NỮ PHỤ MUỐN LÀM LÃO ĐẠI

Vì thế Tần Xuyên cùng Mạc Thi Vận cũng chỉ có thể chờ.

Trong lúc chờ đợi, hai người đi thăm quan khắp nơi tòa nhà này, sau đó bọn họ ở giữa những người tham gia tuyển dụng thấy được thân ảnh của Giản Nhất Lăng.

Hiện tại những người tham gia tuyển dụng đang chuyển phòng thi, từ phần đầu khảo thí là phòng họp, chuyển tới phần khảo thí thứ hai ở một phòng hội nghị khác.

Tần Xuyên ở trong đám người thấy được Giản Nhất Lăng, lập tức lộ ra biểu tình vui sướng, lập tức đi tới bên cạnh Giản Nhất Lăng.

"Giản Nhất Lăng, cô như thế nào lại ở chỗ này?" Tần Xuyên lời nói cùng biểu tình đều biểu hiện ra anh nhìn thấy Giản Nhất Lăng vô cùng kích động và cao hứng.

"Có chút việc." Giản Nhất Lăng giải thích.

Cô không phải tới tham gia khảo thí, cô là tới giám thị.

"Vậy cô khi nào rời đi, tôi đưa cô trở về?" Tần Xuyên nói.

"Không cần." Giản Nhất Lăng cự tuyệt thập phần quyết đoán hơn nữa kiên định.

Tần Xuyên cùng Mạc Thi Vận ở bên nhau, cô tuyệt đối sẽ không tham gia cùng.

"Tôi ở đây cùng cô một lát, cuộc khảo thí tiếp theo còn cách một khoảng thời gian nữa."

Tần Xuyên nhìn thời gian, khoảng cách tới cuộc khảo thí thứ hai bắt đầu còn nửa giờ, mà anh hiện tại cũng còn đang đợi người, liền quyết định trước bồi Giản Nhất Lăng.

"Không cần." Giản Nhất Lăng cự tuyệt.

Cô một chút đều không muốn cùng hai người bọn họ đứng cùng nhau.

Nhưng mà Tần Xuyên lại dị thường kiên trì.

Mạc Thi Vận ở bên cạnh nhìn thấy, trong lòng giống như bị một cây trâm đâm vào khiến chảy máu.

Tần Xuyên đã nói anh đối với Giản Nhất Lăng không phải cái loại tình cảm kia, nhưng hiện tại phản ứng của anh lại không có sức thuyết phục.

Anh thật sự đối với Giản Nhất Lăng không có ý tứ gì sao?

Mạc Thi Vận không thể tin được.

Rõ ràng vừa rồi, cô còn nghĩ rằng giữa mình và Tần Xuyên có cơ hội.

Bọn họ rõ ràng nói chuyện hợp như vậy.

Bọn họ rõ ràng tâm ý tương thông.

Vì cái gì Giản Nhất Lăng lại muốn xuất hiện? Vì cái gì muốn phá hư chuyện tốt đẹp nguyên bản thuộc về bọn họ?

Dưới sự kiên trì của Tần Xuyên, anh bồi Giản Nhất Lăng ở bên ngoài khu vực tổ chức khảo thí lần hai gần nửa tiếng đồng hồ.

Mà Mạc Thi Vận chỉ có thể ở bên cạnh Tần Xuyên.

Cô cùng Giản Nhất Lăng nhưng không có lời muốn nói.

Chờ tới khi các ứng viên muốn đi vào trường thi lần thứ hai.

Mạc Thi Vận bỗng nhiên hô một tiếng, "Thẻ VIP của tôi như thế nào không thấy đâu?"

"Sao lại thế này?" Tần Xuyên hỏi Mạc Thi Vận.

Mạc Thi Vận vẻ mặt kinh hoảng, "Bởi vì một lát liền muốn đi gặp người kia, cho nên tôi muốn đem thẻ VIP lấy ra tới."

Vốn dĩ ứng viên khác chỉ là quay đầu lại nhìn thoáng qua, không có muốn quan tâm.

Thẳng đến khi Mạc Thi Vận nói cho nhân viên công tác ở hiện trường, đây là thẻ VIP của bệnh viện Lạc Hải Sâm.

Mọi người tức khắc vẻ mặt kinh ngạc.

Thẻ VIP bệnh viện Lạc Hải Sâm, nghe nói thập phần quý hiếm.

Sau khi nhân viên công tác suy nghĩ một chút, vẫn là quyết định giúp Mạc Thi Vận tìm kiếm tấm thẻ kia.

Nhân viên công tác dò hỏi Mạc Thi Vận, "Cô còn nhớ rõ tấm thẻ kia là mất khi nào không?"

Mạc Thi Vận nghiêm túc mà nhớ lại một phen, sau đó nhẹ giọng trả lời, "Tôi khi ở cửa vào có đưa ra tấm thẻ này. Sau đó liền đặt ở trong túi, vừa mới xem lại đã không thấy tăm hơi."

Bởi vì tấm thẻ kia đại biểu cho là bệnh viện Lạc Hải Sâm bọn họ, quan hệ đến bệnh viện bọn họ, bọn họ có nghĩa vụ tiến hành điều tra.

Vì thế nhân viên công tác dò hỏi người ở hiện trường, còn có kiểm tra túi xách.

Mọi người cũng không ý kiến gì.

Không có trộm cắp, sẽ không chột dạ.

Mà bọn họ hôm nay là tới khảo thí, mang theo đồ vật cũng không có gì mà không cho người khác xem được.

Túi xách của mọi người đều được kiểm tra qua, đều không có.

Vì thế nhân viên công tác liền cho người đi các nơi tìm xem, có thể là rớt ở chỗ nào.

"Không phải còn có một túi xách không có kiểm tra sao?"

Có người đột nhiên lên tiếng, ngón tay chỉ về hướng của Giản Nhất Lăng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi