc Thiên nhìn nước chảy xuôi phía dưới kia, nhíu mày một cái.

Ánh mắt hắn nhìn về phía Tô Đường.

Đối với một ít công nghệ cao, Tô Đường tựa hồ không hiểu lắm, thế cho nên khi nhìn đến trong màn hình chợt lướt qua Tô Yên, trên mặt vẫn luôn không có biểu tình, chỉ có một tia vui sướng.

Chỉ là....

Lúc này, nghe được thanh âm Tần Dương

"Tôi đếm tới ba, hy vọng con tang thi kia tự mình thừa nhận đứng ra, bằng không, các cô ta sẽ phải đã chịu một ít trừng phạt nhỏ."

Nói xong, Tần Dương như là nhớ ra cái gì, bổ sung một câu

"Đã quên nói cho các người, nơi đó là căn phòng được trang bị kỹ thuật tiên tiến nhất, dị năng giả ở bên trong không có cách nào phóng xuất ra dị năng."

Đây là nghiên cứu mới nhất được phát minh, không biết chết mất bao nhiêu dị năng giả mới nghiên cứu chế tạo ra.

Vừa lúc nhân có chuyện này, tới kiểm tra một chút.

"Một"

"Hai"

"Ba"

Thanh âm rơi xuống, liền nhìn trên màn hình kia đột nhiên vang lên tiếng súng.

Hai hàng súng ống rậm rạp hướng tới đám người kia xạ kích mà đi.

Sau đó, có sương khói mờ mịt được xả ra.

Tràn ngập toàn bộ màn hình.

Bên trong truyền đến tiếng kêu thảm thiết.

Thực mau liền có vài người ngã xuống trên mặt đất.

Màn ảnh chợt lóe hình ảnh sườn mặt Tô Yên bị viên đạn xẹt qua, máu tươi lưu lại.

Thực mau lại bị sương khói che đậy, màn hình toàn một màu trắng xóa.

Nguyên bản, Tô Đường không có phản ứng gì phập phồng.

Nhưng khi nhìn đến một màn Tô Yên bị viên đạn bắn qua, hai mắt hắn trong nháy mắt liền đỏ bừng.

Hắn huyên thuyên trong miệng không biết đang nói cái gì, rất nhanh, không biết từ chỗ nào, tang thi cấp hai cấp ba nhanh chóng vọt tới.

Bọn chúng xuất hiện quá nhanh, số lượng đông đảo.

Trực tiếp cùng trên người thành lâu đấu võ, đánh tập kích không kịp phòng ngừa.

Thế cho nên rất nhanh có người từ trên thành lâu ngã xuống dưới.

Túc Thiên mày nhíu thật chặt, hắn nhìn màn hình, sương mù bốc lên.

Không biết tình huống bên trong, cũng không biết Diệp Lương như thế nào.

Lại trái ở bên ngoài, một cỗ hương vị kỳ quái bay lại đây.

Hương vị gì??

Giống như là đồ vật hư thối.

Là tang thi!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi