NỮ NHÂN CỦA VƯƠNG, AI DÁM ĐỘNG!

Edit: Trần Thị Nhiệt

Lúc này Phượng Cửu Nhi đang hết sức tập trung cứu người nên căn bản không cảm nhận được nguy hiểm đang tới gần.

Ngay lúc tay của Chiến Khuynh Thành đặt lên vai nàng, đang muốn kéo y phục của nàng xuống thì Phượng Cửu Nhi hô nhỏ: "Có hô hấp rồi!"

Sau đó, nàng đỡ cô nương kia lên nâng kim châm xuống, Nhân trung, Bách hội, Nội quan, Hợp cốc!

Sau khi châm xuống vài huyệt vị, trong giây lát, lông mi dài của nàng ta động một cái, cuối cùng, mở bừng mắt ra.

Khuân mặt tuyệt thế vô song hiện rõ ràng ở trong tầm mắt.

Khuân mặt này so với trong tưởng tượng còn đẹp hơn gấp trăm ngàn lần, một khuân mặt đẹp đến mức không bút mực nào có thể miêu tả được, bây giờ không phải đang ở trong mơ mà là thật sự xuất hiện ở trước mắt.

Mặc dù hắn nhíu mày, cũng mặc dù không phải hắn đang nhìn mình, mà là đang nhìn người sau lưng nàng, mặc dù, hơi thở của hắn rất lạnh lẽo.


Nhưng, hắn thật sự xuất hiện ở trước mặt nàng!

"Đẹp...quá..."

Nàng ta nghiêng đầu đi, đây là lần thứ ba hôn mê bất tỉnh.

"Mẹ nó!" Lần này, cho dù Phượng Cửu Nhi có tính tình tốt cũng nhịn không được mà lỗ mãng!

"Bị điên à!" Cứu hết lần này đến lần khác, lại còn có thể bởi vì nam sắc mà bị hôn mê, bà nó, bản cô nương không cứu nữa.

Mặc dù nghĩ không cứu, nhưng lại lập tức bắt mạch cho nàng, may mắn chính là, bây giờ hô hấp đã dần dần ổn định, cuối cùng cũng cứu sống rồi.

Cũng đúng lúc này, y viện viện bộ của học viện đến.

Nhìn thấy xe ngựa của Cửu vương gia, thì tất cả phụ viện sĩ và viện sĩ đại nhân của y viện cũng vội vàng ra đón, sợ Cửu vương gia gặp bất trắc gì.

Không ngờ, người được y quan ôm từ trên xe ngựa xuống lại là một cô nương, hơn nữa y phục còn......không chỉnh tề


Một cô nương y phục không chỉnh tề, bị ôm từ trên xe ngựa của Cửu vương gia xuống, bọn họ đến mặt của Cửu vương gia cũng không thấy được, Ngự Kinh Phong đã thúc ngựa rời đi.

Trong chốc lát, toàn bộ đám người trong y viện có rất nhiều ý kiến, rốt cuộc cô nương này là nhân vật nào, tại sao lại ở trên xe ngựa của Cửu vương gia.

Quan trọng nhất là, tại sao y phục lại......không chỉnh tề?

Đủ loại đồn đại, Cửu vương gia và Phượng Cửu Nhi đều không biết, bởi vì, hai người đã rời đi rồi.

Vừa rồi mới bị mỗ nam nhân chiếm tiện nghi, lúc này, Phượng Cửu Nhi ngồi trong một góc trừng mắt nhìn một nam nhân đột nhiên biến thành cầm thú.

"Tại sao lại hôn ta? " Nàng thật sự rất để ý chuyện này, nụ hôn đầu tiên là hắn, thứ hai cũng là hắn, nhưng, tình huống của lần này với lần trước không giống nhau.


Lần đầu tiên, Cửu hoàng thúc bị người ta hạ thuốc, hôn nàng chỉ là do ngoài ý muốn, không phải cố ý.

Nhưng vừa rồi rõ ràng là cố ý.

Cửu hoàng thúc lạnh nhạt liếc nhìn nàng một cái, không trả lời mà hỏi lại : "Tại sao ngươi hôn nàng ta."

"Ta đang cứu người. "

"Ta đang học ngươi cứu người." Thật là một đáp án hoàn mĩ !

Quả nhiên cái tên này hôn nàng chỉ vì cảm thấy chơi vui.

Nàng biết ngay mà, chẳng lẽ, một người có thiên tư tuyệt sắc như Cửu hoàng thúc sẽ cảm thấy hứng thú với một nữ nhân xấu xí hay sao ?

Nghĩ lại cũng không thể ! Loại nam nhân như hắn, chính là cho dù nàng có xé vết sẹo xuống khôi phục dung mạo thật, thì hắn cũng sẽ không nhìn nàng nhiều thêm một cái !

Bởi vì thích nên hôn nàng, là không thể nào ! Đúng vậy......

"Môi của cô nương người ta, không thể tùy tiện hôn được ! " Nàng kháng nghị
"Ta không hề tùy tiện." Chiến Khuynh Thành lấy ra thứ gì đó từ ô vuông trong xe ngựa, tùy ý lật xem.

Cái thái độ thờ ơ không quan tâm sau khi hôn người ta này khiến Phượng Cửu Nhi vô cùng tức giận.

Tuy bây giờ nàng là đứa xấu xí, nhưng cũng là một hoàng hoa đại cô nương, người ta còn chưa từng yêu đương lần nào, đến cả bạn trai cũng chưa có, mà nụ hôn đầu đã mất tận hai lần !

Ách, nếu nụ hôn đầu có hai lần.

"Cửu hoàng thúc, lần sau không được..."

"Lần sau, ta cũng giúp ngươi ấn vài cái thử xem. "

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi