NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

không ngờ rằng trên đường cao tốc đi vào Tùng Giang lại có một thu hoạch ngoài ý muốn như vậy, vốn cho rằng phải ngồi trước cửa nhà Dương Minh trấn thủ mấy ngày, Trương đội trưởng không muốn đánh cỏ động rắn, vì cha của Dương Minh có lực ảnh hưởng quá lớn, nếu như công khai bắt Dương Minh, sợ rằng sẽ bị các phương diện khác can thiệp vào.

Cho nên, Trương đội trưởng chỉ có thể tiến hành âm thầm thôi, đầu tiên là khống chế Dương Minh, tiến hành hỏi khẩu cung của Dương Minh, nếu như thật sự có chuyện, thì cho dù có người can thiệp vao cũng không thể làm gì được.

Nhưng mà bây giờ tự nhiên lại gặp phải xe của Dương Minh ở đây, nếu như người ngồi trong xe chính là Dương Minh, vậy thì tất cả vấn đề đều được giải quyết.

Bởi vì Dương Minh có quá nhiều chổ ở, ở nhà, ở biệt thự, ở ký túc xá, cho nên muốn tìm Dương Minh có rất nhiều khó khăn.

Tiểu Đường tăng tốc độ xe lên, mở đèn cảnh sát lên, vượt theo xe Dương Minh, chặn đầu xe lại.

Dương Minh nhíu mày, không ngờ rằng lại có một chiếc xe cảnh sát chặn đầu mình, Dương Minh đang chờ qua trạm thu phí, cho nên dừng xe lại, xe cảnh sát chạy đến, liền chặn ngay đầu xe của Dương Minh.

không đợi Dương Minh xuống xe, cửa xe cảnh sát mở ra, Trương đội trưởng và Tiểu Đường nhảy xuống, gõ cửa xe của Dương Minh, Dương Minh hạ cửa sổ xe xuống, hỏi: "Có chuyện gì?"

Thấy Dương Minh ngồi trong xe, Trương đội trưởng và Tiểu Đường nhìn nhau một chút, gật đầu, hành động lần này không ngờ lại tự nhiên thuận lợi như vậy, gặp phải Dương Minh ở đây, cũng không cần phải đến Tùng Giang nữa.

"Chúng tôi là cảnh sát Tĩnh Sơn" Trương đội trưởng lấy thẻ cảnh sát ra, đưa cho Dương Minh nhìn: "Bây giờ tôi hoài nghi cậu có liên quan đến một vụ án mưu sát, xin mời theo tôi về cục điều tra"

Án mưu sát? Dương Minh ngẩn người, bật thốt lên: "Vụ án của Tùy Dược Tiến?" Nếu như hai người này từ Tĩnh Sơn đến, như vậy thì Dương Minh chỉ có thể nghĩ đến vụ án của Tùy Dược Tiến thôi.

Trương đội trưởng cũng kinh ngạc, Dương Minh có thể nói ra vụ án này, chứng minh rằng hắn có biết về vụ án, nhưng mà nghe ngữ khí của Dương Minh, không có vẻ gì là giấu diếm cả, ngược lại còn có vẻ rất bình thường, cái này khiến cho tâm của Trương đội trưởng trầm xuống, theo phán đoán của ông ta, Dương Minh tựa hồ không có liên hệ đến vụ án này.

Nhưng mà, trực giác chỉ là trực giác, và trực giác không đáng tin, nếu trực giác mà có thể tin được, thì phá án cũng không cần gặp phải nhiều khó khăn như vậy.

"Đúng vậy, mời cậu theo chúng tôi một chuyến" Trương đội trưởng nói.

"Các người hoài nghi, là tôi làm?" Dương Minh nhìn biểu tình của Trương đội trưởng, thầm nghĩ, dựa vào cái gì mà Trương đội trưởng lại tình nghi mình? Chẳng lẽ lúc đó xuất hiện tại hiện trường, cho nên bị người ta nhìn thấy cũng không chừng?

Trương đội trưởng không nói gì, nhưng mà từ biểu tình trên mặt cũng đã đồng ý với lời nói của Dương Minh rồi, ông ta quả thật hoài nghi Dương Minh là tội phạm tình nghi rồi.

"Nếu tôi nói không phải, ông có tin không?" Dương Minh nhún vai: "Tôi cần phải về trường học gấp, không thể đi với mấy người"

"Bây giờ chỉ gọi là hỗ trợ điều tra, đừng để đến lúc có lệnh bắt, chúng tôi sẽ gây thêm nhiều phiền phức cho cậu hơn" Tiểu Đường không nhịn được, thấy Dương Minh mặc kệ tất cả, liền có chút nóng nảy.

"Thái độ của anh thật đúng là thiếu kiên nhẫn" Dương Minh nhìn Tiểu Đường, cười cười.

Trương đội trưởng biết bối cảnh của Dương Minh không tầm thường, khoát tay với Tiểu Đường, ý bảo hắn ta đừng nói nữa: "Chúng tôi chỉ muốn tìm hiểu tình huống thôi, cho nên mong cậu hợp tác"

"Được rồi, ở chổ nào? Ở đây sao? Tôi xuống xe nói chuyện nhé" Dương Minh nói xong liền xuống xe.

Mà Tiểu Đường cũng làm ra vẻ cẩn thận nhìn Dương Minh, sợ hắn chạy mất.

Trương đội trưởng thật ra lại không sợ Dương Minh chạy, ở đây thì có thể chạy đi đâu? Hơn nữa không chạy xe mà chạy bộ, không phải rõ vớ vẫn sao? Nhưng mà, Trương đội trưởng lại nghĩ Dương Minh hình như chưa nhận ra tình huống, bây giờ không phải là tìm hắn nói chuyện, mà là tìm hắn để mời về điều tra.

"Dương tiên sinh, chúng tôi mời cậu quay về cục cảnh sát Tĩnh Sơn tiến hành điều tra, ở chổ này nói không xong được, cậu theo chúng tôi một chuyến, xe của cạu để cho cô gái kia lái đi hoặc dừng ở đây cũng được, tôi sẽ phái cảnh viên lái về giùm cho" Trương đội trưởng nói.

"Nàng sẽ lái, nhưng mà tôi tin rằng chúng ta nói ở đây cũng xong" Dương Minh nói xong, liền đi đến xe cảnh sát của Trương đội trưởng, nhưng mà, đi được phân nửa, liền quay đầu lại nói với Trương đội trưởng: "Trương cảnh quan, ông có thể lên xe nói chuyện riêng với tôi không?"

Dương Minh sau khi nhìn thấy thẻ cảnh sát của Trương đội trưởng và Tiểu Đường, cũng biết Trương đội trưởng là người phụ trách còn Tiểu Đường chỉ là cảnh viên bình thường thôi, cho nên Dương Minh chỉ muốn nói chuyện với Trương đội trưởng, dù sao cũng có thân phận riêng của hắn mà.

"Ơ?" Trương đội trưởng ngẩn người, không biết Dương Minh có ý gì, nhưng mà vẫn gật đầu nói: "Được rồi, Tiểu Đường, cậu ở ngoài chờ một chút, tôi nói chuyện với Dương tiên sinh một chút"

Tiểu Đường đương nhiên là nghe lệnh gật đầu rồi, nhưng mà vẫn vô cùng cảnh giác đứng gần xe, sợ Dương Minh sẽ giở thủ đoạn gì đó.

Trương đội trưởng và Dương Minh leo lên xe, Dương Minh cũng không nói thêm gì, trực tiếp móc giấy chứng nhận trong người ra.

Bởi vì trong xe hơi tối, cho nên Trương đội trưởng không thấy rõ, còn tưởng rằng Dương Minh muốn hối lộ mình, vì thế khoát tay chặn lại: "không nên làm vậy, tôi sẽ không nhận đâu"

"Cái này không phải là cho ông, mà là muốn ông nhìn" Dương Minh vừa cười vừa nói.

"Ơ?" Trương đội trưởng nghi hoặc cầm lấy cái tờ giấy của Dương Minh, mở đèn xe lên, xem xem cái thứ mà Dương Minh vừa đưa, nhất thời biến sắc.

Ông ta là đội trưởng hình cảnh của Tĩnh Sơn, đương nhiên cũng biết về cục điều tra sự kiện thần bí rồi, đây là cơ cấu chuyên phụ trách xử lý và điều tra những sự kiện kỳ quái, về phần thân phận của những người trong cục này, phụ thuộc quân đội nhưng không chịu sự quản lý của quân đội, những cục cảnh sát ở các nơi phải hợp tác hỗ trợ, cho nên chỉ có thể nói rằng, đây là một cơ quan rất là quyền lực, cảnh sát chỉ có quyền hỗ trợ mà thôi, cũng không có quyền tham gia điều tra.

Cho nên, sắc mặt của Trương đội trưởng liền trở nên kỳ quái, nhưng mà, thẻ chứng nhận của Dương Minh đã được đóng dấu, và ông ta cũng đã kiểm tra cẩn thận rồi, xác định nó là thật.

Hơn nữa, loại giấy chứng nhân này trong xã hội căn bản là không có người biết, càng không thể mạo hiểm làm giả được, bởi vì có làm giả được thì cũng không dùng được như cái loại giấy tờ khác.

"Dương tiên sinh, xin lỗi, xem ra là chúng tôi hiểu lầm" Trương đội trưởng bây giờ có khả năng coi Dương Minh là kẻ tình nghi giết người được, cho dù người là do Dương Minh giết, thì cũng không phải là việc mà Trương đội trưởng có thể điều tra được, Dương Minh thuộc về một cơ quan đặc biệt, Dương Minh chỉ nghe lời của lãnh đạo của mình, không cần phải nghe lời của bất kỳ một ai khác.

Đây chính là quyền lực của cục điều tra sự kiện thần bí.

"Bây giờ tôi có thể nói với ông, Tùy Dược Tiến không phải là do tôi giết, tôi muốn giết ông ta, cũng không cần phải chối, tôi chỉ cần chịu trách nhiệm với cấp trên, không cần phải giấu diếm ông chuyện này" Dương Minh thu hồi lại tờ giấy chứng nhận, nhún vai nói.

Trương đội trưởng nghe Dương Minh nói xong, không khỏi gật đầu, quả thậ, t Dương Minh là người của quốc gia, không cần phải lừa mình, nếu Dương Minh có nhiệm vụ, cần phải xử lý Tùy Dược Tiến, cho dù Trương đội trưởng có biết, thì cũng không thể làm gì được Dương Minh, cách làm của Dương Minh là đúng hay sai, thì cũng sẽ do cấp trên của Dương Minh xử lý.

Mà Dương Minh đã nói rõ là không giết, vậy nhất định là không phải Dương Minh, nhưng mà, nếu Dương Minh đã coi như là người trong nghề, thì Trương đội trưởng cũng không giấu diếm nữa ;" Dương tiên sinh, không dối gạt ngài, áp lực trên người tôi rất lớn, Tùy Dược Tiến là một danh nhân tại Tĩnh Sơn, ông ta đột nhiên bị người ta giết chết, cái vụ án này nếu không nhanh chóng phá, ngài xem.có thể."

"À" Dương Minh nghe Trương đội trưởng nói một nửa, tựa hồ muốn che giấu gì đó, vì thế cười nói: "Trương cảnh quan không cần phải ngại, cứ nói thẳng, cha vợ của tôi hẳn là ông cũng biết, là cục trưởng cục cảnh sát Tùng Giang Trần Phi, cho nên, tôi coi như cũng là một người trong ngành, có chuyện gì cần tôi hỗ trợ, thì cứ việc nói"

"A? Trần cục trưởng là cha vợ của Dương tiên sinh?" Trương đội trưởng vô cùng kinh ngạc, ông ta không ngờ rằng Dương Minh lại có thêm một mối quan hệ này.

"Con gái của chú ấy, Trần Mộng Nghiên, là bạn học trung học của tôi, chúng tôi cùng nhau thi vào một trường" Dương Minh cười nói: "Cho nên, có chuyện gì, Trương cảnh quan cứ việc nói, không phải ngại"

"Thì ra là vậy, nói như vậy, đều là người một nhà! Nếu như Dương tiên sinh đã nói như vậy, tôi đây cũng xin nói thẳng" Trương cảnh quan trước đó còn kiêng kỵ thân phận của Dương Minh, không biết tính cách của Dương Minh thế nào, cho nên không dám nói rõ ràng. Nhưng bây giờ thì khác, nếu Dương Minh đã nói rõ ràng như vậy, thì ông ta cũng không cần phải che lấp nữa, vì thế nói: "là như vậy, nếu như Tùy Dược Tiến bị giết không liên quan đếnngài, vậy lúc đó ngài ở hiện trường, hẳn là có manh mối gì chứ? Nếu như chuyện này có liên quan đến ngài, vậy ngài có thể giải thích với lãnh đạo của tôi được không? Ngài đem vụ án này tiếp nhận luôn, đỡ phải làm tôi đau đầu vì vụ á này"

"Chuyện này không liên hệ với tôi, tôi có thể khẳng định với ông" Dương Minh nói: "Tôi đi tìm Tùy Dược Tiến, là muốn ông ta làm một chuyện cho tôi, có uy hiếp ông ta, nhưng mà tôi không cần phải giết ông ta. Về phần chuyện gì, thì tôi không thể nói ra, xin Trương cảnh quan thứ lỗi"

Dương Minh không muốn nói, thì Trương đội trưởng cũng sẽ không hỏi, ai biết có phải là cơ mật hay không? Nhưng mà nếu Dương Minh nói là không có liên quan, thì Trương đội trưởng càng đau đầu hơn: "Thật ra, chuyện là như vậy, đoạn phim ghi hình trong hệ thống giám sát của tòa nhà Tiên Nhân đã bị lấy đi rồi, chúng tôi không có bất kì manh mối gì về vụ án này cả, nhưng mà sáng ngày hôm nay, một người quét dọn vệ sinh vô tình nhặt được cuộn băng ghi hình, là lúc mà Dương tiên sinh xuất hiện trong tập đoàn Tiên Nhân, cho nên chúng tôi mới tìm đến ngài"

"Băng ghi hình? Nhặt được trên đường?" Dương Minh nghe Trương đội trưởng nói xong, nhất thời nhíu mày nói: "Hệ thống giám sát của tập đoàn Tiên Nhân được chép ra băng ghi hình?"

"không phải, là phần cứng, lúc chúng tôi chạy đến, phần cứng đã bị tháo ra rồi" Trương đội trưởng nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi