Chương 686
Nhưng khi Hồng Yên từ ngoài bước vào thì đôi mắt đám đông lại được sáng lên một lần nữa. Hôm nay cô ấy mặc bộ đồ lấp lánh, và ngắn tới mức ngạt thở.
Không thiếu miếng nào…Trương Phong không khỏi nuốt nước miếng khi nhìn thấy cảnh tượng đó.
“Đều là ý kiến tồi của anh cả. Nếu như hôm nay không có thu hoạch gì thì xem tôi xử lý anh thế nào!”, Tần Lam hung dữ véo Trương Phong một cái và nói với vẻ bực bội.
Cô ấy cũng không biết việc tin tên này rốt cuộc là đúng hay sai, nhưng người bên cạnh Mạc Phong chẳng có ai là người bình thường cả.
Những nhân viên cảnh sát khác đều bắt đầu bung lụa trên sàn nhảy, nhìn là biết ngay có không ít người thường hay lui tới ‘đóng đô’ ở đây.
Hắn bảo Tần Lam và Hồng Yên cũng đứng vào sàn nhảy múa nhưng không được nhận rượu của bất kỳ ai.
Những hành thi dụ người hút máu kia sẽ không ra tay vào lúc này. Ở đây quá đông người, một khi đám đông phát hiện ra có người chết thì chắc chắn họ sẽ xử bọn chúng.
Cao thủ trên giang hồ không ít, nếu như đám hành thi thực sự bị nhắm trúng thì cũng là một chuyện khó ứng phó, cho nên chúng chỉ có thể xác nhận và bám sát mục tiêu vào thời điểm này.
Còn làm sao tìm được những cô gái sinh vào ngày âm giờ âm thì hắn không biết. Sinh vào ngày giờ đó mà còn là trinh nữ thì được gọi là gái thuần Âm.
Những người phụ nữ này âm khí tương đối nặng, cũng vì vậy mà thể chất của họ tương đối yếu, vả lại dương khí không đủ nên sẽ thường xuyên gặp phải chuyện kỳ quái hoặc buổi tối khi ngủ có thể nghe thấy những âm thanh kỳ lạ.
Dùng máu của người phụ nữ này chế luyện Thi đan, nếu như được uống thì âm khí tăng mạnh, nhờ vậy mà tu vi cũng tăng lên.
Để những kẻ theo tà phái dùng được loại Thi đan này thì chắc chắn sẽ khiến công lực của chúng tăng mạnh.
Nếu đến lúc đó gây ra họa lớn thì Trương Phong cũng khó miễn trừ trách nhiệm. Đã là người của Long Hổ Sơn thì những kẻ mà tu luyện lệch lạc trong giang hồ sẽ đều là khẻ địch của người theo Đạo như hắn.
Vì vậy hôm nay dù thế nào thì Trương Phong cũng phải kết liễu những kẻ này. Hành thi xuất hiện đều mang theo âm khí, nên chỉ cần hắn đứng trong bóng tối quan sát động tĩnh là được.
Hắn dán một lá bùa âm lên người mình, ngồi ở một góc khuất trong quán bar, nhìn chằm chằm vào sàn nhảy. Tạm thời hắn chưa phát hiện ra điều gì.
Hai người đẹp Tần Lam và Hồng Yên nhún nhảy theo điệu nhạc. Cứ vài phút lại có người tới bắt chuyện nhưng hai cô đều ngó lơ, không thèm quan tâm.
Họ ở trong quán bar đợi cũng một lúc lâu, người bắt chuyện thì không ít nhưng lại chẳng phát hiện có gì khác thường.
“Đội trưởng Tần, làm thế này có hiệu quả không?”, Hồng Yên vừa uốn éo cơ thể vừa cúi đầu, nhỏ giọng nói.
Tần Lam đứng bên cạnh cô ấy ấn tai nghe Bluetooth dán bên trong tai, trầm giọng: “Rốt cuộc nhìn thấy người không? Nếu như không thấy thì chúng ta về. Tôi không có sức mà ở đây làm chuyện tào lao với anh!”
Trương Phong ngồi ở góc khuất, nâng ly rượu nhấp một ngụm: “Đừng vội, giờ chưa đến mười giờ, chúng chưa xuất hiện đâu! Cô nôn nóng gì chứ?”
“Anh không nôn nóng nhưng tôi nôn nóng! Tôi cực kỳ không thích môi trường này! Bớt nói nhảm, mười giờ mà chúng còn chưa đến thì chúng ta giải tán!”
“Đứng im, ngắt điện thoại đi, xuất hiện rồi kìa!”
“…”
Tần Lam định quay đầu, nhưng nghĩ rồi lại thôi, cô tiếp tục duy trì tư thế lắc lư trên sàn nhảy.
Lúc này một người đàn ông có vẻ ngoài vô cùng tuấn tú tiến vào.
Khoảnh khắc hắn ta xuất hiện đã thu hút ánh mắt của rất nhiều người. Dung mạo của hắn hoàn hảo tới mức không có khuyết điểm, rất nhiều ngôi sao có khi còn không bằng.
Có thể nói đây là một vẻ đẹp quá hoàn hảo. Chỉ riêng với khuôn mặt này, hắn có thể khiến không ít cô gái tự nguyện kiếm tiền cho hắn tiêu xài.
Thậm chí đến Tần Lam trông thấy cũng phải sững sờ.
“Ôi trời! Người đàn ông này là ai vậy. Thật xinh đẹp! Không đúng, thật đẹp trai!”
“Đây là ngôi sao nào thế?”
“Chậc, ngôi sao có thể đẹp trai như anh ta sao? Theo tôi thấy chắc là trai đẹp quốc dân. Đừng cho rằng chỉ có ngôi sao mới đẹp hơn người, vì có rất nhiều người trong số họ đi phẫu thuật thẩm mỹ đấy.
“Tôi muốn đi bắt chuyện quá, đôi mắt anh ta kìa!”
“…”