NỢ TÌNH CỦA ẢNH ĐẾ

Tiêu Đằng hất cằm, bộ dạng cực kỳ cao ngạo. Hắn ta đặt ly rượu trong tay lên bàn, nói với Diệp Minh Xuyên, "Nếu ngài Diệp đây còn chút tự trọng, thì bây giờ hẳn nên cụp đuôi rời khỏi đi thôi, chứ không đợi lát nữa tôi ra tay, chỉ sợ mọi người đều phải mất mặt đấy."

Đám người vây xem nhìn Diệp Minh Xuyên và Đường Dật, không ngừng lắc đầu, thì thầm bàn tán, mấy người này trước giờ đều rất cọi trọng thân phận của mình, bây giờ biết được có con hát trà trộn vào đây, đương nhiên sẽ cảm thấy thân phận cao quý của mình bị vấy bẩn, ánh mắt nhìn về phía Diệp Minh Xuyên càng thêm không có cảm tình.

Diệp Minh Xuyên vẫn mỉm cười nhẹ như trước, hỏi Tiêu Đằng, "Thế nào, Tiêu tổng cảm thấy tôi không xứng với nơi này phải không?"

"Chẳng lẽ mày cảm thấy mày xứng à?" Tiêu Đằng như thể nghe được một chuyện hết sức nực cười vậy, Diệp Minh Xuyên là cái thận phận gì chứ, còn dám mặt dày hỏi mình có phải không xứng với nơi này không, chuyện này đủ để hắn ta cười nguyên một năm đấy.

Tiêu Đằng chỉ vào Diệp Minh Xuyên, quay người nói với đám người vây xem, "Nào, mọi người nói thử xem, người trước mặt đây, uhm...... là nam thần từng đoạt mấy giải ảnh đế, có vài chục triệu fan ủng hộ trên weibo, số lượng phim đóng chính nhiều không đếm hết, mọi người nói xem người như vậy có thể tới tham dự bữa tiệc nhà họ Tiêu chúng tôi được không?"

Đám người vây xem trên mặt đều là vẻ khinh thường, đa phần bọn họ đều không xem trọng minh tinh trong giới giải trí, bởi vì bọn họ biết phần lớn người trong giới giải trí làm cách nào để nổi lên, thế nên càng tỏ rõ vẻ không thích với Diệp Minh Xuyên. Một người đàn ông trung niên mặc Âu phục đen là người đầu tiên lên tiếng đáp lời Tiêu Đằng, ông ta cười nhạo một tiếng, nói, "Tới sao được mà tới chứ? Cũng không biết là ai dẫn vào nữa?"

Người xung quanh cũng lần lượt hưởng ứng, "Đi mau đi, chừa lại cho mình chút mặt mũi."

"Aiz...... Người trẻ tuổi bây giờ thật là..."

"Một con hát cũng dám tới đây, cũng không biết là ai cho dũng khí nữa?"

......

Tiêu Đằng cho rằng dưới tình huống này, Diệp Minh Xuyên chỉ cần còn chút xíu dây thần kinh xấu hổ thôi thì sẽ lập tức rời đi, hắn ta cũng sẽ không không ngăn cản, thứ nhất là vì bữa tiệc hôm nay nhà họ Tiêu chuẩn bị là vì hắn ta, cứ căng thẳng với Diệp Minh Xuyên mãi cũng không ổn. Lại thêm hôm nay nhà họ Tiêu còn mời không ít phóng viên kinh tế tới nữa, những phóng viên đó đương nhiên sẽ ghi lại mỗi một sự việc xảy ra tối nay, đến ngày mai, tin tức trên các trang báo phỏng chừng đều sẽ là "Diệp Minh Xuyên không biết xấu hổ lẻn vào bữa tiệc của nhà họ Tiêu, bị chủ nhân bữa tiệc mắng chửi đuổi đi."

Tiêu Đằng càng nghĩ càng sướng, khóe miệng cũng nhịn không được vểnh lên, ánh mắt nhìn Diệp Minh Xuyên càng lồ lộ vẻ vui sướng khi người gặp họa.

Đường Dật đứng phía sau nhìn Diệp Minh Xuyên không chút hoang mang lấy ra thiệp mời của nhà họ Tiêu, hỏi Tiêu Đằng, "Thiệp mời chính nhà họ Tiêu các người đưa tới, bây giờ lại không muốn nhận à?"

Tiêu Đằng nhìn cũng không thèm nhìn thiệp mời trên tay Diệp Minh Xuyên, hừ một tiếng, "Ai biết thiệp mời này lấy được từ chỗ nào chứ, không khéo là trộm từ ai đó cũng nên."

Kỳ thực nếu lúc này Tiêu Đằng nhận lấy tấm thiệp mời trong tay Diệp Minh Xuyên, nhìn kỹ một chút, sẽ phát hiện thiệp mời này là nhà bọn họ đặt làm riêng cho ba vị quản lý cấp cao của Phạm Tinh, chỉ là hắn ta quá tự đại, quá tự cho là đúng, thế nên vẫn tiếp tục tạo thế cho màn vả mặt sắp tới của Diệp Minh Xuyên.

"Nhìn thử một vòng mà xem, thân phận của mày so được với ai ở đây không, một con hát chỉ biết trèo lên giường người khác mà cũng dám đặt chân tới nhà họ Tiêu à, thật cho rằng mình mở được một công ty nhỏ thì thành tổng tài được đấy hả?" Tiêu Đằng chửi Diệp Minh Xuyên xong liền chửi đến Đường Dật đứng sau hắn, "Còn cái người đằng sau mày nữa, chậc chậc, bẩn chết đi được, cũng không biết hầu hạ bao nhiêu người rồi, không biết lấy đâu ra mặt mũi mà ra đường nữa."

Diệp An vẫn đứng phía sau Tiêu Đằng, cái gì cũng không nói, chỉ cúi đầu, không dám nhìn Diệp Minh Xuyên và Đường Dật phía đối diện.

Cô ta không biết mấy lời Tiêu Đằng nói có phải là sự thật không, nhưng cũng hiểu được dựa vào năng lực của Diệp Minh Xuyên, hẳn là không thể đến được bữa tiệc tối nay, thế nên có lẽ Diệp Minh Xuyên cũng chẳng phải ánh trăng sáng gì như trước giờ cô ta vẫn tưởng tượng.

Những người vây xem cũng không một ai lên tiếng, bọn họ không muốn đắc tội Tiêu Đằng, huống hồ Tiêu Đằng nói cũng không sai, mình tinh ở trong mắt bọn họ chính là loại người như vậy, vĩnh viễn cũng chỉ là con hát, không thể lên được mặt bàn thôi.

Có điều không biết nếu như Diệp An biết được suy nghĩ trong đầu đám người kia, sẽ có cảm tưởng thế nào.

Nụ cười trên môi Diệp Minh Xuyên dần thu lại, Tiêu Đằng mắng chửi hắn, hắn có thể không để trong lòng, thế nhưng lại dám động chạm đến Đường Dật, Tiêu Đằng nếu đã sốt ruột muốn xuống địa ngục như vậy, thì hắn cũng không cần phải khách khí nữa làm gì.

Mà đúng lúc này, Đường Dật vốn đứng phía sau Diệp Minh Xuyên lại đột nhiên tiến một bước về phía trước, đứng kế bên hắn.

Diệp Minh Xuyên trông thấy động tác của y, quay đầu nhìn về phía y, hỏi, "Tiểu An?"

Đường Dật nghiêng đầu, cười nhẹ với Diệp Minh Xuyên một cái, bao nhiêu lâu nay, đều là Diệp Minh Xuyên che chở y, lần này, y muốn đổi vị trí với Diệp Minh Xuyên. Y quay đầu về phía Tiêu Đằng, khóe miệng hơi hơi cong lên, ý khiêu khích mười phần, cười nói với hắn ta, "Nói đến bẩn thì ai so được với Tiêu tổng chứ? Nếu ngài đã quên chuyện năm trước bị phóng viên chụp được ảnh chơi 4p, thì để tôi nhắc lại cho ngài nhớ nhé."

"Đường Dật, mày ----" Tiêu Đằng trừng Đường Dật, không thể ngờ Đường Dật thế mà lại dám nhắc đến chuyện này trước mặt mình.

Xung quanh lập tức ồ lên một tràng, châu đầu ghé tai nhỏ giọng hỏi thăm tính chân thật của chuyện này, đám người bọn họ đa phần đều không chú ý tới mấy tin tức giải trí, thậm chí rất ít người biết Tiêu Đằng từng là tổng tài một công ty giải trí khá nổi tiếng tên là Đình Vũ, bây giờ đột nhiên nghe được loại chuyện giật gân như vậy, không khỏi giật mình cảm thán.

Đèn chùm thủy tinh trên đầu soi sáng toàn bộ đại sảnh, Tiêu Đằng tức đến mặt mũi đỏ bừng, lửa giận trong mắt nếu như hóa thành thực thể, Đường Dật chắc đã sớm bị đốt thành tro bụi rồi.

"Làm sao?" Đường Dật rất hiếm khi bày ra bộ dạng chanh chua thế này, hôm nay lại không hề chừa chút mặt mũi nào cho Tiêu Đằng, vẫn tiếp tục kích thích hắn ta, "Tiêu tổng cảm thấy tôi có nói sai chỗ nào à? Chẳng lẽ lúc ấy lên giường với ngài không phải là ba người đàn ông? Mà còn người nào nữa đang ở trong gầm giường hay trong nhà vệ sinh không bị chụp được?"

Lúc trước Đường Dật nói 4p, đám người xung quanh này nghe còn tưởng rằng Tiêu Đằng lên giường với ba người phụ nữ, tuy cảm thấy hắn ta như vậy có hơi xằng bậy, nhưng người trẻ tuổi mà, lại thêm cái thân phận này của Tiêu Đằng, cũng không phải không thể chấp nhận.

Bây giờ nghe thấy Đường Dật nói đối tượng là nam, lại nhìn nhìn Diệp An đứng sau Tiêu Đằng, tâm tư mọi người không khỏi lóe lên, vừa rồi bọn họ còn cho rằng Tiêu Đằng có lẽ có chút thích Diệp An, nhưng hiện tại, mấy người này lại cảm thấy chắc hẳn Tiêu Đằng chỉ xem Diệp An như công cụ để che đậy tính hướng của mình mà thôi.

Tiêu Đằng nghe được tiếng nghị luận xung quanh, hận không thể nổ chết đám người kia đi, nhưng chút lý trí còn sót lại nói cho hắn ta biết không thể làm như vậy được, hắn ta cắn răng hung tợn hỏi Đường Dật, "Đường Dật, mày chán sống rồi đúng không?"

Đường Dật nhướn mày, đang định mở miệng, lại bị Diệp Minh Xuyên đoạt trước, hắn cầm tay Đường Dật, mặt không chút thay đổi nói với Tiêu Đằng, "Tôi thấy Tiêu tổng mới là chán sống ấy, chẳng lẽ thật sự cho rằng nhà họ Tiêu các người có thể một tay che trời đấy à?"

Tiêu Đằng lạnh lùng cười, một bộ cao ngạo không ai bì nổi, nói, "Nhà họ Tiêu bọn tao đúng là một tay che trời đấy, thì sao? Có bản lĩnh thì mày cũng che đi! Người đâu! Lôi hai người này ra sau nhà cho tao."

Tiêu Đằng vừa nói dứt câu, bốn vệ sĩ mặc trang phục đồng nhất liền từ ngoài cửa đi vào, tiến thẳng tới chỗ Diệp Minh Xuyên. Đám người vây xem xung quanh cũng không ngại lớn chuyện, hoàn toàn không có chút xíu động tác muốn ngăn chặn hành vi giam cầm trái phép này của Tiêu Đằng.

Còn về chuyện Tiêu Đằng chơi 4p, mấy người này nghe xong cũng bỏ ra sau đầu thôi, người làm kinh doanh như bọn họ bao giờ cũng lấy lợi ích làm trọng, thấy một màn này đều thờ ơ, thậm chí còn muốn vỗ tay cổ vũ cho Tiêu Đằng ấy chứ, dẫu sao để một con hát lượn lờ quanh bọn họ cũng chẳng hay ho gì mà.

Trong mắt đám người vây xem này, Diệp Minh Xuyên và Đường Dật quá nửa sẽ bị phế rồi, về phần cơ thể bị phế hay cái gì khác bị phế, thì còn phải xem thái độ của Tiêu Đằng.

Mấy vệ sĩ càng lúc càng tới gần, đại sảnh lặng ngắt như tờ, kim rơi cũng có thể nghe thấy, tất cả mọi người đều gắt gao hướng mắt về phía Diệp Minh Xuyên. Diệp Minh Xuyên ngược lại, vẫn không có phản ứng gì, một bộ không thèm để ý, có điều hắn như vậy ở trong mắt mọi người lại thành bó tay chịu trói.

Mắt thấy mấy vệ sĩ đã tới gần, đám người vây xem lúc này cũng không còn hứng thú xem tiếp nữa, huống hồ chuyện sau đó cũng chẳng hay ho gì.

Mà vào lúc mọi người cho rằng kết cục đã định, ba vị quản lý công ty Phạm Tinh lại đột nhiên bước ra từ trong đám đông, người đứng đầu trong số họ cao giọng hô, "Chờ một chút!"

Ánh mắt mọi người lập tức bị thu hút về phía họ, đến vệ sĩ cũng dừng bước, nhìn về phía ba người.

Đám người vây xem đều ngừng hô hấp, gắt gao nhìn chằm chằm động tác của ba người, một bên nhìn họ bước tới chỗ Tiêu Đằng, một bên nghĩ họ lên tiếng đúng vào lúc này là có ý gì.

Danh tiếng công ty Phạm Tinh những người ở đây đều đã nghe nói đến, nó là một trong những công ty có sức ảnh hưởng lớn nhất trên thế giới, nắm giữ 12% tài nguyên kinh tế toàn cầu. Thế nhưng ở một phương diện khác, Phạm Tinh với họ mà nói lại hết sức thần bí, không ai biết công ty này xuất hiện từ khi nào, cũng không ai biết gia tộc đứng phía sau rốt cuộc là ai, bởi vì mỗi lần xuất hiện trước mặt mọi người đều chỉ có ba vị quản lý này thôi.

Tuy không nghĩ ra được lúc này ba người họ cắt ngang hành động của Tiêu Đằng là vì sao, nhưng cũng không đến nỗi muốn làm chỗ dựa cho hai con hát kia đâu nhỉ, mọi người ôm tâm tư xem náo nhiệt tiếp tục ở lại chỗ này.

Tiêu Đằng cho rằng ba vị này chờ đến sốt ruột rồi, liền đợi họ tới gần rồi mở miệng, mang theo ý xin lỗi nói, "Xin ba vị chờ một chút, tôi đuổi hai người này ra ngoài rồi sẽ lập tức tới chiêu đãi các vị." Nói xong, Tiêu Đằng lại trừng mắt với vệ sĩ vẫn đang ngây ngốc đứng một bên, "Còn không nhanh chân lên!"

Nhưng mà, chuyện kế tiếp lại ngoài dự đoán của tất cả mọi người, còn chưa chờ vệ sĩ có động tác, đã thấy ba người kia liếc cũng không liếc Tiêu Đằng một cái, mà đi thẳng tới trước mặt Diệp Minh Xuyên, cúi người, đồng loạt gọi, "Thiếu gia."

Toàn bộ người đang đứng trong đại sảnh nhà họ Tiêu đồng loạt im phăng phắc, trợn mắt nhìn một màn này, làm sao cũng không dám tin ba vị quản lý đến từ công ty Phạm Tinh bên Mỹ mà họ ra sức lấy lòng, lúc này lại đang cúi người trước Diệp Minh Xuyên, cung kính gọi một tiếng "thiếu gia".

Những người này cảm thấy có lẽ mình gặp phải ảo giác rồi, bọn họ đều biết công ty Phạm Tinh có sức ảnh hưởng lớn cỡ nào ở Trung Quốc, làm sao ngờ được có một ngày, quản lý công ty ấy lại cúi người trước một thanh niên trẻ, cung kính gọi đối phương là thiếu gia cơ chứ, hơn nữa đối phương còn là một con hát mà bọn họ vốn xem thường.

Tiêu Đằng lại càng không thể tin vào tai tiếng "thiếu gia" mà mình vừa nghe được kia, khoảng thời gian này hắn ta đang từng bước tiếp nhận lại công ty của nhà họ Tiêu, đương nhiên cũng hiểu biết đôi chút về Phạm Tinh, hơn nữa trước khi vào bữa tiệc hôm nay, ông cụ nhà họ Tiêu còn cố ý dặn dò hắn ta, kêu hắn ta tiếp xúc nhiều một chút với ba vị quản lý tới từ Phạm Tinh kia.

Bây giờ tình huống thành ra thế này, còn tiếp xúc cái c*t gì nữa chứ!

Diệp Minh Xuyên nhìn lướt qua ba người trước mặt, chỉ gật gật đầu, ừm một tiếng, dáng vẻ hết sức bình tĩnh, như thể đây là chuyện rất hiển nhiên vậy.

Bộ dạng vân đạm phong khinh này của hắn, cũng chính là biểu cảm các đời Yêu vương trước bày ra mỗi lần vả mặt người khác, hôm nay được Diệp Minh Xuyên học lại y đúc.

Xung quanh lại một lần nữa rơi vào im lặng, đại sảnh không một tiếng động, Tiêu Đằng mới nãy còn mang bộ dáng hùng hổ khí thế, lúc này cũng tựa như quả bóng bị xì hơi, nhìn Diệp Minh Xuyên, cả người không ngừng run rẩy, không biết là vì tức giận, hay là bị dọa nữa.

Về phần Diệp An đứng phía sau Tiêu Đằng, cái tên Phạm Tinh này cô ta cũng đã từng nghe nói đến, hình như rất nhiều thương hiệu hàng xa xỉ đều đến từ công ty này thì phải, cô ta bất an vươn tay túm lấy vạt áo Tiêu Đằng, lại không dám dùng sức, thế nên Tiêu Đằng cũng không phát hiện được.

Những người đứng phía trước sau khi lấy lại tinh thần, nhớ đến vừa nãy mình trào phúng Diệp Minh Xuyên, liền lặng lẽ lùi về sau vài bước, muốn giấu mình trong đám đông, sợ Diệp Minh Xuyên ghi thù, sau này quay lại trả thù bọn họ.

Tiêu Đằng làm sao chịu được Diệp Minh Xuyên đè trên đầu mình, hắn ta ưỡn cao ngực, hất cằm, không biết tìm được dũng khí từ đâu, cười lạnh một tiếng với Diệp Minh Xuyên, "Ha...... Đúng là thú vị thật đấy, bây giờ lừa đảo kiểu gì cũng có nhỉ! Còn dám lập thành nhóm tới nhà họ Tiêu bọn tao lừa đảo nữa chứ, tưởng nhà họ Tiêu bọn tao không có người chắc?"

Trước đó ảnh chụp ba vị quản lý cấp cao của Phạm Tinh đã từng xuất hiện trên tạp chí kinh tế, diện mạo giống như đúc với ba người đang đứng phía sau Diệp Minh Xuyên kia, nên đương nhiên không có cái gì mà lập thành nhóm đi lừa đảo như Tiêu Đằng nói. Tiêu Đằng lúc này bất quá cũng chỉ là tự lừa mình dối người mà thôi.

Có điều đám người xung quanh cũng chỉ trầm mặc nhìn một màn này, không ai dám nhiều lời một tiếng, tuy họ cũng muốn lấy lòng vị thiếu gia Phạm Tinh kia, nhưng lại không dám đắc tội Tiêu Đằng ngay mặt.

Diệp Minh Xuyên không quan tâm tới lời nói xấu của Tiêu Đằng, chỉ không nhanh không chậm nói, "Hôm nay tới đây thực ra cũng không có chuyện gì quan trọng, chủ yếu là vì mấy việc Tiêu tổng làm lúc trước khiến tôi rất tức giận, không thể không gọi cấp dưới từ bên Mỹ về, tiếp theo đây chính là lúc tôi phản kích, tôi tới đây cũng chỉ là muốn thông báo trước cho Tiêu tổng biết vậy thôi."

"Mày có ý gì?" Tiêu Đằng nhìn Diệp Minh Xuyên, hỏi.

Diệp Minh Xuyên cười cười, không đáp lại Tiêu Đằng, chỉ nói một câu, "Tôi đi trước."

Nói xong, cũng không nhìn Tiêu Đằng thêm cái nào, nắm tay Đường Đặt đi về phía cửa, đám đông vây xem tự động tách ra, nhường cho hắn một con đường.

Mà ba vị quản lý của Phạm Tinh kia cũng theo sát phía sau Diệp Minh Xuyên, cùng hắn rời đi.

Có lẽ khí tràng khi thân phận Diệp Minh Xuyên được tiết lộ quá mạnh mẽ, Tiêu Đằng nhất thời cũng không còn suy nghĩ muốn gọi người tới đánh hắn một trận nữa, mà dễ dàng thả cho hắn rời đi.

Ai cũng không ngờ, bữa tiệc của nhà họ Tiêu lại kết thúc trong tình huống như vậy.

Nhà họ Tiêu quá nửa sẽ phải đối đầu với Phạm Tinh rồi, mấy ông chủ lớn vốn dĩ muốn cùng nhà họ Tiêu hợp tác lúc này đều lùi bước, họ nhất định phải suy xét cẩn thận xem sau này có nên tiếp tục duy trì quan hệ với nhà họ Tiêu trên thương trường nữa không, dẫu sao nếu như Phạm Tinh thật sự muốn chỉnh nhà họ Tiêu, thì nhà họ Tiêu hơn nửa là không thể phản kháng.

Có ở lại đây cũng không còn tâm tình tiếp tục trò chuyện nữa, một đám người đều vội vàng tìm cớ rời đi, lần này nhà họ Tiêu sợ là sắp gặp phải nạn lớn rồi.

Tiêu Đằng nhìn đám quỷ nhát gan như chạy lấy mạng rời đi, hai hàm răng nghiến ken két, một ngày nào đó hắn ta sẽ khiến đám người kia phải hối hận vì hành động của mình!

Diệp An nhìn Tiêu Đằng, nhưng không tiến lên an ủi, lúc này trong đầu cô ta tất cả đều là Diệp Minh Xuyên, đã không còn chỗ để chứa thêm bất cứ thứ gì khác.

- ---

Ngay tối hôm ấy, sau khi thân phận Diệp Minh Xuyên được tiết lộ, mấy phóng viên được mời đến bữa tiệc nhà họ Tiêu lập tức lén lút gửi tin về cho chủ biên nhà mình, đám chủ biên ban kinh tế kia nhận được tin xong vội vàng chuyển ngay cho chủ biên ban giải trí.

Nhất thời, các biên tập viên vốn dĩ đã tan tầm về nhà chuẩn bị đi ngủ lại bị chủ biên của mình dùng liên hoàn đoạt mệnh call triệu hồi về công ty, bắt đầu ngồi trước máy tính điên cuồng viết bản thảo dựa trên tin tức này.

Vì thế sáng sớm hôm sau, thông tin Diệp Minh Xuyên là tổng giám đốc Phạm Tinh đã chiếm đóng trên khắp các trang báo giải trí cùng kinh tế. [ Khiếp sợ! Thân phận của ảnh đế nổi tiếng Diệp Minh Xuyên thế mà lại là......], [Thân phận tổng giám đốc Phạm Tinh bị phơi bày, sở hữu khối gia sản ngàn tỷ hóa ra là hắn], [Giúp bạn nhận thức một Diệp Minh Xuyên mới], [Còn không biết sẽ lạc hậu, tổng giám đốc Phạm Tinh hóa ra là hắn!] đủ loại tiêu đề ùn ùn kéo đến, mấy trang tin tức mạng cũng không cam lạc hậu, báo ngày, báo sớm cùng các blogger lớn đều đăng tin tức có liên quan đến Diệp Minh Xuyên.

Dưới tình huống không sử dụng thủy quân, chủ đề liên quan đến thân phận Diệp Minh Xuyên chỉ trong chưa đầy nửa tiếng đã vững vàng chiếm đóng vị trí đầu bảng hotsearch, nhiệt độ còn đang không ngừng tăng trưởng.

Netizen cũng đều nhiệt tình bàn luận về thân phận của Diệp Minh Xuyên.

Kia đó: "Âu mai gót! Thật không dám tin! Trước giờ tôi vẫn tưởng idol của mình là một người thành thật không có bối cảnh, dựa vào sự nỗ lực của chính bản thân mà đạt được thành tựu ngày hôm nay, không ngờ......người ta hít thở thôi cũng kiếm đủ tiền cho tôi tiêu cả đời này rồi, để tôi yên lặng một mình chút đi."

Coupon giảm giá Taobao: "Ai có thể cho tui biết cái tin ông xã tui vận chuyển gạch ở công trường trước kia là đứa nào tung ra được không, tui muốn đánh chết hắn!"

Avatar: "Chẳng trách dám cùng Đường Dật công khai, có bối cảnh thế này thì còn cần care gì nữa chứ!"

Miracle Nikki: "Tui bị thân phận của Diệp Minh Xuyên dọa sợ ngây người rồi, lúc trước cũng đã nghĩ Diệp Minh Xuyên chắc hẳn rất có tiền, nhưng quả thật không ngờ lại có tiền như thế, muốn gả!"

Rococo: "Nếu nói như vậy thì mấy tin đồn xấu về Diệp Minh Xuyên trước đây lan truyền trên mạng đều là giả còn gì, tổng giám đốc Phạm Tinh mà còn cần trèo lên giường ai nữa chứ! Có mà cái đám ông chủ ngầm bụng bia kia người sau đạp người trước muốn trèo lên giường hắn thì có ấy!"

Nữ thần ánh trăng: "@ Rococo, phản đối ông chủ ngầm, mỗi người đều có trách nhiệm!"

My sweetie: "Điên cuồng ủng hộ CP Diệp Đường!"

......

Sau khi bàn tán xong về thân phận cùng bối cảnh của Diệp Minh Xuyên, netizen lại bắt đầu bận tâm tới vấn đề tình cảm của hắn và Đường Dật, netizen nghĩ mãi cũng không ra vì sao Diệp Minh Xuyên lại coi trọng Đường Dật, nhất là bây giờ biết được hắn có thân phận tôn quý như thế, lại bắt đầu tự hỏi liệu Diệp Minh Xuyên có thể giữ mãi sự chung thủy được hay không?

Lúc Diệp Minh Xuyên lướt weibo cũng thấy được đủ loại phỏng đoán của netizen về mình và Đường Dật. Ngoại trừ fan CP Diệp Đường, đa phần netizen đều không có niềm tin vào mối quan hệ của hắn và Đường Dật, nói cho cùng thì thân phận của hai người thoạt nhìn chênh lệch quá lớn, tương lai sẽ phát sinh rất nhiều vấn đề có thể tạo thành mối ngăn cách giữa họ.

Sau khi trông thấy những phỏng đoán ấy, ngón tay Diệp Minh Xuyên lướt nhanh trên màn hình di động, không bao lâu sau đã đăng một tin trên weibo: "Của anh thì đều là của em, anh cũng là của em nốt / love / love / @ Đường Dật."

Nhận được thông báo từ di động, Đường Dật mở weibo lên liền thấy tin Diệp Minh Xuyên vừa đăng, y không chút do dự share lại, đồng thời bình luận, "Đã nhận, cảm ơn / yêu yêu /."

Netizen nhìn chồng chồng người ta show ân ái, mới phát hiện mình căn bản là lo bò trắng răng, Diệp Minh Xuyên và Đường Dật bây giờ vẫn rất tốt, bọn họ lấy lập trường gì mà phân tích về tương lai sau này của hai người chứ!

Fan CP Diệp Đường thì chưa từng lo lắng sau này Diệp Minh Xuyên và Đường Dật sẽ tách ra, bây giờ thấy hai người họ tương tác với nhau trên weibo đều đồng loạt tỏ vẻ bát cơm chó này ngấy quá đi, muốn hất đổ, nhưng mà hất xong rồi cả đám lại khóc tức tưởi, ở dưới weibo xin thêm một chậu.

Còn fan CP Ong Đường lại cảm thấy cuộc sống của mình càng ngày càng nước sôi lửa bỏng, trong số họ thậm chí đã có rất nhiều người buông tha lý tưởng, đầu quân vào phe địch rồi. Có vài người còn vì trả thù CP Diệp Đường mà chạy tới trận doanh CP Đường Diệp, nâng cao ngọn cờ tà giáo nữa.

Ong Đường không ngọt: "Anh ngoi lên cạnh tranh chút đi chứ, mau nộp thẻ lương đi kìa! @ Bổn Phùng Phùng không ăn cơm chó."

"Bổn Phùng Phùng không ăn cơm chó" là tên Phùng Chính Luân mới đổi hôm giao thừa, sau khi chúc hai người Diệp Minh Xuyên, Đường Dật lâu bền. Thật ra anh không hề ngại bị netizen trêu chọc, thi thoảng còn đáp lại đôi câu, nhưng nội dung cơ bản đều là tình cảm của Đường Dật và Diệp Minh Xuyên rất tốt, cho dù anh có cố gắng thế chứ cố gắng nữa cũng chẳng ăn thua đâu.

Thấy netizen tag mình trên weibo nhiều quá, Phùng Chính Luân rốt cuộc cũng đăng lên một tin.

Bổn Phùng Phùng không ăn cơm chó: "Ai nhét cơm chó cho tôi là tôi đánh á!"

Có điều chẳng ai quan tâm tới lời than vãn không muốn ăn cơm chó của Phùng Phùng hết.

- ---

Ngôn luận trên mạng đã không còn phải để ý đến nữa rồi, chuyện kế tiếp chính là xử lý Tiêu Đằng và nhà họ Tiêu, cùng với chuyện công chiếu "Luồng gió ấm". Vốn dĩ Diệp Minh Xuyên định công chiếu "Luồng gió ấm" vào đầu tháng mười, nhưng sau đó hắn hỏi ý kiến Đường Dật, Đường Dật lại hy vọng dời thời điểm công chiếu sang tháng mười một, mười hai.

Bởi lẽ đây vốn dĩ là luồng gió ấm ta tưởng niệm trong mùa đông mà.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi