NGHỊCH THIÊN THẦN Y PHI



"Con cũng thuộc nhóm hậu bối trẻ tuổi của Sở gia, không có cái gì là không tốt cả!" Sở tứ gia đắng lòng khuyên nhủ.
"Nói cũng có lý, con suy nghĩ suy nghĩ lại đã!" Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói, Sở tứ gia vui mừng rời khỏi, như thể trận đấu giữa thiên tài Sở gia hắn đã giành thắng lợi rồi vậy!
Hành động của Sở tứ gia đương nhiên khiến cho những người khác để ý rồi, đúng rồi hen! Vẫn còn Sở Cửu Ca, bọn họ sao lại đem Sở Cửu Ca quên mất.
Với sức chiến đấu của Sở Cửu Ca, những tiểu thiên tài khác của Sở gia hoàn toàn không chịu nổi một kích.

Tuyệt đối có thể trăm phần trăm giành thắng lợi!
Vì thế không chỉ Sở tứ gia có hành động, Sở nhị gia còn có Sở tam gia, thậm chí Sở tứ gia cũng đem theo bảo bối, hướng thẳng đến chỗ Sở Cửu Ca lấy lòng, hy vọng Sở Cửu Ca đại biểu cho họ đánh một trận.
Sở Cửu Ca lễ vật toàn bộ thu hết, nhưng lại đánh thái cực với họ, một người cũng không có đáp ứng.

Chỉ nói đến lúc đó xem thế nào, tức đến họ muốn hộc máu.
Bọn họ lại không tiện đem những thứ bảo bối thu hồi lại!
Thời gian ba ngày rất nhanh qua đi, trận tuyển chọn tộc trưởng này tiến hành như dự kiến.
Trận thứ nhất chính là trận giao phong của cường giả, cường giả Sở gia toàn bộ xuất hiện, triển khai toàn bộ thực lực của bọn họ.
Sau một trận chiến kịch liệt, Sở tam gia được Lâm gia ủng hộ giành thắng lợi trong trận giao phong này.

Tiếp đến chính là cuộc giao đấu của lớp trẻ, bốn người bọn họ đồng loạt nhìn về phía Sở Cửu Ca, rất hiển nhiên là đang mong chờ Sở Cửu Ca ra trận giúp họ giành lấy thắng lợi trận này.
Sở Cửu Ca nói: "Các vị thúc thúc bá bá, đừng chỉ lo nhìn con! Mau chọn người tham gia trận tiếp theo đi.

Các người đều đến tìm con, con cảm thấy giúp ai trong các vị đều không thích hợp, sau khi suy nghĩ cẩn trọng, cảm thấy vẫn là đều không giúp vậy."
"Sở Cửu Ca, ngươi.." Lúc này họ hận đến chỉ muốn đem Sở Cửu Ca đâm xuyên.
Đáng chết, Sở Cửu Ca này đang chơi bọn họ, chỉ thu lễ mà không làm việc.
Sở lục gia nói: "Trận tiếp theo!"
Trận tiếp theo thì trận tiếp theo, chỉ cần Sở Cửu Ca không giúp những người khác, vậy thì trận đấu giữa thiên tài này, nhi tử hắn nhất định có thể thắng.
Hỗn chiến của nhóm người trẻ tuổi đã bắt đầu, Sở Cửu Ca không tham chiến, Sở Y Y sớm đã bị đuổi khỏi Sở gia.
Sở thất thiếu đương nhiên không có đối thủ, một đường đánh bại đối phương, khiến cho lão cha hắn thắng lại một ván.
Sắc mặt Sở tam gia rất khó coi, nhưng đây cũng không còn cách nào, ai bảo lão lục quá biết sinh, sinh ra một đệ nhị thiên tài của Sở gia.
Tiếp đến, chính là trận đấu giữa bốn người bọn họ rồi, Sở tam gia và Sở lục gia ai giành thắng lợi thì phải xem trận đấu này rồi.
Sở tam gia hiển nhiên thông minh hơn Sở Lục gia, trận đấu này chưa bắt đầu, hắn đã thuyết phục được Sở nhị gia và Sở tứ gia liên thủ với hắn.
Ba đấu một, Sở lục gia trước đó còn gió xuân phơi phới, kết quả trở thành người bị giải quyết đi, hắn tức đến hộc máu.
"Lão tam, ngươi quả thật quá bỉ ổi." Sở lục gia giận dữ nói.
Trước khi đánh bại Sở lục gia là đồng bọn, sau đó đương nhiên tránh không khỏi đâm đao về phía nhau.
Nếu như có thể thắng trận này, vậy thì là ba người hòa nhau, bọn họ vẫn còn cơ hội.
Một trận giao phong, dưới ánh mắt không cam tâm của ba người, Sở tam gia giành thắng lợi.
Ba trận tỷ thí, Sở tam gia thắng hai trận, đương nhiên trở thành kẻ thắng trận cuối cùng.
Trong mắt hắn không che giấu được vẻ đắc ý, đại ca tự mình tìm chết, ngũ muội mất tích, vị trí gia chủ Sở gia này cuối cùng cũng đến phiên hắn làm rồi.
Sở tam gia nói: "Các vị trưởng lão, ta thắng rồi! Có phải nên chuẩn bị đến từ đường bái tổ, tuyên bố ta trở thành gia chủ Sở gia."
Các vị trưởng lão nói: "Vị trí gia chủ, lão gia chủ chưa có xuất quan, chúng tôi tạm thời không thể định đoạt.

Việc tế tổ e là phải dời lại.


Nhưng mà nay gia chủ không có ở đây, tam gia có thể giúp đỡ gia chủ xử lý sự vụ, mọi thứ đợi lão gia chủ xuất quan mới tính tiếp."
Sắc mặt Sở tam gia đen lại, bốn huynh đệ bọn họ thầm định ra ước định này, trưởng lão đáp ứng làm trọng tài hắn cứ nghĩ họ đã mặc định cách làm này, không ngờ đợi đến khi hắn giành thắng lợi, bọn họ lại không có dự định như thế.
Sở tam gia thắng rồi, không thể không nói hắn là kẻ mạnh nhất trong bốn huynh đệ, nhưng mà cũng chỉ là người cao trong số những người lùn mà thôi.
Cộng thêm hắn cấu kết với Lâm gia, các vị trưởng lão vẫn chưa đến mất người già mắt hoa, sao có thể sơ sài để một người như vậy làm gia chủ.
Sở tam gia nói: "Phụ thân không biết lúc nào mới có thể xuất quan, Sở gia không thể một ngày không chủ, cho nên vẫn là nên định trước vậy, như vậy mới có thể ổn định Sở gia.

Các vị trưởng lão chẳng lẽ muốn vì sự do dự không quyết đoán của các vị mà hại Sở gia sao?"
Sở tam gia từng bước lấn tới, các vị trưởng lão cũng khó xử.
Ngay tại lúc đó, Sở Cửu Ca cười rồi.
Cô nhìn Sở tam gia nói: "Sở tam bá quả là đợi không kịp lấy được vị trí gia chủ đó! Các ngươi bốn phòng tuy rằng tỷ thí, nhưng mà ta cho rằng là một mạch của gia chủ tiền nhiệm, ta cũng có quyền lợi thẩm hạch bản lĩnh của người giành thắng lợi chứ."
Nụ cười của Sở Cửu Ca khiến cho Sở tam gia ngây ra, nói: "Muội muội không có ở đây, ngươi nghĩ những người đó sẽ nghe theo ngươi sao? Tên sát thần mặt quỷ đó cũng sống chết không rõ, ở Sở gia này không có ai sẽ vì một dã chủng không cha không mẹ như ngươi mà đối đầu với ta."
Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Đối phó ngươi, còn không đến mức tìm người khác giúp đỡ, một mình Sở Cửu Ca ta cũng đủ thu thập ngươi rồi."
"Sở Cửu Ca, ngươi thật là cuồng ngạo!" Sở tam gia la mắng nói.
"Tam bá người cho dù lần này cường thế ép các trưởng lão để cho ngươi làm gia chủ, chỉ sợ đợi gia gia xuất quan ngươi cũng ngồi không vững vị trí gia chủ! Đấu với ta, nếu như ngươi thắng ta, đến lúc đó đứng bên phía ngươi ủng hộ ngươi cũng dễ.

Nếu như thua, ngươi vẫn là nên tự nguyện từ bỏ vị trí gia chủ đi! Bởi vì ngươi không đủ tư cách." Sở Cửu Ca nói.
"Được! Ngươi đúng thật tốt lắm! Muốn đấu có thể, vẫn phải đấu ba trận, hơn nữa ngươi phải cả ba trận đều thắng.


Nếu như ngươi làm được, ta có thể từ bỏ vị trí gia chủ trước đó ta giành được."
Hắn cảm thấy nha đầu này ngoại trừ trận đấu giữa lớp trẻ có thể giành thắng lợi, hai trận khác thì đừng nghĩ đến việc thắng lợi.
Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Không thành vấn đề!"
"Cũng đừng nói ta ức hiếp một nha đầu như con, muốn trước đấu trận nào, do chính con tự chọn." Sở tam gia nói.
"Vậy thì, ta lựa chọn trước tiên khiêu chiến ngươi vậy!" Sở Cửu Ca khẽ nâng mắt, nhìn hướng Sở tam gia.
"Ngươi muốn khiêu chiến ta!" Sở tam gia khó tin nói.
Hắn vốn tưởng cô sẽ lựa chọn khiêu chiến tiểu bối, dù sao cô có khả năng thắng nhất là trận đó, thế nhưng Sở Cửu Ca lại khiêu chiến hắn.
Tuy rằng cô có thể đánh bại tên nữ nhân ngưng hồn cảnh nhất trọng kia, nhưng mà hắn là bát trọng không phải nhất trọng đó!
Chớp mắt công phu, Sở Cửu Ca đã rơi trên lôi đài, "Đừng phí lời nhiều như vậy, động thủ đi!"
"Đây là ngươi chọn đó, thực lực ngươi và ta chênh lệch quá lớn, nếu như ta ra tay không biết nặng nhẹ, đến lúc đó đừng trách ta." Đáy mắt Sở tam gia lóe qua vẻ âm độc, rơi xuống lôi đài.
Mọi người than thở, Cửu tiểu thư vẫn là quá tùy hứng rồi.
Nay gia chủ không có ở đây, cô ta nên cẩn thận thu liễm lại một chút, mà không phải ngạo mạn chính diện đối đầu với mấy thúc thúc bá bá này..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi