NÔNG KIỀU CÓ PHÚC

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trần A Phúc giẫm lên cái ghế, duỗi tay lấy Kim Bối từ hoàng trong kim ốc ra.
Kim Bối tựa như gấp đến không chịu được, thân thể nhỏ nóng lên không nói, còn đang lắc lắc ở trong lòng bàn tay Trần A Phúc.
Trần A Phúc cười nói: "Bối Bối không vội, lập tức để cho con chơi cùng các ca ca." Đặt nó ở trên bộ ngực nhỏ Sở Tư Vũ, giới thiệu: "Đây là Đại ca ca Sở Tư Vũ."
Kim Bối thật kích động, thân thể nhỏ phát một vòng ánh sáng ôn nhu, cái miệng nhỏ nhắn cũng dài một chút, tựa hư đang hôn Vũ ca ca.

Trần A Phúc vui vẻ không thôi, lại đặt Kim Bối ở bộ ngực nhỏ Sở Tư Minh, giới thiệu: "Hắn là Nhị ca ca Sở Tư Minh."
Kim Bối lại mở cánh nhỏ ra một chút, so với tiêu chuẩn trước đó cũng lớn hơn, rộng cỡ long tay, tựa như đang dùng cánh nhỏ vuốt ve Minh ca ca.
Chơi đại khái hơn một canh giờ, Trần A Phúc cảm thấy sắp đến thời gian cho bú sữa.

Cho bú sữa xong lại si tiểu, Lý ma ma cùng hai mụ mụ hầu hạ ca nhi cũng nên tiến phòng ngủ.


Hai đứa bé ăn xong sữa của Trần A Phúc, đều kiên quyết không ăn sữa của vú em nữa.

Vú em đã bị trả về, lại lần nữa điều hai mụ mụ kinh nghiệm phong phú chăm sóc hài tử đến.
Trần A Phúc muốn đi ra ngoài, Kim Yến Tử không nỡ, hàm nước mắt cầu: "Ma ma, người ta còn chưa chơi đủ."
Trần A Phúc nói: "Nếu như lại không ra, các nàng vào phát hiện chúng ta không ở, cũng không dễ chu toàn.

Cục cưng ngoan ngoãn, ma ma có thời gian lại đến chơi cùng các con."
"Vậy uống sữa xong thì đi vào nữa." Kim Yến Tử lui một bước.
Trần A Phúc lắc đầu cự tuyệt nói: "Rất khuya rồi, ma ma còn muốn ngủ.

Cục cưng yên tâm, ma ma sẽ nghĩ biện pháp vào nhiều." Vào nhiều, để đứa nhỏ hấp thu linh khí không gian nhiều, đối với bọn họ có thể có nhiều chỗ tốt.
Kim Yến Tử không còn cách nào, chỉ đành cho đi, nói: "Người ta lần đầu tiên nhìn thấy hai người đệ đệ, muốn cho bọn họ lễ ra mắt."

Nói xong, liền bay phòng vào hoàng kim, lúc bay đi ra, ngoài miệng ngậm hai điểm lục tổ yến lớn cỡ ghèn mắt ba ba.
Trần A Phúc ngạc nhiên mừng rỡ vô cùng, tiểu keo kiệt này lần này thật là hào phóng, chủ động cho bảo bối.

Hai đứa bé ăn lục tổ yến, chính là ăn vật phẩm tăng cường miễn dịch bảo vệ sức khoẻ tốt nhất, cuộc đời này thân thể cũng sẽ rất tuyệt.
Lại hỏi: "Cục cưng, bọn họ nhỏ như thế, hiện tại có thể ăn sao?"
Kim Yến Tử nói: "Yên tâm, nó còn dễ tiêu hóa hơn sữa của ma ma."
Trần A Phúc dính lục tổ yến ở trên khăn cất vào hà bao, chờ thời điểm mớm nước thì đút cho bọn nhỏ.
Trần A Phúc mang giường cùng hài tử cùng nhau ra không gian.

Không lâu sau, Lý ma ma liền mang người vào.

Thắp chút sáng, Trần A Phúc dậy trước cho Vũ Ca Nhi uống sữa, lại cho Minh Ca Nhi.
Mặc dù trong phòng ngủ hương thơm bốn phía, đám người Lý ma ma cũng không có lòng nghi ngờ, các nàng cho rằng đại nãi nãi lại lấy Lục Diệp Trầm Hương ra.
Lý ma ma còn cười nói: "Đại nãi nãi
.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi