ÔM CHẶT BẮP ĐÙI - TIÊU DIỆT ĐƯỜNG QUẢ

Không phải là lần đầu tiên khẩu giao

Nhưng lần nào cũng bị sợ hãi bởi sự cuồng nhiệt của Hứa Vong Xuyên.

Anh cứ như mãi mãi không thể thoả mãn dục vọng với cô, mỗi lần làm, côn th*t đều cứng đến nổi tưởng không phải côn th*t mà là que hàn, tay chà sát cấn đến đau nhức.

Đốt cho nhiệt độ cơ thể anh vọt lên, cách lớp vải vóc cũng cảm thấy tiếng nảy thỉnh thịch trên đại dương v*t, đánh cho môi anh anh đào đang áp sát phải run lên.

Diệp Tịch Nhan ý loạn tình mê cắn mở quần lót, bị lớp lông mu thô rậm đâm vào mặt và mùi tanh tưởi đập thẳng vào mặt. Vì muốn được cô gái mình yêu nhất ăn dương v*t, cơ bụng chàng trai động đậy với tần suất nhanh kinh khủng. Cô cong môi hôn lên chỗ gân xanh ở bụng dưới, vươn lưỡi ra liếm liếm, vị mặn của mồ hôi còn có mùi khai hoà với mùi tinh d*ch.

Chắc là mùi Hormone.

Đàn ông động dục đều có hương vị này.

Toàn thân Hứa Vong Xuyên căng ra nhíu mày nhìn cô, ngữ khí vừa nhẹ nhàng vừa hèn mọn, ngập ngừng cầu xin cô:

“Muốn… Cục cưng, anh muốn… Cho anh đi…”

Cho anh, chú chó ngoan nhất và dính người nhất của em.

Diệp Tịch Nhan rút tay ra, hai tai góp sức, bỗng nhiên kéo soẹt quần ra. Hứa Vong Xuyên co rụt lại, con mãng xà lập tức vọt ra ngoài.

“Thật tuyệt, không cần đỡ cũng tự mình dựng cao, đúng là dương v*t ngoan.”

Bàn tay Diệp Tịch Nhan bao lấy, ngón tay đè lên quy đ*u to lớn màu hồng nhạt, chơi đến chảy cả nước, lúc này đầu lưỡi mới liếm dọc theo túi tinh đi lên, rồi tiến vào lỗ sao, đưa đẩy thăm dò không buông tha.

Chỉ một chiêu.

Hai tay Hứa Vong Xuyên đã chống người nhổm dậy, cơ bắp căng phồng, răng cắn chặt, suýt chút nữa thì bị tước vũ khí.

“Nhẹ nhàng chút… Diệp Tịch Nhan, dùng hỏng em đền được sao?”

Cô vén tóc lên, ngước mắt nhìn anh, ngây thơ vô số tội ngậm lấy quy đ*u rồi nuốt ừng ực.

Tiếng nước bọt tấm tắc vang dội.

Hứa Vong Xuyên túm chặt tóc cô, dùng sức kéo sát vào dương v*t.

Có trời mới biết cái miệng nhỏ này cám dỗ đến thế nào, mềm trơn ướt át, vừa chật vừa khoẻ, cực kỳ thích hợp bị dương v*t to lớn cứng rắn của anh.

“Cục cưng… Tuyệt quá… Liếm ch*t anh rồi… Cho sâu vào nữa đi, mút nào… Ôi mút nữa, ngoan… chồng muốn đút tinh d*ch cho cục cưng ăn, chút vâng lời nuốt vào nhé… Yêu em… Yêu em ch*t mất… ô a… Cục cưng… hôn rồi hút dương v*t cho chồng đi…”

Diệp Tịch Nhan ăn đến mức nước bọt giàn giụa, sặc trào cả nước mắt. Miệng nhỏ mỏi vô cùng.

Ai muốn ăn tinh d*ch thối hoắc, vừa tanh vừa mặn chứ, cổ họng nát nhừ, khó chịu ch*t mất.

“Ai… Muốn nuốt…súp tinh d*ch… Của con chó xấu xa chứ…Em liếm cho anh… Đã là phúc của anh rồi… Đừng có được voi đòi tiên…”

Hứa Vong Xuyên sờ lên bờ mông đang hếch lên của cô gái, hung hăng vần vò, bắt đầu đánh vào như nổi điên, một phát rồi lại một phát.

“A!”

Diệp Tịch Nhan hét lên một tiếng, dương v*t chọc càng sâu hơn. Yết hầu hoàn toàn bị chặn kín, hô hấp khó khăn, giờ không thể cãi bướng được.

Chỉ có thể vểnh mông ư ư ư.

Hứa Vong Xuyên xé toang đồ lót, ngón tay thô ráp không có gì bôi trơn, cứ thế tàn nhẫn cắm vào, nhưng ngón tay lại có thể đi vào dễ dàng vì trong lúc ngậm dương v*t cho anh, tiểu tao huy*t đã như lũ lụt.

Bây giờ bị đâm chỉ có sướng ch*t.

Diệp Tịch Nhan say sưa đong đưa cái mông, miệng vẫn ngâm côn th*t, vừa khóc vừa rên, tay nhỏ nắm chặt hai viên trứng chim rồi ép sát nó lại.

“…Đáng ch*t, miệng nhỏ ép tinh còn chưa đủ, em còn muốn dùng tay thêm nữa sao!”

Diệp Tịch Nhan phun ngậm, nhổ mút, má phồng lên, tóc mái trên trán đẫm mồ hôi, cổ áo mở rộng, đồ lót xộc xệch, có thể nhìn thấy hai đỉnh núi kiêu ngão đang lấp ló.

Cô đong đưa khoe bày cả ra.

Cặp mông đã xinh đẹp đã đủ rồi, lại còn thêm khuôn mặt yêu nghiệt quyến rũ cùng cặp v* lớn nhìn đã muốn dày vò, toàn bộ đều sinh ra để dụ dỗ đàn ông.

Hứa Vong Xuyên bỗng nhiên đè đầu cô lại, cọ sát hai lần rồi chọc thẳng vào cổ họng b.ắn ra.

Âm thanh biu biu bay thẳng nên đại não, Diệp Tịch Nhan không có cách nào nuốt hết, tinh d*ch tràn ra cả lỗ mũi và khoé miệng.

Lần bắn thứ nhất của Hứa Vong Xuyên luôn như sữa chua, vừa đặc vừa nhiều, thật sự có thể ăn no bụng.

No căng tròn, thật đấy.

Chàng trai túm tóc cô gái, ngửa đầu rên rỉ, sướng đến mắt trợn trặng, bắn xong thì người toàn mồ hồi.

Anh thì gào rú sướng mồm khiến bọn zombie gần đó nghe tiếng đi đến, đôi mắt đục ngầy bao quanh cửa kính xe.

Diệp Tịch Nhan ngẩng đầu lên thấy vậy thì bị doạ co lại vào ngực anh, mặt mũi toàn là tinh d*ch tanh tưởi, tức giận nỏi: ” Lẳng lơ vừa thôi, sao cứ phải như chó động đực hấp dẫn zombie tới đây.”

Hứa Vong Xuyên rút ngón tay ra ngỏi tiểu huy*t lầy lội, lòng bàn tay ấm áp bao bọc hai miếng thịt mềm mại nhắn thín, dọc theo khe hở vừa ma sát vừa xoa nắn.

Diệp Tịch Nhan kẹp chân lại, mềm mại nói:”Làm gì thế…” Sờ ch*t người ta mất.

Ngoài tiểu huy*t còn có rất nhiều điểm mẫn cảm phân bố rời rạc, không thể chỉ xoa mỗi khe hở nhỏ, mà còn có thể vần vò hạt đậu, cô gái vừa còn phàn nàn giờ đã ngồi giữa háng chàng trai, lật tay ôm cổ anh, chân đóng chặt hơi tách ra, thoả thích hưởng thụ hành động xoa bóp tiểu huy*t của chó lớn.

“Dễ chịu?”

“Ừm… A… Tuyệt lắm…”

Hứa Vong Xuyên cắn vào tai cô, tay vẫn không ngừng, “Muốn giao phối với chồng không?”

Diệp Tịch Nhan gật đầu liên tục. Rất muốn bị chơi.

Rất muốn rất muốn bị chơi.

A a a a!Ngứa quá! Gấp lắm! Cực kỳ muốn kẹp chặt đại dương v*t vừa thô vừa cứng rồi thoả thuê lắc mông.

Rất muốn thụ tinh.

Không không được, không dược rồi, cảm giác dâng lên cao, sắp phun ra rồi.

“Ô ô ô… Dương v*t chồng ơi cứu mạng… D*m huy*t muốn bay, d*m huy*t sắp bay rồi, chồng cứ chơi nó thế… D*m huy*t không chịu được, đầu hàng, chồng

cắm vào em đi… Lúc người ta phun siêu chặt luôn, nhất định sẽ kẹp cho chồng cứng thì thôi.. Chồng, chồng ơi…”

Cô ríu ra ríu rít, mông lắc qua lắc lại, cắp v* sữa cũng bay theo.

Hứa Vong Xuyên yêu nhất vẻ d*m đãng phát t.ình này của cô, ả đi*m đàng của anh, hồ ly tinh nhỏ cực kỳ lẳng lơ, từng tiếng chồng ơi cũng làm tim anh bay lên chín tầng mây.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi