NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Editor: Tịnh Uyển

Beta: Tinh Niệm

Túc Thiên nhìn xuống mặt đất đang chấn động, nhắm mắt lại.

Hắn là dị năng hệ thổ, hiện tại hắn có thể cảm nhận được dị động trong vòng vài trăm thước.

Một đám đồ vật, tụ tập tới gần, hành động chậm chạp.

Có thể xuất hiện với quy mô lớn như vậy.

Trừ bỏ tang thi, cũng không tìm được ra thứ gì khác.

Lúc này, đột nhiên nghe được âm thanh của Tần Dương

"Tôi khuyên con tang thi kia tốt nhất không cần hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì mỗi một hành động của ngươi, đều sẽ trả thù lên người mà ngươi thích."

Nói đến đây, hắn ta nhịn không được, cười lên.

Một con tang thi lại thích con người.

Đây thật đúng là khiến người chê cười mà.

Tiếp theo, hắn ta ấn một cái nút bên người mình.

Trong màn hình, liền truyền đến tiếng quát tháo sắc nhọn của cô gái.

Hắn ta hào hoa phong nhã không nhanh không chậm giải thích.

"Nhìn thấy nước trên mặt đất không? Chỉ cần thông với dòng điện, các cô ta trải qua thời gian không được tốt cho lắm đâu. Nếu là chết vì điện giật, cũng chỉ có thể trách ngươi không nghe lời."

Giọng nói vừa dứt, trên màn hình tiếng thét chói tai thống khổ của con gái càng lớn hơn.

Nhìn xuống dưới mặt đất, nước đã không còn trong nữa, mà là một mảnh máu loãng.

Lúc nãy, một loạt tiếng súng bắn phá, đã chết mất rất nhiều người.

Nơi đó sương khói càng đậm.

Cùng với tiếng kêu thảm thiết, ngẫu nhiên có một người ngã trên mặt đất bị điện giật, thân thể run rẩy.

Nhìn qua như là một bãi thịt vậy.

Tần Dương nhìn máy theo dõi, nhanh chóng nhìn thấy trong đám người, Tô Đường hai mắt đỏ bừng đứng đó.

Hắn ta nghe tin tức từ Tần Cầm, biết được Tô Đường chính là tang thi.

Chỉ là đối với tin tức này, hắn ta chỉ bán tin bán nghi.

Cũng sợ Tần Cầm cố ý bịa ra.

Bởi vì Tần Cầm cũng là thuộc hạ của Diệp Lương.

Từ khi mạt thế đến cô ta cũng chưa từng đi tìm hắn.

Nhưng trước khi đi vào căn cứ Văn Minh lại gọi điện thoại nói với hắn ta chuyện không thể tin được như thế.

Tự nhiên, hắn vẫn phải cảnh giác.

Đương nhiên, ngoại trừ con tang thi này, hắn thiết kế một cái bẫy, còn bởi vì một nhân tố quan trọng.

Chính là muốn Diệp Lương chết.

Nếu Diệp Lương đã bị đưa vào viện nghiên cứu.

Vậy tuyệt đối không có khả năng để cô ta ra ngoài.

Cho nên, những người đi theo Diệp Lương tiến vào, cũng phải chôn cùng cô ta.

Nghĩ đến đây, trong mắt hắn hiện lên một tia tiếc hận.

Bất quá thật nhanh đã bị Tô Đường trên màn hình hấp dẫn.

Tô Đường hai mắt đỏ sậm, sắc mặt hung ác, nhưng lại đang mặc quần áo sạch sẽ, không khác người thường chút nào.

Đây thế nhưng là một con tang thi, thật sự là làm người không tưởng tượng được.

Nhìn Tô Đường triệu hoán tang thi càng ngày càng nhiều, phía mình tổn thất càng ngày càng nghiêm trọng.

Tần Dương lên tiếng

"Nếu con tang thi này không dừng lại công kích, thì tất cả mọi người trên màn hình đều sẽ chết. "

Giọng nói vừa dứt, rõ ràng có thể nhìn thấy thân thể Tô Đường cứng đờ.

Đôi mắt Tô Đường bắt đầu đỏ lên, những người xung quanh bỗng nhận ra hắn không thích hợp, liền bắt đầu cách xa hắn.

Xung quanh Tô Đường xuất hiện mảnh đất trống không.

Trên mặt mọi người xuất hiện một biểu tình, chính là khiếp sợ.

Cái người theo chân bọn họ, sớm chiều ở chung, thế nhưng là một con tang thi.

Tần Dương thấy từ lúc hắn ta vừa nói xong câu kia.

Những con tang thi bên ngoài thật sự không hề công kích.

Tần Dương kinh ngạc, ánh mắt nhìn về Tô Đường mang theo cảm thán cùng nóng rực.

Một con tang thi có thể ra lệnh cho đàn tang thi, vua tang thi??

Hắn thế nhưng bắt được vua tang thi.

Tần Dương cười haha lên.

Hình tượng giỏi giang khôn khéo từ trước đến nay vì sung sướng quá mà trở nên có chút điên cuồng.

"Ha ha ha ha ha ha ha ha"

Hắn ngửa đầu cười to.

Mà lúc này, bỗng nhiên, trên màn hình truyền đến thanh âm của con rắn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi