ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 1923

Cơ thể anh ta tựa vào thân xe, anh ta cúi đầu, nhìn vào hộp thuốc trong lòng bàn tay, màu sắc con ngươi đậm hơn, trái tìm giống như có cái gì đó mềm mại lướt qua, khiến cho yết hầu của anh bất chợt trượt lên trượt xuống.

‘Ven đường có chiếc taxi dừng lại, Lê Minh Hùng mặc quần áo huấn luyện nhiều màu sắc hồ hởi chạy về phía anh: “Đội trưởng Trần, tiễn cháu gái nhỏ về trường rồi hả?”

Ừ? Trần Văn Sáng mặt mày lãnh đạm.

“Những đồng đội khác cũng đã đến, chỉ chờ có một mình anh, có mấy người đã uống rượu đến mức ngọng nghịu, bọn họ bảo em đến đây hối thúc anh!” Sau khi Lê Minh Hùng nói xong, tâm mắt bị thứ gì đó trong tay anh hấp dẫn: ‘Đội trưởng Trần, anh cầm cái gì trong tay thế?”

Lê Minh Hùng tò mò tiến lên phía trước, đưa tay định lấy ra nhìn xem.

“Bốp!”

Móng vuốt của anh vừa duỗi ra, đã bị đập vào một cách vô tình.

Lê Minh Hùng suýt chứt nữa đã gào lên một tiếng, lão đại mình vậy mà lại không chút nế tình, anh cảm giác đầu ngón tay như muốn gãy ra đến nơi rồi!

Trần Văn Sáng liếc qua một cách lạnh lẽo: “Người sẽ bị tính hiếu kỳ hại chết”

Ngay sau đó, anh cũng nấm lòng bàn tay lại, tiện thể cuộn đồ bỏ vào trong túi quần, sau đó mở cửa xe ra Lê Minh Hùng âm thầm oán giận, lúc anh ta mới tới cũng đã nhìn thấy, không phải chỉ là hai hộp thuốc bình thường thôi sao, sao lại xem như là bảo bối thết Có vấn đề đây mà.

Buổi chiều hôm sau, kết thúc hai môn học.

Còn có một môn cuối cùng thì sẽ đến thời gian tan học. Vào lúc này ngày hôm qua, giáo viên và học sinh toàn trường đều bị gọi tụ tập trên sân trường, hiệu trưởng đứng ra làm sáng tỏ mọi chuyện cho cô.

Lý Lan Hoa tay nâng nửa khuôn mặt nhìn ra ngoài cửa sổ. Buổi sáng bầu trời vẫn còn trong xanh, không biết từ lúc nào đã trở trời rồi, phía xa xa tích tụ không ít mây đen.

Nền trời trông rất ảm đạm, vô cùng giống mặt nước biến lúc gió bão nổi lên, cô mơ hồ cảm thấy có chuyện gì đó sắp xảy ra Lý Lan Hoa trầm tư, không biết đang suy nghĩ cái gì Lâm Vũ ngồi cùng dãy với cô, ở giữa có một đường đi, lúc nghiêng đầu thì nhìn thấy góc nghiêng của cô, da thịt trắng nõn vô cùng mịn màng, ngũ quan xinh đẹp, tóc được buộc theo kiểu đuôi ngựa ở sau đầu, vài sợi tóc rối trên vầng trán trơn bóng, góc nghiêng long lanh không gì tả nối, hoàn toàn chính là sát thủ đối với bọn con trai.

Thật xinh đẹp!

Ngay cả Lâm Vũ thân là con gái, cũng không nhịn được cảm thán trong lòng.

Không phải bởi vì là bạn cùng phòng, cô cảm thấy Lan Hoa xinh đẹp hơn nhiều so với Kỷ Ngữ Lam được tôn sùng là nữ thần gì gì đó, không lâu sau sẽ đến kỳ bình chọn hoa khôi mỗi năm một lần của trường, đến lúc đó cô sẽ ném nhiều thêm mấy phiếu!

“Lan Hoa! Cậu Thẩm đánh nhau với người ta kìa, cậu mau đi xem một ° Lúc này bạn cùng phòng ký túc xá Tạ Á Nam và Ngô Tĩnh chạy vào.

Quan hệ giữa Thẩm Quân Sơn và Lý Lan Hoa rất tốt, các cô ấy đều biết. Lâm Vũ kinh hãi quay đầu, Lý Lan Hoa cấp tốc rời khỏi chỗ ngồi, chạy ra ngoài lớp chứ.

Lúc Lý Lan Hoa chạy tới góc lầu bên cạnh, cô nhìn thấy áo khoác đồng phục trên người Thẩm Quân Sơn bị ném xuống đất, cậu đang vuốt cánh tay, đánh nhau với hai học sinh nam, nhưng xem ra không hề bị chịu thiệt chút nào, tóc vàng tung bay giữa không trung.

Có điều một người trong đó rất mập, trọng lượng cơ thể khá lớn, cậu.

ta khó khăn vung nắm đấm.

Hai tên học sinh nam hình như cũng không hề yếu thế, ba người đánh.

nhau khó phân thẳng bại, xung quanh có không ít người bao vây.

“Thẩm Quân Sơn, đừng đánh nữa!”

Lý Lan Hoa kéo căng cổ họng kêu lên, thấy cậu ấy không nghe, cô không thể làm gì khác hơn là xông tới phía trước.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi