NHÓC KHÓC NHÈ THẬT THƠM


Trong giờ học, Kha Ngải cảm thấy điện thoại của mình rung lên, đó là tin nhắn của Hà Tân.
"Bé yêu, nếu tớ nhớ không lầm, tiết tiếp theo của cậu là thể dục phải không?"
Kha Ngải ngồi ở hàng ghế sau, nếu không nhìn kỹ sẽ không phát hiện cậu đang nghịch điện thoại, nên là gan cũng lớn hơn, cậu học sinh giỏi Kha Ngải đã bật chế độ phạm quy.
"Ừ, có chuyện gì vậy?"
"Tiết sau của tớ cũng là tiết thể dục, vừa đẹp,lúc đó tớ sẽ đến tìm cậu, sờ sờ đầu.jpg"
Thấy Hà Tân trả lời tin nhắn nhanh như vậy, Kha Ngải tự hỏi không biết hắn có đang chơi điên thoại không?"
"Được!"
"Oke, không cần rep, tập trung nghe trên lớp, sờ sờ đầu.jpg
Kha Ngải nhìn xung quanh, hình như không ai để ý đến cậu, có chút chột dạ vội cất điện thoại vào túi, ghi chép cẩn thận, lại là một học sinh ngoan.
Tiết học vừa kết thúc, theo tiếng hét của một số học sinh, học sinh trong lớp như bầy đàn ùa ra khỏi cửa, Kha Ngải mấy lần vô ý bị va vào.
Cậu không khỏi thắc mắc: "Bây giờ cũng không phải là giờ ăn? Sao hôm nay mọi người nhiệt tình thế nhỉ?"
Nhìn thấy rất nhiều học sinh tụ tập về một hướng, chắc là đang xem náo nhiệt gì đó, trải qua việc mấy ngày trước, Kha Ngải hoàn toàn không có hứng thú đi xem náo nhiệt, thậm chí trong lòng còn có chút bóng ma tâm lý.
Thay vì chạy theo đám đông, cậu đi thẳng đến phòng tập thể dục.

"Cậu có biết hôm nay có gì hot không?" Hà Tân đang chơi bóng rổ, nhìn thấy Kha Ngải, liên dừng lại.
"Không biết." Kha Ngải giọng điệu bình thản, một chút cũng không để ý.
"Những người đó đi gặp anh đẹp trai kia.

Hôm nay, người đó đã tặng một thư viện cho trường chúng ta.

Trước đây anh ấy thường quyên góp cho trường chúng ta, nhưng anh ấy luôn cử thư ký của mình.

Lần này, không biết vì lý do gì mà ông chủ đích thân đến.

Cho nên bọn họchạy nhanh đến để xem một chút?"
"Không phải là cường điệu quá sao? Nếu là một người lớn tuổi thì sao? Những người đó không phải là sẽ thất vọng và hoài nghi cuộc sống sao?" Kha Ái khinh thường.
"Sao có thể? Nghe nói người đó rất đẹp trai, nếu không phải tổng giám đốc không muốn gia nhập giới giải trí, nếu không tiểu thịt tươi kia nhất định sẽ bị đè bẹp"
Nghe thấy lời tâng bốc của Hà Tân, Kha Ngải đột nhiên hỏi: "Cậu cũng là người hâm mộ của anh ta phải không? Tại sao cậu không đi xem?"
"Hzzz, đó không phải là phong cách yêu thích của tớ, tớ không quan tâm lắm!"
Đang nói, Hà Tân bất ngờ ném một quả bóng vào rổ, một vòng cung vô cùng đẹp mắt.
Mặc dù là một Omega nhưng Hà Tân thật sự rất yêu thích các môn thể thao, hắn có thể chơi bóng rổ, cầu lông, bóng chày,v.v...!hơn nữa còn chơi rất giỏi.

Không giống như Kha Ngải, chỉ học thể dục cũng như muốn mạng cậu vậy, theo như Hà Tân thì là do cậu quá yếu.

Dù hâm mộ người kia đến đâu thì khi đến giờ học, những học sinh đó vẫn phải vội vàng tập trung lại.
Làm bài tập trong lớp xong là đến giờ hoạt động tự do, Kha Ngải thích thế này, cuối cùng cũng không phải phí sức nữa, thật sự sắp suy sụp rồi.
Kha Ngải cảm thấy thân thể càng ngày càng nóng, nội tâm không khỏi kích động, mới đầu còn tưởng rằng bởi vì thời tiết nóng bức cùng với việc học thể dục, cho nên không để ý, bây giờ xem không phải là do thời tiết nóng bức.

Kỳ phát tình của cậu đến rồi!
Khi ý thức được việc này, cậu nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh cạnh phòng tập thể dục, gọi cho Hà Tân nhờ hắn lấy thuốc ức chế giúp cậu.

Cậu không ngờ kỳ phát tình lại đến sớm hơn hai ba ngày nên không mang theo thuốc ức chế.
Nhưng mà, cậu gọi một hồi lâu cũng không có ai bắt máy, người cậu bây giờ nóng khủng khiếp, nếu nhìn gáy cậu nhất định sẽ phát hiện tuyến thể đang đỏ bất thường.
Kha Ngải rất khó chịu, càng ngày càng khó chịu, hơn nữa điện thoại của Hà Tân còn bị ngắt kết nối, cậu chỉ có thể trốn trong buồng vệ sinh một mình chịu đựng.
"Chết tiệt, Omega nào đang phát tình? Mùi pheromone ngọt ngào như vậy? Tôi phát điên lên mất!"
Kha Ngải nghe thấy âm thanh phát ra từ bên ngoài nhà vệ sinh, vừa hoảng vừa sợ, nhưng không dám phát ra âm thanh vì sợ bị phát hiện.
Pheromone ngày càng đậm đặc, cơ thể cậu ngày càng khó chịu, không thể kiểm soát được.
"Mẹ nó, đúng là muốn lấy mạng mà!"
Âm thanh tiếp tục phát ra từ ngoài cửa.
Kha Ngải dùng hai tay bịt chặt miệng, cậu đã dùng hết toàn bộ sức nhưng thân thể càng ngày càng yếu, cánh tay cũng sắp không còn lực.
Bên ngoài yên tĩnh một lúc, ngay lúc Kha Ngải còn tưởng rằng những người đó đã rời đi, buồng vệ sinh cậu đang ở đột nhiên bị người bên ngoài đụng phải.
Kha Ngải hoảng hốt dựa lưng vào cửa để tránh bị người bên ngoài đẩy vào, bởi vì cậu biết bên ngoài có hai Alpha, chỉ có Alpha khi ngửi thấy mùi pheromone của Omega mới có phản ứng như vậy.
Chỉ cần cánh cửa này được mở ra, cậu không biết những Alpha điên rồ kia sẽ làm gì.
Nhưng sức lực của cậu đã cạn kiệt, đối mặt với hai Alpha, sức lực của cậu chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.

Cửa bị mở ra.
Khi nhìn rõ hai người đó là ai, trong đầu Khả Ái chỉ còn lại một ý nghĩ – mình thật sự xong đời rồi.
Hai người này ở trường thường gây sự với cậu và Hà Tân, khi có Hà Tân họ sẽ không dám làm gì, nhưng bây giờ chỉ có một mình cậu, lại còn đang đến kỳ, hậu quả như thế nào cũng không dám nghĩ tới.
"Ha, tao còn tưởng là ai? Thì ra là tùy tùng của thằng Hà Tân!" Người đầu trọc cười nham hiểm.
"Những chuyện trước kia, hiện tại nên giải quyết rồi!" Người có cái đầu úp nồi đi tới, hai mắt đỏ ngầu.
Kha Ngải biết rằng họ bị ảnh hưởng bởi pheromone của cậu nên cũng tiến vào trạng thái động dục.

"Các cậu chơi trước đi, tôi đi uống nước!" Hà Tân ném quả bóng cho đồng đội, vừa uống nước vừa nhìn vào điện thoại di động, khi thấy nhiều cuộc gọi nhỡ của Kha Ngải như vậy thì thực sự sốc, hắn không biết sao lại cảm thấy hoảng sợ, vội vàng chạy đi tìm người.

Người đầu trọc và đầu nồi muốn bắt Kha Ngải, Kha Ngải liên tục rút bước, nhưng lưng đã chạm vào tường, không còn đường lui.
- --------------------------------------
Mình chưa check lại nên có thể sẽ có sai sót ở đâu đó, có gì mn nhắc mình với nha, nào có thời gian mình sẽ ngồi beta lại sau..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi