NÔNG KIỀU CÓ PHÚC

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trần A Phúc trong khoảng thời gian này vốn là không quá vừa lòng với đại phòng cùng lão phu nhân, thấy Hồ thị đá Thất Thất, bỗng chốc trầm mặt.

Nói: "Đại bá nương, bác làm sao có thể đá Thất Thất nhà ta dạng này đây? Thất Thất là người nhà chúng ta, đá hỏng thì làm sao bây giờ? Còn nữa, lời Thất Thất nói nơi nào là ta dạy? Rõ ràng là đại bá thích nói nhất.

Trước kia đại bá sợ bác quá tham lam, làm rơi mất phân tình thân thích, mới thường xuyên mắng bác dạng này có được hay không."
Nàng nói là nói thực, cho nên không khách khí nói ra đến như thế, cũng là ý tứ đề điểm lão phu nhân, không cần thật làm rơi mất phân tình thân thích.
Vương thị cũng không cao hứng nói: "Đúng vậy, thời điểm ở quê hương, đại bá thường xuyên mắng đại tẩu như vậy."
Trần A Mãn hé miệng cười nói: "Con cũng nghe đại bá mắng qua thế này."
Hồ thị còn muốn nói nữa, bị lão phu nhân trợn mắt, liền không tình nguyện ngậm miệng lại.
Lão phu nhân vừa thẹn thùng lại tức giận, vẫn không thể phát giận.

Trần A Phúc, Vương thị, còn có Trần A Mãn sắp gả cho người giàu, bà cũng không muốn đắc tội.

Bà là trưởng bối, căn bản không quan tâm có phải tội bọn họ hay không.


Trừ Trần A Phúc ra, Vương thị và Trần A Mãn bà cũng không sợ.

Nhưng mà, mình lớn tuổi như vậy, ngày nào đó chết cũng không biết.

Nếu như cũng mích lòng các nàng, nhà lão đại thật đáng thương.
Bà nghĩ tới làm đoạn thời gian gần đây, thật là mình vội vàng.

Liền cười nói với Trần A Phúc: "Đại bá nương của con hồ đồ, ta và đại bá của con không hồ đồ.

A Phúc, còn có lão Nhị, lão Tam giúp nhà lão đại bao nhiêu, trong lòng ta cùng lão đại đều biết rõ, cũng nhớ ở trong lòng."
Lại nói chuyện một hồi, mấy người lão phu nhân liền ra ngoài.
Vương thị nói cùng Trần A Phúc, mấy ngày nữa và cùng Trần Danh, còn có lão phu nhân cùng đại phòng đều phải hồi hương, chờ đến tháng sau trước khi Trần A Mãn xuất giá lại đến phủ thành.
Đại phòng mua sân nhỏ đã trang hoàng xong, thấy hai người Trần Danh ở tại nhà Trần Thực, bọn họ cũng không đi.


Trần Danh và Vương thị liền cũng thẹn thùng lại trọ tiếp, chỉ phải để cho đầy tớ giúp đỡ trang hoàng nhà vừa mua, sau đó lại mua một chút dụng cụ.

Về sau lại đến phủ thành, có thể trực tiếp ở vào nhà mới.
Trần A Mãn tháng sau liền phải xuất giá, hiện tại tam phòng đang bận chuẩn bị đồ cưới cho nàng.
Trần A Phúc nói: "Chỗ con có sân nhỏ trống, cha và nương tới nơi này trụ."
Vương thị lắc đầu nói: "Cha con còn muốn đi trông nom việc đồng án.

Chúng ta không giống đại phòng, bọn họ có A Quý xem."
Trần A Phúc lại nói: "Cha và nương sau khi hồi hương, vẫn là để A Lộc đến chỗ của con trụ.

Nhà Tam thúc bận rộn, không thể lúc nào cũng có người quấy nhiễu nhà thúc ấy."
Vương thị gật đầu đồng ý, bà cảm thấy hiện tại khuê nữ sinh hai đứa con trai cho Sở gia, cái eo tự nhiên lại thẳng lên không ít.

Nói: "Nương mua nhất gã sai vặt cho A Lộc, nó mang gã sai vặt cùng nhau vào ở."
Trần A Phúc gật đầu.
Buổi trưa, A Lộc dắt Đại Bảo cùng Sở Lệnh Trí đến chính viện.
Bọn họ sau khi cơm nước
.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi