NUÔNG CHIỀU CON DÂU – NIỆM NIỆM BẤT VONG

Trở lại thành phố H, cả thể xác lẫn tinh thần Giang Tuyết Nịnh đều mỏi mệt, Cố Thần Quang ở bên cạnh chăm sóc cô, cũng không giống lúc trước hở chút là lại đè nặng cô. Chờ tâm tình cô khôi phục không sai biệt lắm thì bà dì của cô đúng giờ tới thăm. Thấy ánh mắt u oán của Cố Thần Quang, Giang Tuyết Nịnh dở khóc dở cười.

Cho dù bà dì của cô tới, Cố Thần Quang cũng chỉ cho cô mặc quần lót. Hắn đã quen với việc ôm thân mình trơn bóng của cô đi ngủ.

Ôm như vậy nói không có phản ứng là không có khả năng, côn th*t thẳng đứng chọc chọc vào đùi cô. Cứng thành như vậy không cần nghĩ cũng biết có bao nhiêu khó chịu.

Giang Tuyết Nịnh xoay người ngồi dậy, nằm ở giữa háng người đàn ông, liếm liếm môi, há miệng ra liền đem dương v*t cương cứng toàn bộ ngậm vào trong miệng.

Bởi vì không có kinh nghiệm, lại có chút gấp, vốn dĩ chỉ ngậm đến quy đầu nhưng côn th*t phía dưới trực tiếp trượt vào tới tận cuống họng. Kích thích quá lớn, côn th*t lại cương cứng thêm vài phần, Giang Tuyết Nịnh cũng bị nhiệt độ của côn th*t kích thích.

“Nịnh Nịnh đừng như vậy…” Cố Thần Quang cố nhịn nói. Giang Tuyết Nịnh ở trong lòng hắn vẫn luôn tốt đẹp nhất, hắn cũng không hy vọng cô vì hắn mà làm chuyện này.

Giang Tuyết Nịnh không để ý đến hắn, chậm rãi nuốt vào phun ra côn th*t, môi nhỏ phấn nộn không ngừng cọ xát quy đầu, mới được mấy cái Cố Thần Quang liền muốn nổ tung. Quy đầu chảy ra một ít chất lỏng trong suốt, Giang Tuyết Nịnh vươn đầu lưỡi liếm liếm, có chút mặn.

Cố Thần Quang nhẹ nhàng vén vài sợi tóc xõa xuống mặt cô, còn Giang Tuyết Nịnh thì nghiêm túc liếm côn th*t của Cố Thần Quang, từ chậm rãi thong thả rồi bắt đầu nhanh dần. Tuy rằng cô chưa từng thử qua nhưng cũng đã xem qua phim người lớn.

Đột nhiên côn th*t ở trong miệng cô run rẩy một chút, Giang Tuyết Nịnh có chút sửng sốt, không có khả năng như vậy liền bắn đi? Nhận thấy trong miệng khác thường, Giang Tuyết Nịnh hơi ngẩng đầu nhìn qua người đàn ông.

Hai mắt Cố Thần Quang đỏ bừng, đôi tay chống xuống giường, cả người đều căng chặt: “Nịnh Nịnh, dừng lại đi.” Hắn đã nhịn tới mức này, Giang Tuyết Nịnh làm sao có thể dừng lại. Một lần nữa mở ra miệng nhỏ ngậm lấy côn th*t, đầu cúi hơi thấp, không khống chế tốt lực đạo liền đem côn th*t chọc vào tận yết hầu, không nhịn được ho nhẹ. Mà Cố Thần Quang thì bị hành động vừa rồi kích thích không chịu được.

Giang Tuyết Nịnh tính tình quật cường, không nghe theo Cố Thần Quang ngược lại lần nữa ngậm chặt môi, gắt gao hút lấy côn th*t hắn, thỉnh thoảng còn chọc tới tận yết hầu, ngón tay vuốt ve hai cái túi trứng phía dưới.

Nhìn người mình yêu ở dưới hạ thân hắn, cái miệng anh đào nhỏ ăn côn th*t của hắn, Cố Thần Quang làm sao nhẫn nhịn được. Tinh dịch từ lỗ nhỏ phun ra tới, Giang Tuyết Nịnh chỉ cảm thấy trong miệng một trận nóng bỏng, từng luồng chất lỏng đánh sâu vào khoang miệng cô.

Thân thể Cố Thần Quang cũng theo tinh dịch phun ra mà hơi hơi cử động, Giang Tuyết Nịnh đột nhiên không kịp phòng ngừa, chỉ có thể theo bản năng mà nuốt xuống để tránh bị sặc. Bảy tám giây sau tinh dịch rốt cuộc cũng ngừng bắn ra, lúc này Giang Tuyết Nịnh mới cẩn thận mà phun ra côn th*t nửa mềm.

“Nịnh Nịnh, mau nhổ ra.” Cố Thần Quang biết hương vị của thứ này không tốt. Cổ họng Giang Tuyết Nịnh hơi chuyển động liền đem toàn bộ tinh dịch nuốt vào bụng.

Vừa rồi bắn quá gấp, có vài giọt còn từ khoé miệng cô chảy ra, Cố Thần Quang bất đắc dĩ nhìn cô, nha đầu ngốc này, thật là làm hắn yêu tới tận xương tủy.

Hắn lấy khăn giấy lau khô cái miệng nhỏ của cô, dùng sức đem người ôm vào ngực: “Bảo bối, em không cần làm chuyện này, lần sau đừng làm thế nữa.”

“Em chỉ muốn làm những điều những người phụ nữ khác cũng làm, chỉ cần anh vui vẻ.” Rúc vào trong ngực hắn, khuôn mặt Giang Tuyết Nịnh đều là hạnh phúc. Bờ vai của hắn thật vững chãi, cái ôm của hắn thật ấm áp. Người đàn ông này thật lợi hại, bộ dáng nghiêm túc của hắn rất có mị lực, cô càng ngày càng yêu hắn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi