NGƯỜI ANH EM, CHƠI LƯỠI LÊ KHÔNG?

Tần Liên là một Alpha.

Dòng dõi nhà tướng, có nhiễm sắc thể Alpha tổ truyền. Mọi người đều biết đấy, ở trong cái xã hội này, Alpha mới là vương đạo. Bọn họ nắm giữ thể lực mạnh mẽ cùng năng lực lãnh đạo, có thể quản lý Beta, cưới vợ Omega, đi lên đỉnh cao cuộc đời...

Nhưng Tần Liên dứt khoát quyết định không thèm đi lên cái đỉnh này.

Hiện giờ, hắn đã trở thành sinh viên đại học năm thứ nhất của lớp Omega. Nói nữa, nhìn xem lớp của Alpha đều học khóa gì đi! Huấn luyện thể năng, chỉ huy đội ngũ, tâm lý chiến trường,... Dựa vào cái gì Alpha phải dầm sương dãi nắng mồ hôi ướt đẫm mệt nửa sống nửa chết mỗi ngày, còn Omega lại có thể ở trong phòng học nuôi nuôi cái bông hoa, vẽ vẽ cái móng tay, ngay cả loại chuyện như múc cơm cũng phải có lão Alpha hỗ trợ!

Tần Liên: Ta không phục!

Vì thế trước ngày khai giảng, Tần Liên tiêm cho mình một liều thuốc ức chế, ức chế chất dẫn dụ của Alpha trong cơ thể, tiếp đó giúp hắn toả ra mùi hương thơm ngát mê người giống như một Omega thông thường.

Mẹ Tần biết hắn lén lút sai người đi mua thứ đồ chơi này, trái lại chẳng nói gì. Con trai từ nhỏ đến lớn đều tiếp thu giáo dục quân sự, chương trình học của Alpha đối với hắn quả thực là vô bổ, tới trường học cũng chỉ để kết bạn.

Đương nhiên là đến lớp của Omega kết giao với mấy tiểu Omega càng tốt. Tốt nhất là mang con dâu trở về! Mẹ Tần đánh bàn tính quá đẹp rồi.

Mà hiện tại, ngày khai giảng đầu tiên, Tần Liên như ý nguyện ngồi ở giữa đám Omega, khẽ nhíu mày, phát hiện mọi chuyện cũng không hề đơn giản!

"A Liên! Bạn trai tớ vừa mới nói tặng tớ một cái Ma--! Là sản phẩm năm nay mới ra nha! A-a-a gì ấy nhỉ?"

Bạn cùng bàn hưng phấn vỗ hắn.

Gì? Sản phẩm mới gì? Dưỡng da sao? Hắn làm sao mà biết! Tần Liên treo vẻ mặt mê mang.

"MARRAKESH." Người anh em bàn phía trước hơi hơi nghiêng đầu, thấp giọng nói một câu.

"..."

Tần Liên nhếch miệng, mẹ, quên mất đọc thế nào rồi.

"Đúng đúng đúng chính nó đấy!" Cũng may bạn ngồi cùng bàn cũng không thật sự để ý tên gì, "Bạn trai tớ nói màu đó rất thích hợp cho tớ dùng hằng ngày nên cố ý tìm người đi mua, trời ạ, bạn trai tớ tốt quá phải không!"

"Ừ."

Quản cậu ta nói cái gì, phụ hoạ là được rồi!

Bạn cùng bàn lại vui vẻ vùi đầu gửi tin cho bạn trai. Tần Liên thở một hơi, đá ghế người ngồi bàn trước một cái.

"Cảm ơn, người anh em."

Người bàn trước cũng dựa về sau cụng bàn hắn một cái: "Người anh em, khách khí rồi."

Người bàn trước cũng chính là bạn cùng phòng của hắn, một tên cao phú soái với một thân... Alpha.

Nhà Vệ và nhà Tần rất có giao tình, hai vị thiếu gia cũng coi như rành rẽ tận gốc.

Cho nên buổi chiều ngày nhập học đầu tiên, Tần Liên nhìn thấy Vệ Tục bước vào ký túc xá, tròng mắt suýt chút nữa rớt ra ngoài.

Không phải, hắn tự cho là tuy rằng bản thân cao hơn so với Omega một chút, nhưng da hắn trắng trẻo xinh đẹp lại có đôi chân thon dài, cởi quần áo có thịt mặc quần áo trông gầy, cho nên mới có thể hòa mình vào đám Omega.

Nhưng cái gã Vệ Tục 1 mét 83 cả người bắp thịt miệng đầy râu thô kệch kia, dựa vào cái quái gì?

"Dựa vào ta đây đã chuẩn bị." Vệ Tục nói, "Một tên Alpha ngay cả son môi màu gì cũng không biết, không xứng làm Omega."

Tần Liên: Cáo từ.

"Nói nữa, sao cậu lại đến lớp Omega?" Vệ Tục hỏi hắn.

Tần Liên kéo giọng dài ra: "Bởi vì ta đây muốn học tập một chút chương trình học của Omega, hun đúc tình cảm, cảm thụ nghệ thuật..."

"Cút con bê đi." Vệ Tục đánh gãy, "Lười huấn luyện chứ gì?" Nói xong, thâm trầm cười một tiếng.

"Năm ấy hoa mận rơi như mưa, ông đây đánh nhau với nhà ngươi thua nửa chiêu, phải giúp nhà ngươi chạy một tháng ba km. Ông ba km ngươi ba km, một tháng tăng mười cân cơ bắp, cả đời này không dám quên."

Tần Liên nằm co quắp trên giường chơi điện thoại, cũng không ngẩng đầu lên: "Khỏi ơn với nghĩa, cảm phiền múc nước rửa chân giúp tớ là được rồi, cảm ơn người anh em."

Chờ Vệ Tục múc nước mang về, Tần Liên rốt cuộc xem phim xong, thư giãn thoải mái ngâm chân.

Tần Liên hỏi ngược lại hắn: "Cậu thì sao, đến lớp Omega cũng vì lười huấn luyện?"

Vệ Tục trợn mắt trắng: "Coi tớ chó má giống cậu không bằng? Đấy là cái mục đích tao nhã gì?"

Vệ Tục hơi dừng lại, đột nhiên lộ ra một tia có thể xưng là thẹn thùng mỉm cười, "Cậu biết Hot Omega khóa này không?"

Tần Liên biểu thị không biết.

"Chính là Dương Mạt nha, ở phòng sát vách kia kìa." nụ cười của Vệ Tục càng sâu sơn, da gà của Tần Liên cũng nổi càng dày hơn.

"Năm ngoái ở trong một cuộc tụ hội nhìn thấy cậu ấy từ xa, hỏi thăm mới biết năm nay cậu ấy sẽ tới đây học tập, cho nên, tớ muốn..."

Tần Liên: "Kết nghĩa chị em?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi