NỮ PHÁP Y CỦA TỔNG TÀI MẶT THAN

Chương 397

Như vậy, sâu thẩm trong nội tâm của cô, vẫn còn tồn tại chút ảo tưởng, cảm thấy như Trình Đông Thành vẫn còn sống, cảm giác áy náy kia cũng sẽ yếu đi một ít.

Đúng là chuyện ngoài dự tính mà!

“Thật xin lỗi, đều do tôi không điều tra rõ, cứ vậy mà liều lĩnh để cho người kia tới gặp em. Em yên tâm, tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng về Trình Đông Thành cùng Trình Tây Thành kia.”

Kiều Minh Húc nói với cô.

“Thôi vậy.”

Mạch Tiểu Miên cảm động vì anh giúp mình tìm hiểu về Trình Đông Thành, nhưng lại buồn bã nói: “Nếu như anh ấy thật sự là Trình Đông Thành, thì không thể nào không nhận ra tôi được. Trình Đông Thành thật sự đã chết rồi, tôi còn vọng tưởng rằng anh ấy còn sống, đúng là điều không thiết thực.”

“Mạch Tiểu Miên à, mỗi một người đều có số mệnh của riêng mình. Cho dù là anh ta còn sống hay đã chết, thì cũng không liên quan gì đến em nữa, trừ khi, em vẫn còn rất…yêu anh ta.”

Kiều Minh Húc nhìn cô nói.

Mạch Tiểu Miên cười khổ, đáp: “Cuộc sống 28 năm này của tôi, cũng chỉ yêu một mình anh ấy. Sinh tử của anh ấy, làm sao có thể không liên quan gì đến tôi cơ chứ?”

Nghe cô nói như vậy, trong lòng Kiều Minh Húc chợt cảm thấy chua chát.

Còn về phần tại sao lại chua như vậy, anh cũng không đi †ìm tòi nghiên cứu làm gì. Chỉ là cảm thấy không thoải mái, rất không thoải mái mà thôi.

Anh đi ra ngoài, gọi điện thoại cho thám tử tư đã đưa Trình Tây Thành tới, đồng thời trách anh ta làm việc không chu toàn.

Thám tử kia tỏ ý sẽ tiếp tục điều tra, cho đến khi tìm hiểu kỹ càng về câu chuyện cặp anh em sinh đôi Trình Đông Thành cùng Trình Tây Thành, rồi sẽ đưa cho anh một câu trả lời xác đáng.

Kiều Minh Húc gọi điện thoại ở ngoài hành lang bệnh viện.

Vì vậy, có không ít y tá đi qua lại, cùng với các cô gái là người thân của bệnh nhân. Khi nhìn thấy anh trực tiếp ở trần mặc âu phục, tận mắt thấy bờ ngực cơ bắp đó, liền chảy nước miếng. Rất muốn đưa tay sờ thử bắp thịt ở ngực anh sẽ có cảm giác thế nào.

“Anh ơi, chào anh đẹp trai, anh có thể làm bạn trai của em được không?”

Một cô gái nhỏ khoảng chừng 18 tuổi, mặt đầy vẻ si mê, nghiêng đầu nhỏ giọng hỏi anh.

Kiều Minh Húc không để ý tới cô ta, định đi vào phòng bệnh. Nhưng không ngờ, cô gái nhỏ kia lại bắt lấy ống tay áo của anh, nói: “Anh trai à, em là hoa khôi của trường học.

bọn em đấy, rất xinh đẹp đúng không? Vừa dễ thương vừa biết làm ấm giường, em làm bạn gái anh được không?”

Đúng thật là dáng dấp của cô gái nhỏ trước mắt này rất đẹp, đầu tóc đánh rối dễ thương, gương mặt nhỏ nhắn sáng sủa, ngũ quan tinh xảo, da thịt trắng nõn, tràn đầy sức sống thanh xuân.

Chỉ là, Kiều Minh Húc một chút hứng thú cũng không có, lạnh lùng hất tay cô ta ra, nói: “Thật xin lỗi, tôi đã kết hôn rồi”

“Kết hôn rồi thì sao chứ? Không có quan hệ gì cả? Tôi chỉ làm bạn gái của anh thôi, cũng không muốn làm vợ của anh mà. Tôi sẽ không phá hư tới hôn nhân của anh đâu.”

Cô gái nhỏ kia nói ra những lời kinh người.

Người luôn có thái độ nghiêm cẩn với tình yêu và hôn nhân như Kiều Minh Húc lập tức nhíu mày, nói: “Tôi có quan hệ, vợ tôi cũng có quan hệ.”

“Phải không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi