NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 2109

Đúng lúc này, cô gái vội kêu lên: “Chủ tịch Lâm, anh …có thể ký tên cho tôi không?”

Dứt lời, Lâm Chính bật cười: “Không thành vấn đề!”

Anh lấy bút ở cạnh bàn, ký xoẹt xoẹt rồi đưa cho cô gái. Cô gái kích động nhận lấy rồi vội vàng lấy điện thoại ra chụp. Sau đó, cô gửi lên nhóm của mình. Vô số những icon ngưỡng mộ được gửi tới khiến cô gái cảm thấy vô cùng tự hào.

Nhưng đúng lúc này…

“Á!”, có một tiếng hét vang lên bên ngoài phòng trang điểm. Lâm Chính giật mình.Đó là giọng của Tô Dư.

Anh vội vàng lao ra.

Cả tổ phim trở nên nhốn nháo. Một người đàn ông cởi tr@n cầm dao lao vào đoàn phim và đứng ngay khu vực cả đoàn đang nghỉ ngơi.

“Ai là đạo diễn?”, người đàn ông hét lên.

“Là tôi, anh định làm gì?”, Tống Kinh vội vàng bước lên hỏi.

“Chuẩn bị ngay một trăm triệu tệ, nếu không ông chém mấy đứa này đấy”, người đàn ông siết con dao trong tay, quát lên với Tống Kinh.

Cướp đoàn phim à? Đám đông bàng hoàng. Kẻ này điên rồi sao?

Không ai ngờ vài phân cảnh cuối cùng của Chiến Hổ lại xảy ra tình huống này. Cướp đoàn phim sao?

Người khác chỉ nghe qua về việc bôi nhọ đoàn phim chứ chưa bao giờ nghe thấy cướp đoàn phim cả.

Đừng tưởng quay một bộ phim mấy trăm triệu tệ mà nhầm. Số tiền này không phải nằm trong tay một người và càng không phải do đạo diễn quản lý. Đạo diễn chỉ phụ trách quay phim. Còn người quản lý tiền là nhà đầu tư cơ mà. Cướp đoàn phim thì cướp nhà đầu tư có phải hơn không.

Không ít nhân viên nữ hét lên: “Chuyện gì vậy?”

“Ôi trời, xảy ra chuyện lớn rồi!”

Những người đứng xem cũng nhốn nháo. Một lượng lớn bảo vệ nhanh chóng có mặt, bao vây người đàn ông cầm dao. Thế nhưng có vẻ người này không hề sợ hãi, cứ thế chém con dao về phía Tô Nhu.

“Đứa nào dám bước tới thì ông sẽ chém lũ này”, người đàn ông gào lên.

Tô Nhu co dúm người, không dám cử động. Không ai dám tiến lên nữa.

“Tô Nhu”, Tô Dư kêu lên, định chạy tới nhưng những người nhân viên ở bên cạnh đã giữ cô ta lại. Lâm Chính cũng vội vàng đứng dậy, nhìn chăm chăm người đàn ông.

“Đừng làm loạn!”

Tống Kinh vứt loa qua một bên và vội vàng chạy tới: “Anh bạn, có chuyện gì cứ nói, tôi nhất định sẽ đáp ứng. Anh tuyệt đối đừng làm hại bọn họ”.

“Chiến Hổ” sắp tới giai đoạn quan trọng rồi. Nếu như lúc này mà xảy ra chuyện gì dẫn đến tai nạn hay án mạng thì sẽ ảnh hưởng cực lớn đến toàn bộ bộ phim. Tới khi đó, cũng sẽ ảnh hưởng đến doanh thu phòng vé. Không chỉ có vậy, cuộc đời đạo diễn của Tống Kinh cũng bị bôi nhọ không thương tiếc…

Vì vậy chuyện này nhất định phải hóa giải. Chỉ cần không đổ máu thì nói gì cũng dễ.

“Các người điếc à? Ông nói rồi, lập tức giao 100 triệu tệ ra đây. Nếu không ông chém chúng nó”, người đàn ông quát lớn.

“100 triệu tệ? Không…không thành vấn đề. Để tôi đưa, tôi sẽ gom tiền ngay. Anh đợi chút, đợi chút…”, Tống Kinh vội vàng nói.

“Tao cho 10 phút. Trong 10 phút mà không gom đủ 100 triệu tệ thì đợi mà gom xác của mấy đứa này đi”, người đàn ông cười dữ tợn.

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi