NỮ PHỤ MUỐN LÀM LÃO ĐẠI

Vừa rồi nhân viên công tác kiểm tra túi xách của mọi người, chỉ còn sót lại một mình Giản Nhất Lăng chưa kiểm tra túi xách.

"Đúng vậy, bạn nữ sinh này là người đứng ở khoảng cách gần nhất, chẳng lẽ không nên là người khả nghi nhất sao?"

Mọi người suy luận dường như hợp lý.

Vừa rồi thời điểm nghỉ ngơi, liền nhìn thấy ba người kia đứng cùng với nhau.

Tên trộm có lợi hại mấy thì cũng phải đến gần rồi mới lấy được không phải sao?

Bọn họ những người khác cơ bản đều không có tới gần chủ nhân thẻ VIP.

"Cái này.." Nhân viên công tác có chút chần chờ.

Bọn họ nhìn thoáng qua lẫn nhau, không có người tiến lên đi kiểm tra.

"Vì để cho công bằng, vẫn là mở túi xách của cô ấy nhìn xem đi! Chúng tôi mọi người đều đã kiểm tra rồi, không có đạo lý cô ấy không cần kiểm tra a!"

"Đúng vậy, không thể bởi vì cô ấy biết chủ nhân tấm thẻ liền nhận định cô ấy sẽ không trộm, không phải nói mấy tên trộm chuyên chọn người quen mà xuống tay sao?"

Mọi người đối với chuyện này đều có một chút ý kiến, thật giống như nhân viên công tác đối với Giản Nhất Lăng có đặc thù đối đãi.

Bọn họ đều bị kiểm tra rồi, dựa vào cái gì người này lại được ngoại lệ đây?

Dưới yêu cầu nhất trí của mọi người, nhân viên công tác đi lên trước, thanh âm ôn nhu mà dò hỏi Giản Nhất Lăng, "Có thể mở ra không?"

Giản Nhất Lăng gật đầu một cái.

Sau đó đem túi xách cho nhân viên công tác.

Nhân viên công tác đem túi xách của Giản Nhất Lăng mở ra, bên trong có một cái hộp cơm, một chồng luận văn, một cái dù che mưa..

Một tấm thẻ VIP đột nhiên từ bên trong xấp luận văn kia rớt ra, rơi trên mặt đất.

Đột ngột như vậy mà xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Không hề nghi ngờ, đây là tấm thẻ VIP kia của Mạc Thi Vận.

Bằng chứng như núi.

Mọi người dùng ánh mắt quỷ dị nhìn về phía Giản Nhất Lăng.

Thật chính là cô trộm đồ vật!

Thoạt nhìn là một tiểu nữ sinh rất ngoan ngoãn! Như thế nào lại là ăn trộm!

Nhân viên công tác cũng ngây ngẩn cả người.

Tấm thẻ VIP này như thế nào sẽ xuất hiện ở trong túi xách của Giản Nhất Lăng?

"Thật đúng là cô ấy trộm đồ vật a!"

"Nhìn không ra tới!"

"Trộm đồ vật đáng xấu hổ a!"

"..."

Nhân viên công tác có chút xấu hổ, xác nhận lại tấm thể này một chút, muốn nhìn một chút có phải hay không còn một tấm thẻ khác.

Nhưng mà sau khi xác nhận, mã hóa xác định là tấm thẻ của Mạc Thi Vận bị mất kia.

Chuyện này Giản Nhất Lăng giảo biện không được.

Mọi người nhìn về phía Giản Nhất Lăng là ánh mắt thất vọng cùng chán ghét.

Lớn lên xinh đẹp có ích lợi gì? Phẩm hạnh không tốt.

Tần Xuyên kinh ngạc mà nhìn về phía Giản Nhất Lăng, anh không tin là Giản Nhất Lăng trộm tấm thẻ.

"Tôi cảm thấy chuyện này có thể là hiểu lầm, cô ấy sẽ không đi trộm đồ vật." Tần Xuyên chắc chắn mà nói.

Anh kiên định mà tin tưởng cách làm người của Giản Nhất Lăng.

Nhưng mà trong nhóm người này có một số người không cho là như vậy.

"Đều có bằng chứng như núi, anh còn vì cô ấy nói chuyện, anh nhìn xem vị nữ sĩ bên cạnh anh đi, mặt cô đã đều trắng bệch rồi."

"Chứng cứ vô cùng xác thực còn nói cái gì nữa?"

Tần Xuyên nhìn về phía Mạc Thi Vận, muốn nghe quan điểm của cô ấy.

"Có lẽ, là hiểu lầm đi.." Mạc Thi Vận cắn môi nói.

Cô ấy cái dạng này, thoạt nhìn làm người có chút đau lòng.

Một số người phản đối có chút nhìn không được.

"Tôi nói vị tiên sinh này, làm người không cần xấu xa như vậy có được không? Tôi không rõ lắm mối quan hệ giữa ba người, nhưng anh che chở một người như vậy, đối với người bị hại thật sự thực không công bằng."

Thậm chí còn thúc giục nhân viên công tác xử trí người ăn cắp.

"Tôi nghĩ nên báo cảnh sát xử lý đi, thẻ VIP này giá trị chính là rất cao, đã cấu thành tội phạm."

"Không sai, báo cảnh sát đi."

Nhân viên công tác không có hành động, biểu tình của bọn họ xấu hổ cùng khó xử.

Liền ngay lúc này, Lý Trác Gia đi lại đây.

Lý Trác Gia sau khi lần trước công khai xuất hiện, mọi người đều đã nhận thức ông.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi