ÔNG BỐ CHIẾN THẦN

Dẫn theo Long Thiên Tiếu, Tần Tiểu Manh đi đến phòng nhân sự trước rồi để cho Long Thiên Tiếu đăng kí thông tin của mình.

“Hãy đăng ký thông tin cho người này, chú ấy là tài xế mới của tập đoàn chúng ta, cứ tiến hành đăng ký thủ tục như một tài xế bình thường! Lương tháng là một trăm ngàn nhân dân tệ.”

Tần Tiểu Manh nói với nhân viên phòng nhân sự, cô nhân viên này có hơi bối rối, làm tài xế cho tập đoàn mà lương một tháng lên đến một trăm ngàn tệ! Đang đùa hay sao, trước giờ cô ta chưa từng thấy tài xế nào có giá đắt đỏ như thế.

Tài xế mà một tháng lương những một trăm ngàn tệ là tài xế như thế nào, không lẽ là tài xế lái xe tăng hay sao?

“Cô chủ, cô có chắc là mình không nhầm chứ, lương một tháng là một trăm ngàn tệ sao?”

Nhân viên phòng nhân sự ngờ vực hỏi lại.

“Không phải do tôi nói mà bố tôi đã nói như vậy, cô cứ việc làm theo là được, những việc khác cô không cần lo”.

Tần Tiểu Manh cũng ra được mối nghi hoặc của nhân viên phòng nhân sự, lúc này mới cất lời nói.

“Chuyện này…”

Nhân viên choáng váng.

“Mau lên đi, xong việc ở chỗ cô, tôi còn đưa chú ấy đến chỗ khác làm thủ tục!”

Tần Tiểu Manh hơi nóng nảy nói.

“Vậy.. được, được rồi, tôi sẽ làm ngay đây!”

Nhân viên bị thúc giục đến mức cuống cả lên, đành vội vàng đáp lời. Dù sao đó cũng là thiên kim tiểu thư của tập đoàn Long Đằng, lời nói của cô bé cũng như lời của chủ tịch vậy.

Khoảng chừng mười phút sau, các thông tin cơ bản của Long Thiên Tiếu mới được đăng ký thành công.

“Cô chủ, chuyện nhỏ như việc đăng ký vào làm không cần làm phiền đến cô, tôi tự sắp xếp người làm là được.”

Cô nhân viên thực sự chẳng thể hiểu nổi, người đàn ông trước mặt là người thế nào mà có thể khiến cô chủ danh giá của tập đoàn Long Đằng đích thân dẫn đi làm thủ tục, vị trí làm việc chỉ là một tài xế thôi mà, đúng là chuyện không thể tin nổi.

“Bố tôi đã nói rồi, nhân viên lái xe này có thân phận cao quý, phải đích thân tôi dẫn chú ấy đi, mọi người nên lưu ý!”

Tần Tiểu Manh cũng thấy bất lực, nói ra một câu rất quái gở, nói xong lại dẫn Long Thiên Tiếu đi đến phòng ban khác. Cô nhân viên kia vừa nghe xong, vẻ mặt càng trở nên bối rối. Một tài xế mà có thân phận rất cao quý, nếu như thân phận cao quý đến vậy sao lại đi làm tài xế chứ?

Thế này là thế quái nào? Cô nhân viên cảm thấy dường như nhận thức của mình có vấn đề.

Ước chừng hơn một giờ đồng hồ sau, các thủ tục mới hoàn thành.

“Phòng làm việc của chú cháu đã chọn sẵn rồi. Tài xế mà cũng có phòng làm việc, người tài xế này quả thật không tầm thường”.

Tần Tiểu Manh thở dài, cảm thấy xót của. Mặc dù thân phận của Long Thiên Tiếu vô cùng đặc biệt, nhưng dù sao khi ở đây chú ấy cũng chỉ là một tài xế, cô bé thực sự không hiểu tại sao bố mình phải làm quá lên như vậy.

“Vậy sau đó chú sẽ phải làm gì?”

Long Thiên Tiếu cười khẽ.

“Sau này chú sẽ là tài xế riêng của cháu, cháu bảo chú đi hướng đông thì chú tuyệt đối không được rẽ sang hướng tây. Sau này khi ở ngoài, chú chỉ được gọi cháu là cô chủ, không được gọi tên cháu nữa, chú hiểu rồi chứ? Chủ nhân và người làm khác biệt, chú sẽ phải tuân thủ các quy tắc”.

Lời nói và dáng vẻ của Tần Tiểu Manh làm cho Long Thiên Tiếu ngây người một hồi lâu, xem ra cô chủ này thật sự đã coi anh như một tài xế rồi. Chỉ có điều, dường như chẳng có gì sai cả, vốn dĩ anh đến đây là để làm tài xế mà.

“Tần Tiểu Manh, con vừa mới nói gì đó?”

Đúng lúc này, một giọng nói đầy uy nghiêm truyền đến, không biết Tần Viễn Lâm đã đến đây từ lúc nào rồi.

“A? Con… con nói gì đâu, con nói sau này chú ấy sẽ là thầy giáo của con, con sẽ hầu hạ chú ấy như hầu hạ bố ruột, như vậy đã được chưa?”

Sắc mặt của Tần Tiểu Manh lập tức thay đổi, vội vã đáp.

“Tốt nhất là nên như vậy!”

Tần Viễn Lâm chỉ lạnh lùng nói.

“Chủ tịch Tần, tôi chỉ là một tài xế, dĩ nhiên phải nghe theo cô chủ, sao có thể để cô chủ phục vụ lại tôi được?”

Long Thiên Tiếu nghe xong, cười khổ nói.

“Thầy nói gì vậy thầy Long, thầy có thể trở thành vệ sĩ cho con gái tôi, bảo vệ sự an toàn của nó là tôi đã rất cảm ơn thầy rồi!”

Tần Viễn Lâm cúi đầu, vô cùng cung kính, cũng may ở xung quanh không có ai, nếu như có người nhìn thấy Tần Viễn Lâm cung kính với Long Thiên Tiếu như vậy chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc.

“Nếu như không còn chuyện gì khác, tôi muốn cô chủ dẫn mình đi những nơi khác thăm quan thử, dù sao thì tôi vẫn chưa quen lắm với môi trường làm việc ở đây”.

Long Thiên Tiếu nói tiếp, đối với sự cung kính của Tần Viễn Lâm, anh thực sự vẫn chưa kịp thích ứng.

“Vậy được, Tiểu Manh, con đưa thầy Long đi thăm quan đi!”

Tần Viễn Lâm cũng nói vậy, chỉ dặn dò vài câu sau đó rời đi, lúc này chỉ còn lại Long Thiên Tiếu và Tiểu Manh.

“Đi thôi, không phải chú đến để làm tài xế kiêm vệ sĩ kiêm thầy giáo cho cháu sao?”

Tần Tiểu Manh kéo lấy Long Thiên Tiếu sau đó nói.

“Đi đến chỗ nào?”

Long Thiên Tiếu hỏi lại.

“Đi xác nhận thử xem, rốt cuộc chú có tư cách trở thành thầy giáo của cô chủ này hay không, đừng trách cháu không cho chú cơ hội.”

Tần Tiểu Manh lạnh lùng nói.

“Thế thì thôi vậy, chú cũng chẳng có hứng thú làm thầy giáo của cháu!”

Long Thiên Tiếu cười khổ.

“Này, chú có ý gì vậy, ở cái thành phố Lâm Giang này không biết có bao nhiêu người muốn trở thành thầy giáo của cháu mà còn chẳng có cơ hội đâu, thế mà chú còn chê, còn không đồng ý?”

Tần Tiểu Manh có chút tức giận nói.

“Chỉ không có hứng thôi!”

Long Thiên Tiếu lạnh nhạt nói.

“Cháu không quan tâm. Cháu vừa mới nói rồi, chú chính là tài xế của cháu, chú phải nghe theo cháu”.

Tần Tiểu Manh tỏ ra cứng đầu.

“Nếu như chú không nghe theo thì sao?”

Long Thiên Tiếu thành thật.

“Nếu như chú không nghe, cháu sẽ hét lên chú bất lịch sự với cháu, nói rằng chú đùa bỡn cháu!”

Tần Tiểu Manh chạy tới, nắm chặt lấy tay Long Thiên Tiếu, không chịu buông ra.

“Cháu đang làm gì vậy?”

Long Thiên Tiếu cau mày.

“Cháu không làm gì hết, chú đang làm gì mới đúng, chú dám không lịch sự với cháu, dám không nghe lời cháu, cháu sẽ hô lên chú cư xử khiếm nhã với cháu!”

Tần Tiểu Manh trưng ra vẻ mặt chơi xấu, Long Thiên Tiếu nghe xong, lông mày càng cau lại chặt hơn.

“Cháu làm gì để xác nhận?”

Long Thiên Tiếu bất lực, chỉ đành hỏi lại.

Tần Tiểu Manh kéo lấy Long Thiên Tiếu sau đó nói.

“Đi đến chỗ nào?”

Long Thiên Tiếu hỏi lại.

“Đi xác nhận thử xem, rốt cuộc chú có tư cách trở thành thầy giáo của cô chủ này hay không, đừng trách cháu không cho chú cơ hội.”

Tần Tiểu Manh lạnh lùng nói.

“Thế thì thôi vậy, chú cũng chẳng có hứng thú làm thầy giáo của cháu!”

Long Thiên Tiếu cười khổ.

“Này, chú có ý gì vậy, ở cái thành phố Lâm Giang này không biết có bao nhiêu người muốn trở thành thầy giáo của cháu mà còn chẳng có cơ hội đâu, thế mà chú còn chê, còn không đồng ý?”

Tần Tiểu Manh có chút tức giận nói.

“Chỉ không có hứng thôi!”

Long Thiên Tiếu lạnh nhạt nói.

“Cháu không quan tâm. Cháu vừa mới nói rồi, chú chính là tài xế của cháu, chú phải nghe theo cháu”.

Tần Tiểu Manh tỏ ra cứng đầu.

“Nếu như chú không nghe theo thì sao?”

Long Thiên Tiếu thành thật.

“Nếu như chú không nghe, cháu sẽ hét lên chú bất lịch sự với cháu, nói rằng chú đùa bỡn cháu!”

Tần Tiểu Manh chạy tới, nắm chặt lấy tay Long Thiên Tiếu, không chịu buông ra.

“Cháu đang làm gì vậy?”

Long Thiên Tiếu cau mày.

“Cháu không làm gì hết, chú đang làm gì mới đúng, chú dám không lịch sự với cháu, dám không nghe lời cháu, cháu sẽ hô lên chú cư xử khiếm nhã với cháu!”

Tần Tiểu Manh trưng ra vẻ mặt chơi xấu, Long Thiên Tiếu nghe xong, lông mày càng cau lại chặt hơn.

“Cháu làm gì để xác nhận?”

Long Thiên Tiếu bất lực, chỉ đành hỏi lại.

“Chú cứ đi với cháu thì biết!”

Tần Tiểu Manh nắm lấy tay của Long Thiên Tiếu đi vào thang máy, ấn xuống tầng hầm ba. Thang máy đã xuống đến tầng hầm ba, sau khi rời khỏi thang máy, Long Thiên Tiếu mới biết tầng hầm thứ ba này thực ra là một sân thể dục vô cùng rộng, bên trong có đủ tất cả các thiết bị cần thiết, sàn đấu quyền anh, trông vô cùng lộn xộn, Long Thiên Tiếu nhìn quanh thấy hầu như có đủ mọi thứ.

Xung quanh còn có rất nhiều phòng tập với nội thất sang trọng.

Đi cùng Long Thiên Tiếu, Tần Tiểu Manh đi vào một trong những căn phòng tập lớn nhất, vừa mở cửa đã thấy ba người đàn ông thân hình cường tráng mặc đồ tập đang ngồi xếp bằng trên nền nhà, đằng sau ba người này là một người đàn ông lớn tuổi mặc quần áo bình thường.

“Đại sư phụ, nhị sư phụ, tam sư phụ, tứ sư phụ, chính là người này đây, chú ấy cứ mặt dày bám lấy con, còn nói muốn thành thầy của con, con đã đưa chú ấy đến để cho mọi người xem thử xem chú ấy có đủ tư cách hay không!”

Tần Tiểu Manh buông tay Long Thiên Tiếu, cúi đầu đi về phía trước, cung kính nói với các vị sư phụ đang ngồi.

Lúc này ánh mắt của cả bốn người đều rơi vào trên người của Long Thiên Tiếu, đặc biệt là ba người mặc đồ tập, trong mắt hiện lên sát ý.

“Mọi người đừng hiểu lầm, tôi không hề có hứng thú làm thầy giáo của cô bé, cô bé chỉ đang nói linh tinh mà thôi”.

Long Thiên Tiếu vừa nghe thấy câu nói của Tần Tiểu Manh, chỉ biết cười khổ mà nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi