NHƯ Ý TRUYỆN TRỌNG SINH VĂN CHI THANH ANH HOẰNG LỊCH


Hoàng thượng cười sờ mặt nàng, để nàng thoải mái ngồi xuống liền gọi Lý Ngọc cùng Nhị Tâm vào.

"Lý Ngọc, ngày mai ngươi đi truyền chỉ, phong Nhàn quý nhân làm Nhàn phi, lễ sắc phong sẽ vào cuối tháng này.

"
Hắn nói xong còn không đợi Lý Ngọc đáp lại liền phân phó A Nhược cùng Nhị Tâm: "Đi chuẩn bị nước nóng hầu hạ Nhàn phi tắm rửa.

"
Hai người vui vẻ đồng ý, mọi người lui ra ngoài làm việc của mình.

"Hoàng thượng, việc sắc phong phi vị cần dựa theo cấp bậc, trên quý nhân là tần vị, sao người có thể bỏ qua tần vị mà tấn phong thần thiếp lên phi vị?"
"Ngày đó trẫm ở Dực Khôn cung quên nói chuyện tấn nàng lên tần vị, cho nên hôm nay trực tiếp tấn nàng làm phi, nương tử sẽ không trách trẫm thiếu lễ nghĩa, thiếu lễ sắc phong tần vị đi.

"
Thanh Anh ôm hắn nở nụ cười: "Phu quân lại trêu đùa thần thiếp rồi.


"
Nhị Tâm cùng A Nhược làm việc rất nhanh chóng, rất nhanh đã chuẩn bị nước xong, lại thêm sữa bò và rắc đầy cánh hoa hồng, hai người hầu hạ Thanh Anh tắm rửa xong, thấy hoàng thượng đi tới nắm tay nàng một đường đi đến tẩm điện.

Lật chăn lên, phía dưới có đặt táo đỏ, lạc, nhãn, hạt sen.

Nàng cẩn thận nâng lên, trong mắt tràn đầy vui mừng.

"Nào, xem trẫm chuẩn bị cái gì?"
Thanh Anh ngẩng đầu, có người bưng rượu và bánh lên, trong chén rượu bạc chỉ đỏ rót đầy rượu, hai người uống một hơi cạn sạch, nàng cầm đũa gắp bánh ăn một miếng, liền hờn dỗi nói: "Còn sống!" trên mặt có chút ửng hồng, nói xong đặt bánh về chỗ cũ, nhìn hoàng thượng đang ăn bánh.

Trong ánh mắt hoàng thượng tràn ngập sủng nịnh: "Nàng nói là sống, chính là sống.

"
Lý Ngọc kêu mọi người lui xuống, hoàng thượng buông rèm xuống, vuốt ve mặt nàng, trong ánh mắt tràn đầy ôn nhu, trong lòng tràn đầy xuân tiêu ấm áp, bên ngoài nến đỏ lung linh.


Sáng hôm sau, hoàng thượng ngồi trước gương mặc long bào, nàng đeo phụ kiện cùng hà baoc ho hắn, ngẩng đầu nhìn hắn, ý cười nồng đậm.

Hắn nhẹ nhàng nhéo mặt nàng vài cái: "Trẫm thượng triều sớm, nàng trở về ngủ thêm một lát, buổi tối trẫm đến Dực Khôn cung gặp nàng.

"
"Được, thần thiếp chờ hoàng thượng, hoàng thượng nhất định phải đến.

" Nữ tử nắm lấy tay hắn, mỉm cười.

"Trẫm đã đáp ứng nàng, nhất định sẽ làm được.

" Hoàng thượng lại gần hôn lên trán nàng.

Nhìn bóng lưng hoàng thượng rời đi, nàng quay người, chỉ cảm thấy khắp người đau nhức.

A Nhược cùng Nhị Tâm theo nàng trở về Dực Khôn cung.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi