NẾU KHÔNG LÀ ANH

Ba năm xa cách,một tháng nay sợ chạm đến vết thương của cô Mạc Y Phàm luôn nhẫn nhịn..Xa cách rồi quay trở về bên nhau..Anh mới biết mình yêu Nhược Hy nhiều bao nhiêu, nợ cô quá nhiều thứ..

Như thế nào anh chỉ muồn từng giây,từng phút được bù đắp nâng niu cô trong lòng bàn tay..

Nhược Hy đỏ mặt liền hiểu ý anh muốn gì..

Từ khi hai người quay về Mạc Y Phàm vẫn nồng nhiệt như năm đó, còn mãnh liệt hơn rất nhiều..Anh thường trút vào những nụ hôn..Anh rất thích ôm cô, hôn cô như thể thế nào cũng không đủ..

Nhược Hy đỏ mặt, đôi mắt to tròn nhìn anh như đấu tranh pha lẫn ngại ngùng..

- " Y Phàm em sinh con,cơ thể không còn đẹp nữa..em..ừm.."

Mạc Y Phàm cúi đầu mút mạnh môi cô rồi thả ra,ngón trỏ vờn lấy đôi môi vừa bị hôn đến bóng loáng..

- " Em không biết em xinh đẹp thế nào trong lòng anh đâu.."

Anh không nói nữa,cuối đầu hôn cô mãnh liệt,bàn tay xoa lấy thân thể mềm mại của Nhược Hy giúp cô thả lỏng thân mình..

Nhược Hy thở hỗn hển,ngửa mặt để anh tận tình hôn lấy..cuồng dã mút lấy cánh môi mềm mại mê hồn của cô, chờ khi cô mở miệng hít thở,anh liền thừa dịp tiến vào trong miệng của cô, thăm dò cái miệng ngọt ngào của cô.

Môi anh lướt qua má rồi cằm,xương quai xanh xinh đẹp..Để lại những ấn kí đỏ,như những bông hoa nở rộ trên làn da trắng noãn của cô..

- " Ừm.."

Nhược Hy nức nở..

- " Tiểu Hy nhìn anh..Ngoan nào.."

Cô ngại ngùng mở mắt nhìn anh,lúc này sương mù đã phủ mơ màng..Hai má ửng hồng,đôi môi hé mở,khuôn mặt động tình của cô khiến Mạc Y Phàm chỉ muốn điên lên..

Mái tóc đen xoăn dài rối tung trên gối càng khiến Nhược Hy thêm phần xinh đẹp,bắt cứ người đàn ông nào cũng không thể cầm lòng nỗi.

Huống chi là anh..

- " Vợ anh thật xinh đẹp.."

Vợ?

Chẳng biết do động tình mà Mạc Y Phàm gọi thế hay có ý nhị gì khác..Nhưng Nhược Hy lại không có thời gian để suy nghĩ..

Một tia lí trí cuối cùng bị hơi thở nóng rực của anh thổi đi, cô ưm nhẹ một tiếng, dựa nhẹ vào vòng ngực hữu lực của anh..ngại ngùng đến đáng yêu..

Mạc Y Phàm cười khẽ, bàn tay nhanh chóng cởi bỏ áo ngủ của cô, đẩy ra hai tay đang che trước ngực, trước mắt là đôi gò bồng trắng nõn, phía trên có nụ hoa hồng hồng xinh đẹp.

- " Tiểu Hy à,nó lớn hơn rất nhiều.."

Nhược Hy da mặt mỏng,dù đã sinh con nhưng cô vẫn còn rất mờ mịt trong chuyện chăn gối..Bàn tay nhỏ che miệng anh,dẫu môi..

- "Không cho anh nói.."

Anh nắm cổ tay cô hôn từng ngón tay búp măng trắng noãn..Rồi còn đưa vào miệng ngậm lấy,Nhược Hy cảm nhận rõ ràng có dòng điện truyền lên não.

Cô cắn môi không cho mình bật tiếng nức nở..

Chỉ dám khẽ gọi tên anh..

- " Y Phàm.."

Cảm nhận được trước ngực đau đớn cùng nóng ẩm, Nhược Hy không tự chủ rên nhẹ một tiếng, hé mở mắt, giống như chờ đợi được yêu.

Mạc Y Phàm tham lam nhấm nháp trên da thịt cô, miệng càng không ngừng mút lấy hai nụ hoa đỏ tươi ướt át, để khuôn mặt chôn sâu vào nơi da thịt bị anh đè ép, tham lam hấp thụ hương thơm trên người cô, vuốt ve da thịt non mềm trước ngực.

Nhược Hy thật không chịu nổi,cô nhắm lại hai mắt, không dám nhìn sự tra tấn nhưng ngọt ngào của anh. Trong cơ thể cô bắt đầu phản ứng dục vọng muốn được nhiều hơn,muốn hưởng lấy sự yêu thương anh mang đến.Nhược Hy quàng tay lên cổ anh,khuôn mặt ngây thơ thơ lúc này tràn đầy hơi thở quyến rũ..

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi