Chương 398
Cô gái nhỏ kia đưa đầu nhìn vào bên trong phòng bệnh, thấy Mạch Tiểu Miên, liền có chút xem thường hỏi: “Người phụ nữ ở bên trong kia là vợ của anh sao?”
“ừ”
Kiều Minh Húc đáp lại, sau đó đi vào phòng bệnh.
Không ngờ, cô gái nhỏ kia cũng đi theo vào, hơn nữa còn bước nhanh tới trước giường bệnh của Mạch Tiểu Miên, quan sát cô từ trên xuống dưới, sau đó bày ra dáng vẻ kiêu ngạo xinh đẹp, vô cùng phách lối nói: “Chị đã già rồi, em chấm trúng chồng chị rồi đấy, chị cùng anh ta ly hôn đi, tôi sẽ đối xử tử tế với con của chị!”
Mạch Tiểu Miên đầu óc mơ hồ nhìn cô ta, nói: “Cô đang nói chuyện gì vậy?”
“Đơn giản như thế mà cũng nghe không hiểu sao, xem ra, không chỉ già, mà chỉ số thông minh cũng có vấn đề, căn bản là không xứng với anh trai đẹp trai này chút nào.”
Cô gái nhỏ mặt đầy khinh bỉ nhìn Mạch Tiểu Miên, nói: “Bà chị à, ý tôi nói là, tôi vừa ý chồng chị đấy, tôi muốn ở cùng anh ấy một chỗ.”
“ồ”
Mạch Tiểu Miên giờ đã hiểu.
Hóa ra, Kiều Minh Húc ở bên ngoài vừa trêu chọc ra một hoa đào.
Hơn nữa hoa đào nhỏ này còn là cực phẩm không bình thường!
Kiều Minh Húc vốn muốn ném cô gái này ra ngoài, nhưng ý nghĩ nào đó trong lòng chợt tác quái.
Anh cũng muốn xem thử Mạch Tiểu Miên sẽ phản ứng thế nào trước cô gái nhỏ muốn đập chậu cướp hoa kia.
Liệu có làm đổ bình dấm không nhỉ?
“Bà chị à, bây giờ chị nên hiểu rằng, ly hôn với chồng, con của hai người, tôi sẽ chăm sóc tử tế. Chị cứ yên tâm lập gia đình khác nhé.”
Cô gái nhỏ kia nói.
“ồ, tốt lắm!”
Mạch Tiểu Miên ngược lại cười thay vì tức giận, nói: “Nhưng mà, tôi đây không có con.”
“Không có con? Như vậy còn tốt hơn, có thể trực tiếp ly hôn ngay được.”
Cô gái nhỏ kia vui vẻ nói.Tên miền mới của bên mình là Truyen3.one. Cả nhà truy cập vào đọc để ủng hộ chúng mình có động lực ra chương mới nhé!
“Tôi với anh ấy ly hôn trực tiếp không thành vấn đề. Vấn đề là liệu cô có thể trực tiếp kết hôn với anh ấy không đây?”
Mạch Tiểu Miên thích thú nhìn Kiều Minh Húc, cười nói: “Này chồng à, chúng ta ly hôn đi, đợi khi nào anh cùng cô gái nhỏ này kết hôn rồi, em nhất định sẽ tham dự chúc phúc cho hai người.
Không thấy được hiệu quả như anh mong đợi, trong lòng Kiều Minh Húc chợt có gì đó buồn bực.
Xem ra, cô thực sự không quan tâm đến bản thân anh chút nào, chỉ quan tâm đến Trình Đông Thành kia thôi.
“Anh đẹp trai, anh có nghe không? Vợ anh đồng ý ly hôn với anh đấy. Đây là chuyện tốt nhất, anh có thể lập tức cưới em rồi!”
Cô gái nhỏ kia vươn tay muốn năm lấy cánh tay của Kiều Minh Húc.
“Cút ngay!”
Kiều Minh Húc gầm nhẹ, một tay đưa ra đẩy cô ta.