NỮ NHÂN CỦA VƯƠNG, AI DÁM ĐỘNG!

Edit: Trần Thị Nhiệt

Chạm vào nàng......Nếu không phải tình huống không thích hợp, thì Phượng Cửu Nhi chắc chắn sẽ đỏ mặt một trận.

Bị Cửu hoàng thúc tuyệt sắc mĩ nam dùng lời nói trêu đùa......Haizz, cũng không xem tình cảnh bây giờ như thế nào, người ta sắp chết rồi kìa!

Nhưng, phòng bị của nam nữ cổ đại đặt nặng như vậy, nam nữ thụ thụ bất thân, làm sao Cửu hoàng thúc có thể đồng ý chạm vào nơi đó......của một cô nương được!

Cầu người không bằng cầu mình! Phượng Cửu Nhi vừa ép ngực cho nữ tử, vừa......hô hấp nhân tạo!

Khi hai cô nương chạm môi với nhau, hô hấp của Chiến Khuynh Thành hỗn loạn, lập tức bước qua đó kéo nàng vào lòng mình.

"Làm bừa!" Nha đầu này lại dám làm thế với người khác!

Cho dù đối phương là một cô nương cũng không được!

"Cửu hoàng thúc, ngài làm cái gì vậy?" Phượng Cửu Nhi giãy dụa muốn thoát ra, nhưng nàng vẫn ở trong lòng hắn, nên chỉ có thể bước tiếp, vươn nửa người trên ra tiếp tục ấn cho cô nương kia.


"Không có phép thân cận với người khác! Bản vương, ra lệnh ngươi!"

"Đợi chút nữa rồi nói." Mặt Phượng Cửu Nhi lộ vẻ không kiên nhẫn, tuy rằng động tác cứu giúp không nhanh nhẹn, nhưng, vẫn không hề dừng lại.

Hô hấp của cô nương đó cuối cùng cũng quay lại một chút, Phượng Cửu Nhi mừng như điên, lập tức lại muốn hô hấp nhân tạo cho nàng.

Đúng lúc môi Phượng Cửu Nhi sắp chạm đến môi cô nương đó, thì đột nhiên nam nhân ở sau lưng kéo nàng quay trở lại.

"Cửu hoàng thúc......ngài!" Phượng Cửu Nhi trợn to đôi mắt long lanh trong veo, không dám tin nhìn dung nhan của nam nhân đang phóng đại ở trước mắt!

Đầu nàng bị hắn giữ chặt, cơ thể của nàng cũng bị hắn giam cầm trong lòng.

Mà môi của nàng......A a a a! Bị đôi môi của hắn giữ lấy!

Hắn hôn nàng......Cửu hoàng thúc hôn nàng!


Tất cả giác quan của Phượng Cửu Nhi đều biến mất, giờ phút này, dường như chỉ còn đôi môi là có cảm giác.

Mà tất cả cảm giác, đều là......độ ấm trên cánh môi của hắn, hương vị ngọt ngào của hắn, mùi hormone tiết ra từ trên người hắn!

Trên thực tế, đó không gọi là một nụ hôn trọn vẹn, chỉ là môi kề môi, giống như một đứa trẻ nghịch ngợm thổi lên môi nàng một cái mà thôi.

Giống như là......Hành động hô hấp nhân tạo mà vừa rồi nàng làm với cô nương đó......

Cửu hoàng thúc, đây là đang học cách làm thế nào để hô hấp nhân tạo cho người khác sao? Hắn cảm thấy chơi vui?

Vừa nghĩ như vậy, thái dương Phượng Cửu Nhi lập tức treo đầy hắc tuyến, ý thức đang điên cuồng trầm luân vừa rồi nhanh chóng tỉnh táo lại.

"Ư ư......" Cửu hoàng thúc xấu xa! Vậy mà lại khinh bạc nàng!


Hai tay Phượng Cửu Nhi nhéo vạt áo Cửu hoàng thúc, dùng sức muốn đẩy hắn ra, bỗng nhiên, tiếng thét chói tai của cô nương đó vang lên: "Ngươi......các ngươi......Phụt!"

Một ngụm máu tươi từ trong miệng của cô nương vừa tỉnh lại phun ra, hai mắt nàng trợn lên, lại một lần nữa hôn mê bất tỉnh.

Phượng Cửu Nhi đẩy Cửu hoàng thúc đang lâm vào trầm tư ra, lập tức tiến hành cứu giúp cô nương đang ngất xỉu lần hai.

Về phần Cửu hoàng thúc, hắn chỉ nhìn tiểu nha đầu đang bận rộn, tầm mắt nhìn xuống ngực của nàng.

Những chuyện nha đầu này vừa làm với cô nương kia, khiến bây giờ hắn, có một loại xúc động muốn làm chuyện tương tự với nàng.

Cảm giác này thật thần kỳ, hắn sống hơn hai mươi năm nay chưa từng nếm thử qua.

Thì ra khi ăn môi của cô nương, hương vị lại tuyệt như vậy.
Vừa ăn môi nàng, vừa ép cho nàng......không biết sẽ có có cảm giác như thế nào?

Cửu hoàng thúc làm một loạt hành động, cũng mặc kệ cô nương bị ngã trên xe có thể sống lại hay không, hắn chỉ nhìn bàn tay đẹp đến mức khiến nữ nhân đố kị nhưng lại nhiệt tình yêu thương, đã giống như ma trảo, hướng về phía nha đầu đang bận rộn......

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi