NUÔI TRONG NHÀ MỘT CON QUỶ HÚT MÁU



Đây là nơi đất tư nhân ở ngoại ô được quản lý rất nghiêm ngặt, cấm người lạ đi vào, được một thương gia đồ cổ giấu mặt mua đã mấy trăm năm. Chung quanh trang viên là những mảng rừng tự nhiên um tùm, không có một ngọn đèn, bóng cây được ánh trăng tỏa xuống tạo thành một mảng bóng đen, giống như những con quái vật khổng lồ đang giương nanh múa vuốt, vừa tà ác lại rất yêu dị.
Các nàng là chúa để đêm tối, là bá chủ được bóng đêm phù hộ. Đêm tối ban cho các nàng khí lực cường đại, thân thể bất tử, ban cho các nàng đôi con ngươi đỏ tươi mê người, ý chí kiên địch và khí chất tham lam tà ác. Ở trên đỉnh ngọn cây có hai bóng đen kiêu ngạo đang đứng, gió lớn làm ngọn cây và tà áo hai người phấp phới, nhưng thân hình của hai người, lại không có chút động đậy, cái khí chất tà ác tự nhiên giống như để cho bóng đêm phủ phục dưới chân các nàng.
Y Nặc Mễ khí định thần nhàn mở miệng: "Thương thế của ngươi đã tốt hơn nhiều rồi, tiếp tục trốn ở đây là hành vi nhu nhược."
Quỷ hút máu không phải là người tốt gì, đồng tình cũng có hạn, thấy Chu Duẫn Văn thương thế đã tốt hơn liền mở miệng đuổi người.
"Không cần ngươi nói, chúng ta tất nhiên sẽ rời đi." Chu Duẫn Văn lạnh lùng.
"Rời đi nơi này chỉ sợ Dracula đã chờ sẵn các ngươi." Y Nặc Mễ trào phúng.
Chu Duẫn Văn sau khi trầm ngâm nửa ngày, chậm rãi nói: "Chắc sẽ không, Dracula tuy mạnh, nhưng trái tim hắn không trọn vẹn, cho nên sức mạnh của hắn không lâu bền, nếu như không phải hắn là một trong những người thừa kế dòng chính của Thượng cổ tổ tiên, lại thêm mấy ngàn năm chiến đấu tu luyện được linh lực cường đại, nếu là Huyết tộc bình thường không có trọn vẹn trái tim thì cho dù may mắn không chết thì cũng suy nhược giống như con người. Tuy rằng sức mạnh cường đại của Dracula có thể duy trì, nhưng lại không có sức dẻo dai bền bỉ của Huyết tộc bình thường. Mỗi lần xuất hiện, hắn đều phải tốn rất nhiều thời gian ẩn nấp để khôi phục lại sức khỏe. Giống như mấy trăm năm nay hắn đều không tài nào có thể giết được bọn ta cũng chính vì lý do như thế, hắn xuất hiện rồi lại hôn mê một thời gian dài, cho nên chúng ta mới có cơ hội trốn thoát."
"Thì ra là thế. . ." Y Nặc Mễ nghĩ nghĩ rồi hỏi: "NGAO ~ Mất đi trái tim Huyết tộc chỉ còn dựa vào linh huyết của bản thân mà duy trì, linh huyết trân quý đến như vậy thế mà Dracula lại đem cho một con người. Thật sự là xin lỗi với Huyết mạch tổ tiên truyền thừa, một chút phẩm cách cũng không có, gào!"
Yêu sĩ diện lại thích nói đến chuyện phẩm cách như tiểu quỷ hút máu thì đối với việc làm tự hạ phẩm cách của Dracula thì đúng là chuyện phi thường không đúng.
"Cái này không khó lý giải. Dracula không thể mọi chuyện đều tự thân đi làm, lại thêm khi chúng ta bước chân vào lãnh địa này đã phát hiện sự tồn tại của ngươi, cho nên mọi việc càng trở nên phức tạp, Dracula biết rõ sẽ tiêu hao rất nhiều thời gian. Hơn nữa hắn phát hiện trên người bác sĩ Tịch có Thánh linh chi huyết, thế lực và tài lực của Tào Bằng ngược lại đối với hắn giúp ích rất nhiều. Không chỉ có người với người sẽ lợi dụng lẫn nhau, ở một thời điểm vì một lợi ích đặc biệt nào đó, Huyết tộc và người cũng sẽ lợi dụng lẫn nhau, ma quỷ và người chấp thuận giao dịch." Chu Duẫn Văn thở dài, vị tiểu điện hạ này đối với việc đối nhân xử thế không hiểu biết một chút nào.
"A. . ." Y Nặc Mễ trầm ngâm gật gật đầu. Đối phó với con người thì phải dùng cách của con người, quả thực như vậy. Có đôi khi con người cũng hay nói, đáng sợ nhất không phải là không biết được thiên tai, cũng không phải là dã thú hung mãnh, mà là lòng người với nhau.
"Ta và Tiêu Quân sẽ lập tức rời đi." Chu Duẫn Văn thấy Y Nặc Mễ không nói lời nào, chuẩn bị rời đi.
"Chậm đã" Giọng Quỷ hút máu thong thả gọi lại: "Sau khi rời đi lại một lần nữa bị Dracula đuổi giết? Sau đó lại tiếp tục bị thương, cho tới khi Tiêu Quân bị hắn tiêu diệt?" Y Nặc Mễ lạnh lùng cười nhạo.
Không đợi Chu Duẫn Văn trả lời, Y Nặc Mễ liền chuyển đề tai, khuôn mặt nghiêm lại: "Có nghĩ tới việc giết hắn!"
Giết hắn! Huyết dịch hiếu chiến của Chu Duẫn Văn bị khơi mào, cùng Y Nặc Mễ liếc nhìn nhau sau đó dùng tốc độ cực nhanh phi tới những ngọn cây, giữa rừng núi thấp thoáng liền biến mất.
Gần như là cùng lúc, hai đạo bóng đen khí chất anh dũng lại mười phần lạnh lùng xuất hiện tại thờ đường gia tộc của Tào Bằng bên rìa biển. Trong bóng tối vang tiếng súng ống, Chu Duẫn Văn đưa tay quét hết mọi đồ vật trên bàn thờ xuống đất, ngọn đèn dầu theo dầu chảy ra lập tức bùng lên, phát ra nhưng tiếp "đôm đốp".
Y Nặc Mễ chậm trãi từ trong bóng tối đi ra, khuôn mặt tái nhợt nhưng tràn ngập mị hoặc, đôi môi cùng đôi đồng tử đỏ tươi yêu dị, đúng là ma quỷ làm người ta kính sợ. Nàng đứng trước mặt Tào Bằng, xoa bàn tay ra, những viên đạn theo động tác của nàng "leng keng" rơi xuống đất.
"Ngươi còn dám trở về, lần giáo huấn trước ngươi cảm thấy vẫn chưa đủ ư." Y Nặc Mễ lộ ra một nụ cười khát máu.
"Dracula ở nơi nào. Hắn sẽ không ngu xuấn đến mức dùng phương pháp này để đối phó chúng ta." Móng tai sắc nhọn của Chu Duẫn Văn bóp chặt cổ họng Tào Bằng.
Tào Bằng cả đời dùng đao súng kiếm ăn, nên lúc này cũng không lộ ra một chút sợ hãi, ngược lại có ý tốt nhắc nhở người khác: "Thượng sư để cho tôi nói với các ngươi, tuy tính mạng của Huyết tộc là vĩnh hằng, thế nhưng quý giá nhất vẫn là dòng máu tổ tiên ban cho sinh mạng của ngươi. Mục Tiêu của Thượng sư là Phương Tiêu Quân và Thánh linh chi huyết, hoàn toàn không liên quan gì đến các ngươi cho nên các ngươi tốt nhất đừng nhúng mũi vào. Tổ tiên từng có huấn lệnh, người của Huyết tộc không thể kết minh, người mà kết minh ắt dẫn đến diệt vong, hai ngươi liên hợp lại đến cuối cùng tất nhiên sẽ bị Thượng sư tiêu diệt."
"Gào, ta trước tiêu diệt ngươi!" Tiểu quỷ hút máu ăn mềm không ăn cứng, nhất là khi nghe kẻ khác nói chuyện khó nghe, tính tình nổi lên liền đấm Tào Bằng một cái, khuôn mặt tái nhợt của hắn liền giống như bùn khô.
Chu Duẫn Văn nghĩ nghĩ: "Chậm đã, chúng ta không cần thiết phải giết hắn. Hắn cơ bản chỉ là một tên nô tài, có hắn ở đây chúng ta nhất định có thể tìm được Dracula, nếu như hắn chết đi, ngược lại chúng ta càng không có cách nào truy tìm được tung tích."
"Hừ, tạm thời không giết ngươi. Dù sao ngươi cũng không phải là người, quỷ hút máu cũng không phải quỷ hút máu. Dòng máu không sạch sẽ như vậy, ta mới không thèm." Y Nặc Mễ phủ tay, nàng là một quý tộc, mới không thèm "sờ" mấy thứ bẩn thỉu này.
Quỷ hút máu là chúa tể bóng đêm, tựa như ánh trăng giao phó cho bọn hắn sức mạnh thần bí. Dù ánh trăng có bị mây mù che đi, thì sân vườn nơi nhà tổ cũng được ánh trăng chiếu sáng, ngọn đèn sớm đã bị dập tắt, Huyết tộc người giống như gió sớm đã không thấy bóng dáng, chỉ còn lại tiếng thở dốc của Tào Bằng.
Tào Bằng giãy dụa ngồi lại trên xe lăn, ngẩng đầu nhìn bầu trời dần dần sáng lên, nở một nụ cười mờ ám.
=========
Thấm Nhã vừa đến bệnh viện liền cảm thấy không khí hôm nay rất khác thường, bệnh viện nơi cô làm có tầm quan trọng rất lớn, bệnh nhân đều là chính khách quốc gia hoặc thương nhân giàu có,hơn nữa đây là nơi tập trung các nhà khoa học, bác sĩ giỏi nhất, sự an toàn và các dự án nghiên cứu của bọn họ không thể tầm thường so sánh, cho nên trước giờ luôn được bảo vệ đặc biệt.
Lúc Thấm Nhã đến đã phát hiện xe cảnh sát đứng trước cổng bệnh viện. Vừa ra khỏi thang máy đã có y tá tới thông báo: "Bác sĩ Tịch, có một vị cảnh sát đang chờ, anh ta mời chị sau khi đến liền đi tới phòng họp."
"Tôi đã biết. Cô đi nói với mọi người là lịch phẩu thuật không thay đổi, tôi 30p sau sẽ tới. . . Mau đi đi." Y tá thái độ khẩn trương, Thấm Nhã lại không mặn không nhạt, bình tĩnh lấy chìa khóa mở cửa văn phòng, thế nhưng cửa chỉ vừa mới mở ra, Thấm Nhã đã cảm thấy bên trong rất khác thường.
Đợi y tá đi xa, Thấm Nhã mới mở cửa đi vào văn phòng, bình tĩnh nói: "Anh xuất hiện ở đây vì chuyện gì."
"Hắc," Lý Cường cười cười, từ bên trong giá áo hiện thân ra, đối diện với một cô gái thông minh đúng là không gì có thể giấu được.
"Chờ lời giải thích." Thấm Nhã tay khoanh trước ngực, thoải mái ngồi trên ghế làm việc.
"Lúc cô tới cũng đã nhìn thấy cảnh sát đúng không."
"Đúng vậy. Xem ra cảnh sát hẹn tôi nói chuyện không ra chỉ có mình anh."
Lý Cường vén tấm mang lên nhìn xuống dưới lầu: "Không phải tôi. Trên thực tế, tôi đã bị cách chức tạm thời, hiện giờ người tiếp nhận chính là đơn vị điều tra kiểm khống quốc tế."
"Chuyện gì xảy ra?" Thấm Nhã kinh ngạc, ngồi thẳng dậy.
Lý Cường nhíu mày: "Mười năm nay, tôi lén tổ chức bí mật điều ra về manh mối quỷ hút máu. Tôi phát hiện các nơi trên thế giới không ít những vụ án liên quan đến quỷ hút máu hoặc năng lực siêu nhiên, cảnh sát hình sự quốc tế chỉ dùng khoa học và chứng cứ nói chuyện, bởi vậy nên tôi chưa bao giờ có ý định báo cáo các manh mối tôi tra được. Rất nhiều vụ án thường thường đều chỉ căn cứ vào chứng cứ đểu điều tra và giải quyết khi tội phạm là con người, nhưng khi đụng đến 'người' siêu nhiên hoặc hiện tượng siêu nhiên thì đều chọn giấu diếm."
"Anh ----" Thấm Nhã lập tức ý thức được chuyện này có liên quan đến Y Nặc Mễ, đương nhiên cũng có liên quan đến cô, chả trách nhiều cảnh sát quốc tế đến bệnh viện tìm mình.
"Gần đây đội cảnh sát hình sự quốc tế tự nhiên xuất hiện một đội chuyên điều tra các manh mối về hiện tượng siêu nhiên. Bọn họ cũng quá bí ẩn. . . Tôi ở ngành mười năm vậy mà chưa bao giờ biết sự tồn tại của bọn họ! Bọn họ giống như trong một đêm nhân được chỉ điểm của người biết chuyện vậy, đột nhiên đối với chuyện điều tra của tôi biết rõ triệt để, rồi nửa đêm hôm qua xâm nhập vào nhà của tôi, bị bắt nộp lại súng rồi thông báo với tôi là không thể rời đây cho đến khi đội kiểm khống điều tra xong." Lý Cường không cam lòng, vừa nói vừa đấm vào tường.
Cảnh sát nửa đêm khống chế Lý Cường, sáng sớm lại đi đến bệnh viện, bọn họ nhất định đã tương đối một số chuyện nội tình. Thấm Nhã suy nghĩ nhiều lần xong rồi quyết định trước tiên vẫn nên đi gặp người cảnh sát đến tìm cô.
Lúc Thấm Nhã đến phòng họp trong phòng đã có không ít người, nhưng hướng cô chào hỏi cũng chỉ có một người đang ngồi ở ngay trung tâm, một người đàn ông dáng người thấp bé, tên là Alex ( Ai Lý Khắc Tư).
"Tiến sĩ Tịch, chúng tôi biết cô là người của cảnh sát, nghiên cứu của cô và kinh phí đều có liên quan đến phía cảnh sát."
Thấm Nhã bình tĩnh mở miệng, "Đúng vậy. Các cấp cao trong ngành ai cũng biết chuyện này, có thể nói là một cái bí mật công khai."
"Đã như vậy các nghiên cứu của tiến sĩ Tịch đây phải chăng cũng nên chia sẻ với phía cảnh sát, cô nên danh lợi, chúng tôi thì lấy được những cơ mật cốt yếu." Alex chuyển đề tài.
"Luôn như vậy."
"Vậy sao? Thế nhưng theo tin tức chúng tôi có được, có đầy đủ chứng cứ xác thực là tiến sĩ Tịch đây đã tiếp xúc với một ít chuyện đặc biệt, hiện tượng đặc biệt và ... sức mạnh đặc biệt. Nhưng những nghiên cứu của cô lại không có báo cáo với cảnh sát hơn nữa lại tiến hành bí mật."
Thấm Nhã không nói nhiều, thần sắc vẫn bình tĩnh như thiền, một bộ dáng cao thâm lại rất tự nhiên làm cho người khác không thể biết được vị bác sĩ xinh đẹp này có thật đang giấu diếm cái gì không.
"Bác sĩ Tịch có lẽ biết tôi nói cái gì đúng không, có lẽ cô hiểu rất rõ, chúng tôi là nói chính là. . . Quỷ hút máu!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi